Mới rồi bị Tần Hạo Hiên đánh trúng, Bất Tử Vu Ma phát hiện hắn tách thần thức ra xua đuổi ma niệm của lão, giành quyền khống chế thân thể.
Bất Tử Vu Ma thầm mắng mình quá khinh địch nên mới thất bại trong gang tấc, đáng tiếc lão tỉnh ngộ quá muộn. Ma niệm của lão không mạnh bằng thần thức của Tần Hạo Hiên, sau khi bị hắn đánh tan muốn tổ chức phòng ngự có hiệu quả đã muộn.
Tần Hạo Hiên vì giành quyền kiểm soát thân thể điều động thần thức định hoàn toàn tiêu trừ ma niệm của Bất Tử Vu Ma, nhưng hắn phát hiện khi dùng thần thức bao vây ma niệm, hễ thần thức tiếp xúc với ma niệm sẽ chủ động nuốt ma niệm, mỗi khi nuốt một chút ma niệm là thần thức của hắn sẽ mạnh hơn một phần.
Có phát hiện này Tần Hạo Hiên bắt đầu cắn nuốt, không nỡ phát động thần thức công kích đánh tan ma niệm của Bất Tử Vu Ma.
Trước ưu thế có tính áp đảo, Bất Tử Vu Ma kinh hoàng phát hiện chim non bị lão xem là vật trong túi lúc này cắn nuốt lão biến mạnh hơn. Cứ kéo dài thế này thì lão không có chút hy vọng thắng.
Nhưng Bất Tử Vu Ma đã không có chỗ chạy trốn, ma niệm dần bị suy yếu, thần thức của Tần Hạo Hiên càng mạnh, ma niệm đã hoàn toàn bị thần thức bao vây.
Bất Tử Vu Ma run giọng hỏi:
- Ngươi . . . ngươi rốt cuộc là quái vật gì?
Bất Tử Vu Ma nghĩ không ra lão may mắn sống sót trong đại chiến tiên ma, sống tạm trong Tuyệt Tiên Độc Cốc vô số năm thế nhưng chết trong tay chim non tu luyện chưa đầy ba tháng, còn là kiểu chết không chút tôn nghiêm ma niệm bị cắn nuốt.
Tần Hạo Hiên không quan tâm Bất Tử Vu Ma đã hoảng hốt, ở trong mắt hắn thì ma niệm của lão là bữa tiệc ngon lành cho thần thức, sau khi ăn chẳng những bổ sung thần thức đã tiêu hao còn khiến thần trí của mình càng thêm cường đại.
Không biết qua bao lâu, ma niệm của Bất Tử Vu Ma bị Tần Hạo Hiên nuốt hết. Một thế hệ cự ma sống sót trong đại chiến tiên ma thành con mồi trên bàn cơm của Tần Hạo Hiên.
Khoảnh khắc Bất Tử Vu Ma hoàn toàn biến mất, lớp băng trên người Tần Hạo Hiên nứt ra khe hở nhỏ rồi bộp một tiếng nổ tung.
Sau khi nuốt Bất Tử Vu Ma, Tần Hạo Hiên giương mắt nhìn sắc trời. Phương đông đã hiện vệt trắng, đầu xuân se lạnh trời sáng hơi muộn, nên lúc này chắc không còn sớm. Tần Hạo Hiên lại nhắm mắt chuẩn bị một hơi hoàn thành nảy mầm.
Mới rồi thân thể của Tần Hạo Hiên bị ma niệm đông lại, hắn cảm giác máu cũng đóng băng. Nhưng lúc này dược lực càng hoạt bát như con bướm bay lượn trong người không ngừng dung nhập vào linh khí trong kinh mạch, chốc lát sau thân thể cứng ngắc dần ấm áp.
Xem ra sau này phải đi Tuyệt Tiên Độc Cốc nhiều lần hơn, tìm thêm thứ tốt như Nhất Diệp Kim Liên.
Nếu không phải lúc trước Tần Hạo Hiên lỗ mãng ăn Nhất Diệp Kim Liên thì không qua nổi ải Tiên Miêu cảnh tam diệp Viên Sơn Hổ. Nếu không nhờ dược lực Nhất Diệp Kim Liên sót lại trong người cộng thêm chăm chỉ tu luyện công pháp Vu Tu khiến hắn đặc biệt giỏi chịu đòn thì đã chết mấy phen.
Tần Hạo Hiên không do dự nhiều, miễn cưỡng khoanh hai chân bày ra tư thế ngũ tâm hướng trời điên cuồng hấp thu linh lực, dược lực Nhất Diệp Kim Liên sót trong thân thể nhiệt tình chưa từng có chuyển hóa thành linh lực bị tiên chủng hấp thu.
Tiên miêu nhú đầu từ khe nứt tiên chủng nhanh chóng nhô cao, chốc lát đã đến kích cỡ tiên miêu bình thường.
Nảy mầm, rốt cuộc nảy mầm!
Tần Hạo Hiên thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi nảy mầm, Tần Hạo Hiên phát hiện dược lực Nhất Diệp Kim Liên bị tiêu hao gần hết, sau này hắn sẽ không bị dược lực hành hạ gần như trướng nứt người.
Sống sót sau tai nạn lại mọc tiên miêu, không bị dược lực Nhất Diệp Kim Liên phiền nhiễu, nhưng Tần Hạo Hiên không hưng phấn, kích động như đã nghĩ mà nhíu chặt mày, chìm trong suy tư.
Dược lực của Nhất Diệp Kim Liên không phải họa đối với hắn, phối hợp cách tu luyện Vu Tu bài trừ kỳ lạ trợ giúp hắn vượt nhiều ải khó khăn, nói là bùa giữ mạng cũng không quá đáng. Nhưng giờ lá bùa giữ mạng này đã không còn.
Nếu tin Tần Hạo Hiên nảy mầm truyền vào tai nhóm Trương Cuồng, Lý Tĩnh chắc sẽ làm Trương Cuồng vốn ước gì dồn hắn vào chỗ chết lại nổi lên ghen ghét. Đường tu tiên sau này Trương Cuồng sẽ tìm đủ cách hành Tần Hạo Hiên, không chết không ngừng.
Lý Tĩnh tâm tính âm trầm sẽ không bình tĩnh nhìn Tần Hạo Hiên lớn mạnh, có mặt hắn thì kế hoạch lôi kéo Từ Vũ của gã không thể thực hiện.
Nếu chỉ đấu đá trong cùng thế hệ thì Tần Hạo Hiên còn ứng phó được, nhưng có cáo già Cổ Vân Tử nếu phát hiện Hủ Thực Đan không có hiệu quả với hắn chắc chắn sẽ trở mặt giúp Trương Dương đối phó hắn, thậm chí trực tiếp giết hắn.
Đường tu tiên vốn bình tĩnh yên ả, trong quá trình tăng cao bản thân những tranh chấp ngươi lừa ta gạt làm Tần Hạo Hiên thấy mệt.
Tần Hạo Hiên lại nổi lên ý nghĩ rời khỏi Thái Sơ Giáo, tìm chỗ nào linh khí đậm một mình tu tiên.
Không có những ồn ào hỗn loạn không chừng tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn.