Trương Cuồng bị mọi người vây công, tu vi mạnh nhất đạt đến Nhị Thập diệp, lực lượng tu vi này xuất hiện cực ít trong thủy phủ.
Kém nhất cũng là Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh Thập diệp.
Những người sử dụng thủ đoạn và bản lãnh của chính mình, có người điều khiển phù thú, có kẻ thi triển linh pháp, cũng có người có của cải phong phú liên tiếp dùng linh phù để phát động công kích, hy vọng giết chết kẻ thấy thứ gì là tranh dành thứ ấy, không cho là diệt đồng môn này.
- Bọn chuột nhắt.
Trương Cuồng ở giữa đám người, từ bên trong tản ra một lượng khí tức bá đạo, coi thường đám đông như con sâu cái kiến, dương tay một con 'Phù Long' từ trong ống tay áo rộng của hắn bay lên trời. Rồng gầm điếc tai làm kiến trúc bốn phía cũng run lên nhè nhẹ. Các loại phù thú giờ khắc này theo bản năng cũng xuất hiện một chút sợ hãi, thế công mãnh liệt trong phút chốc dừng lại, vài tên đệ tử vây công liên tục thôi thúc linh lực sử dụng phù thú xung kích.
Vài con phù thú hung hăng đụng vào thân thể của Phù Long, lực lượng đó cũng đủ để phá một căn nhà đá tan thành bột phấn một cách dễ dàng, nhưng đánh vào Phù Long giống như kiến càng lay cây, nói là gãi ngứa cũng tạm được. Thân thể Phù Long to lớn bị đụng phải nhưng không hề có chút phản ứng nào. Phù Long vung chiếc đuôi rồng, phù thú cứng rắn mấy cũng vỡ nát.
Hơn mười Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh hơn Thập diệp, thậm chí Nhị Thập diệp đồng thời vây công, không ngờ lại không bắt được Trương Cuồng - một Tiên Miêu cảnh Thập diệp, thỉnh thoảng có người còn bị Phù Long hắn khống chế đánh chết.
Diệp Nhất Minh cũng bị hình ảnh trong Thiên Lý kính hấp dẫn, khi hắn nhìn thấy Trương Cuồng tung Phù Long ra, biểu tình trên mặt trong nháy mắt như ngây dại, lắp bắp nói:
- Phù long của Trương Cuồng ấy tuy không phải là rồng thật sự, nhưng kém nhất cũng là giao (thuồng luồng). Giao Long vừa ra đời thực lực yếu nhất cũng là Tiên Thụ cảnh. Hắn lấy được hồn phách Giao Long ở nơi nào để chế tạo Phù Long? Hơn nữa không ngờ hắn có thể khống chế được Phù Long có thực lực mạnh mẽ như vậy. Điều này cần Ngự Thú thuật cao thâm cỡ nào.
Bên trong Thiên Lý kính truyền đến hình ảnh rất rõ ràng, thấy rõ khí thế trên người của mỗi người đều bức ra, thậm chí có thể thấy rõ mồn một con mắt đỏ tươi của Trương Cuồng.
- Sư đệ nhìn con mắt của hắn mà xem, xuất hiện màu sắc đỏ tươi yêu dị như thế, trong lúc giơ tay nhấc chân sát khí mười phần, giết người không chút nương tay. Ta nhìn thế nào cũng không giống một người Tiên Miêu cảnh Thập diệp.
Diệp Nhất Minh rất kinh ngạc lên tiếng, khi nhìn Trương Cuồng múa may Phù Long, giết chết hơn mười người vây công hắn như cắt dưa hấu thái rau vậy, kinh ngạc đến mức không khép được miệng.
- Trương Cuồng đúng thật là Tiên Miêu cảnh Thập diệp sao?
Diệp Nhất Minh nói:
- Sư huynh xem bộ dáng của hắn thì hoài nghi hắn bị yêu ma phụ thể, hoặc là đã bị ma đạo yêu nhân khống chế.
Diệp Nhất Minh chưa dứt lời, Trương Cuồng đã giết chết hơn mười người bỗng nhiên dang hai tay, nhìn lên trời cao, nghênh đón mưa máu đầy trời, nói:
- Các ngươi mà cũng muốn giết ta đoạt bảo sao? Trương Cuồng ta chính là thiên tuyển chi tử, vô thượng Tử chủng. Bọn ngươi không tuân thủ quy củ, tình đồng môn, phải giết.
Trương Cuồng nói xong, trên người hắn toát ra một trận khí thế ngất trời. Loại khí thế này bất luận là Tần Hạo Hiên hay là Diệp Nhất Minh đều rất quen thuộc. Trương Cuồng trường diệp trong chiến đấu rồi.
- Trường diệp trong chiến đấu? Đây quả thật là đáng sợ!. . .
Diệp Nhất Minh và Tần Hạo Hiên nhìn nhau, không dám tin nhìn Trương Cuồng chém chết hơn mười người lại mọc ra thêm Tiên diệp.
Đừng nói hai người bọn họ chưa từng thấy, toàn bộ giáo bao gồm cả chưởng giáo trong đó cũng chưa thấy qua, thậm chí cũng chưa từng nghe qua có người lên cấp trường diệp trong chiến đấu a.
Sau khi Trương Cuồng tấn thăng đến Thập Nhất diệp cảnh, tiếp tục đi lung tung trong thủy phủ. Tần Hạo Hiên nhìn cảnh tượng xa lạ ở bên kia, phỏng đoán trước mắt hắn ta cách mình còn tương đối xa, vì thế hắn tiếp tục thôi thúc Thiên Lý kính, tìm tòi những người khác.
Tìm một hồi lâu, lại thấy xuất hiện một thân ảnh quen thuộc bên trong Thiên Lý kính: Tử chủng Lý Tĩnh.
Vị trí của Lý Tĩnh ở tại một căn phòng bày biện tinh xảo. Hắn phát hiện một cấm pháp trong phòng này. Cấm pháp lơ lửng giữa không trung, bảo vệ một viên đan dược màu đỏ sậm lớn chừng trái nhãn và một thư quyển cổ xưa màu vàng sậm. Quang mạc màu đỏ của cấm pháp lượn lờ.
Sau khi Lý Tĩnh phát hiện ra viên đan dược và cổ thư quyển này, lập tức cảm giác rất không tầm thường. Viên đan dược khí lượn lờ bên trong cấm pháp, từ trong cấm pháp bật ra một chút dược khí, lượn lờ đến mức thực chất, ngửi thấy là khiến cho người ta vui vẻ thoải mái, tinh thần tăng lên gấp bội. Còn cổ thư quyển lại càng không tầm thường, hạo nhiên chính khí nhè nhẹ tán phát ra từ trong cổ thư quyển, từng đạo hoàng quang mênh mông cuồn cuộn hóa thành từng con Tiểu Long màu vàng, vùng vẫy và quấn quanh bản cổ thư quyển này.
Lý Tĩnh đi theo Thời Tuấn Kiệt học tập ba tháng nay, rất có tiến bộ về trình độ đan dược, liếc mắt một cái liền nhận ra đan dược này thật không tầm thường, nhưng vì sao lại bị một đạo nhân bảo vệ bên trong một cấm pháp, vì thế càng tỏ rõ giá trị của nó.
Bản cổ thư quyển kia càng không tầm thường hơn nữa.
Một vị tiểu đệ tinh mắt quan sát thấy tinh quang xuyên thấu trong mắt Lý Tĩnh, lập tức xung phong nhận việc, đem hết toàn lực công kích cấm pháp, nhưng đạo quang mạc cấm pháp không mảy mảy rung chuyển.
Vài tiểu đệ khác thấy thế cũng thay nhau ra trận, nhưng kết cục thất bại không một ngoại lệ.
Lúc này một tiểu đệ lấy ra một linh phù Tiên Miêu cảnh Thập diệp. Đây chính là bảo mệnh linh phù mà hắn đã bỏ ra một số lớn kim ngạch mới mua được, chỉ cần có thể đánh vỡ cấm pháp, lấy viên đan dược ra và chiếm được sự vui mừng của Lý Tĩnh, vậy tương lai tiền đồ vô khả hạn lượng a.
Hắn thôi thúc linh lực rót vào trong linh phù, linh phù bể nát sau đó, linh lực trào ra mênh mông, tấn mãnh công về tới đạo cấm pháp kia.