Tần Hạo Hiên càng nghĩ càng cảm thấy có thể, đặt tâm tư vào đấu tranh với nhau chẳng bằng rời khỏi Thái Sơ Giáo, tìm núi hoang rừng vắng lo tập trung tu luyện càng mau.
Tần Hạo Hiên quyết định ba tháng thời kỳ huấn luyện đầu qua đi sẽ rời khỏi Thái Sơ Giáo, hắn sửa sang quần áo đạp nắng sớm đi hướng ký túc xá.
Tuy đêm qua đại chiến một trận với thần thức của Bất Tử Vu Ma nhưng hắn nuốt ma niệm của lão, chẳng những không thấy mệt ngược lại tinh thần sáng lán như nhặt bảo bối lớn, hơn nữa dược lực của Nhất Diệp Kim Liên đã tiêu hao hết sạch, không chịu hành hạ nữa, hiếm khi Tần Hạo Hiên ngoan ngoãn đi học một lần.
Sở trưởng lão thỉnh thoảng ngạc nhiên nhìn qua. Ba tháng nay Tần Hạo Hiên hoặc đả tọa hoặc đi ngủ, sao hôm nay bỗng dưng đổi tính nghiêm túc nghe giảng bài?
Không chỉ Sở trưởng lão thấy lạ, Từ Vũ ngồi cùng bàn với Tần Hạo Hiên cũng khó hiểu, hôm nay hắn uống lộn thuốc?
Tần Hạo Hiên nghiêm túc nghe xong Sở trưởng lão giảng bài trở về ký túc xá, bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện.
Tần Hạo Hiên vận chuyển Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, hấp thu linh lực. Đối với Tần Hạo Hiên cần nhiều linh lực tẩm bổ tiên miêu, số linh lực được hấp thu như muối bỏ biển, đặc biệt trong người không còn dược lực Nhất Diệp Kim Liên khiến hắn không thích ứng. Trước kia hấp thu linh lực không nhiều bằng sau khi nảy mầm nhưng linh lực và dược lực Nhất Diệp Kim Liên dung hợp, hiệu quả linh lực tăng mạnh gấp chục lần. Không có Nhất Diệp Kim Liên khiến tốc độ tu luyện của Tần Hạo Hiên chậm gấp mười lần.
Tần Hạo Hiên cảm giác tốc độ tu luyện chậm chạp, hắn sốt ruột thầm nghĩ:
- Ta có nên đi Tuyệt Tiên Độc Cốc nữa không? Nếu không đi thì tốc độ tu luyện của ta sẽ chậm lại, từ nay mờ nhạt trong đám người. Nhưng Tuyệt Tiên Độc Cốc rất đáng sợ, tạm gác áp lực bên trong không nói, không biết lão ma đầu Bất Tử Vu Ma chết chưa.
Tần Hạo Hiên biết đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm thiên tài địa bảo linh đan diệu dược là đường tắt tốt nhất, nhưng nơi đó cho hắn áp lực tâm lý quá lớn.
Tần Hạo Hiên thầm nghĩ:
- Dù lão ma đầu đã chết nhưng lỡ như gặp phải ma đầu càng mạnh trực tiếp đoạt xá hoặc giết ta thì làm sao bây giờ? Nhưng không đi Tuyệt Tiên Độc Cốc, sau này Trương Cuồng, Trương Dương, Lý Tĩnh sẽ cưỡi trên đầu ta! Nếu ta muốn rời khỏi Thái Sơ Giáo thì cần trở nên càng mạnh, lỡ đụng phải ma tu hoặc kẻ địch khác thì làm sao có đường sống? Dù sao đều phải chết, không thể chết hèn!
Không được, phải đi Tuyệt Tiên Độc Cốc xông pha!
Tần Hạo Hiên quyết tâm, chờ đến đêm khuya vắng người, những người khác nằm mơ ngủ say như chết, linh hồn của hắn bám vào rắn nhỏ bắt đầu hành trình đi Tuyệt Tiên Độc Cốc lần hai.
Tần Hạo Hiên đi Tuyệt Tiên Độc Cốc chuyến này một là nhìn xem Bất Tử Vu Ma chết chưa, hai là tìm chút linh đan diệu dược, bí tịch pháp bảo.
Nương bóng đêm che giấu Tần Hạo Hiên quen thuộc đến Tuyệt Tiên Độc Cốc.
Sau khi vào Tuyệt Tiên Độc Cốc, Tần Hạo Hiên cảm giác áp lực bên trong không mạnh như đợt trước, có lẽ sau khi ăn ma niệm của Bất Tử Vu Ma khiến thần thức biến mạnh mới được vậy. Hình như thần thức càng mạnh càng có thể đi xa hơn trong Tuyệt Tiên Độc Cốc.
Tần Hạo Hiên từ xa thấy Bất Tử Vu Ma to như núi nhỏ, trái tim hắn treo cao. Tần Hạo Hiên thầm nhủ ma niệm của Bất Tử Vu Ma đã bị hắn ăn, lão chết rồi, nhưng vẫn không kiềm được kinh hoàng thót tim.
Vì nghiệm chứng Bất Tử Vu Ma đã chết hay chưa Tần Hạo Hiên quyết định đi qua xem.
Từ Tuyệt Tiên Độc Cốc đến chỗ Bất Tử Vu Ma cư trú chỉ xa cỡ trăm bước, với tốc độ của rắn nhỏ chớp mắt đến nơi, nhưng Tần Hạo Hiên mất khoảng một tách trà mới đến. Tần Hạo Hiên vừa đi vừa cố ý phát ra tiếng, nhưng mặc cho hắn làm ra tiếng động Bất Tử Vu Ma vẫn ở yên tại chỗ.
Chết thật rồi?
Tần Hạo Hiên hơi không dám tin, lão ma này có thể sống mấy ngàn năm trong Tuyệt Tiên Độc Cốc thì cảnh giới cao thâm không dễ chọc. Nếu không phải Bất Tử Vu Ma bị thương trong đại chiến tiên ma, bị Tuyệt Tiên Độc Cốc nhốt thì lão giậm chân một cái sẽ làm Tu Tiên Giới động đất.
Tần Hạo Hiên to gan đến trước mặt Bất Tử Vu Ma, đụng người lão. Lão Ma không có phản ứng, không có dấu hiệu sự sống, chắc chết rồi.
Ngẫm lại cũng đúng, ma niệm thần hồn của Bất Tử Vu Ma thành thức ăn cho thần thức, dù lão lợi hại đến đâu nếu không còn linh hồn làm sao sống?
Tần Hạo Hiên ngẫm lại Lão Ma mấy ngàn năm trước đã đủ tư cách tham gia đại chiến tiên ma, cứng rắn chống cự độc khí trong Tuyệt Tiên Độc Cốc mấy ngàn năm không chết, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nếu không nhờ Bất Tử Vu Ma truyền cho Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp thì tu vi của hắn sao có thể tăng nhanh vậy. Không chừng trên người Lão Ma giấu thứ tốt gì! Hắn đến đây tìm bảo bối, vậy thì bắt đầu từ người của Bất Tử Vu Ma đi.
Bất Tử Vu Ma tuy đã chết nhưng vẫn mang đến sức uy hiếp mạnh với Tần Hạo Hiên, tuy nhiên hắn biết đạo lý có gan mới làm giàu. Hắn do dự một chút rồi phồng lên can đảm tìm tòi trên người Lão Ma.
Khiến Tần Hạo Hiên thất vọng là hắn chỉ tìm được ba thứ trên người Lão Ma. Một quyển sổ không biết chế bằng da thú gì, một tấm bản đồ, mấy viên tàn đan bị độc khí xâm thực đã không còn linh khí.
Quyển sổ làm từ tài liệu Tần Hạo Hiên không biết tên, lại được Lão Ma cất giữ bên người nên mới thoát khỏi vận mệnh bị độc khí xâm thực. Nhưng Tần Hạo Hiên vừa lấy ra thì trang sách da thú bị độc khí ăn mòn rã ra, không lâu sau sẽ thành đống tro tàn.
Tần Hạo Hiên vội đặt dưới đất lật xem.