Thái Sơ

Chương 112: Chương 112: Độc Cốc Tuyệt Tiên Kiếm Vô Hình (1)




Trang thứ nhất cuốn sổ da thú ghi tỉ mỉ nguồn gốc của Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp và điều kiêng kị.

Thì ra Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp không phải Lão Ma tự mình sáng tạo mà là một tiền bối tà môn cực kỳ cường đại sáng chế. Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp tuy là công pháp Ma Môn nhưng tu luyện nó yêu cầu đạo tâm cực kỳ kiên cố, còn phải trồng ma chủng trong người hình thành tiên ma chủng, phải tu luyện đạo môn chính pháp chính tông. Nếu tu luyện công pháp Ma Môn, ma khí xung khắc nhau sẽ chết không có chỗ chôn.

Không có đạo môn chính pháp phụ trợ tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp sẽ không tiến bộ. Xem đến đây Tần Hạo Hiên thầm nghĩ ý tưởng rời khỏi Thái Sơ Giáo tìm chỗ khác một mình tu luyện là không được, vì rời khỏi Thái Sơ Giáo thì không thể đi đâu học đạo môn linh pháp chính thống.

Dù ở trong Thái Sơ Giáo cũng không dễ dàng tiếp xúc tới đạo môn chính pháp, cần đến cảnh giới nhất định mới được học đạo môn chính pháp, đạo môn chính pháp càng cao cấp yêu cầu học tập càng nghiêm khắc.

Mặt sau cuốn sổ ghi một bí pháp, sau khi tu luyện bí pháp này thân thể sẽ biến lớn, sức mạnh quyền cước tăng mạnh nhiều.

Ích lợi có thần thức mạnh lúc này biểu hiện ra, Tần Hạo Hiên lật nhanh cuốn sổ, đọc lướt qua nhưng những con chữ như khắc vào óc hắn, không bỏ sót.

Tần Hạo Hiên mới xem xong thì cuốn sổ da thú nhìn như rắn chắc bị độc khí xâm thực thành đống tro tàn.

Tần Hạo Hiên thở hắt ra:

- May mắn ta đã đọc hết.

May mà hắn xem xong trước khi cuốn sổ bị độc khí xâm thực.

Tần Hạo Hiên nhìn một thứ khác tìm thấy trên người Bất Tử Vu Ma, đó là bản đồ không biết làm bằng tài liệu gì, như giấy mà không phải giấy, như da nhưng không phải da, sờ lên xúc cảm rất tốt, mềm mại thoải mái.

Không biết ai vẽ bản đồ này, vẽ ra địa hình núi non rất tinh tế, nét bút không qua loa, đọc bản đồ xong chiêm nghiệm lại có cảm giác như đắm mình trong đó.

- Mới rồi cuốn sổ da thú nhìn như rắn chắc không ngờ chưa đến một khắc đã thành tro tàn. Bản đồ không biết làm bằng tài liệu gì nhưng không bị hư hao?

Tuy không rõ cách sử dụng bản đồ này nhưng bằng vào nó bị độc khí Tuyệt Tiên Độc Cốc xâm thực mà không hư hỏng có thể đoán không phải vật tầm tường, Tần Hạo Hiên quyết định mang nó đi.

Tần Hạo Hiên dời mắt khỏi bản đồ nhìn mấy viên đan dược. Bị độc khí trong Tuyệt Tiên Độc Cốc lâu dài bao bọc, mấy viên đan dược tuy mất hết linh khí, không còn chút dược lực nhưng Lão Ma luôn mang theo bên người, chúng không bị độc khí xâm thực, không chừng sau này phân tích mấy viên tàn đan ra thành phần của chúng. Mấy ngàn năm trước sau đại chiến tiên ma nhiều đan phương cao cấp biến mất, bây giờ nhiều đan phương phỏng từ dược tính, thành phần của đan dược trước kia.

Cất hết mấy thứ này, Tần Hạo Hiên nhìn Bất Tử Vu Ma lần cuối, thầm nghĩ:

- Lão Ma ơi là Lão Ma, tuy ngươi tính kế ta nhưng từ mặt khác ngươi giúp ta nhiều việc. Chờ có ngày bản thân ta có đủ thực lực đi vào Tuyệt Tiên Độc Cốc này sẽ cho ngươi xuống mồ yên nghỉ, xem như báo đáp.

Tần Hạo Hiên chịu đựng áp lực lớn của Tuyệt Tiên Độc Cốc đi tới trước.

Sau khi nuốt ma niệm của Bất Tử Vu Ma khiến thần thức tăng mạnh, Tần Hạo Hiên có thực lực đi tới trước nhìn xem bảo bối gì mà trong độc khí thâm trầm vẫn cảm nhận nó khuếch tán linh khí.

Dọc đường đi Tần Hạo Hiên thỉnh thoảng thấy các bộ xương để lại từ đại chiến tiên ma. Xương vốn nên là màu xám trắng nhưng bị độc khí năm dài tháng rộng xâm nhiễm biến thành đen như mực. Nhiều pháp bảo vỡ thành đồng nát, linh phù rách nát, nhiều tàn đan bị độc khí xâm thực mấy ngàn năm biến thành vật kịch độc, cảnh giới tu vi yếu đụng vào độc đan sẽ bị độc chết, đừng nói phân tích tàn đan ra đan phương.

Tần Hạo Hiên vốn ôm ý tưởng tìm một ít đạo môn chính pháp bí tịch chính thống, nhưng tìm một vòng hắn hoàn toàn tuyệt vọng. Tần Hạo Hiên thầm nghĩ những người này ra ngoài không mang theo bí tịch sao? Hay bị độc khí xâm thực mấy ngàn năm bí tịch gì cũng biến thành tro tàn?

Tần Hạo Hiên đi tới nơi linh khí dao động, nhìn một gốc linh dược hình dạng như cái nấm. Sở trưởng lão đã giới thiệu về linh dược này, tên là Thất Tinh Khuẩn, trên mũ nấm xám đen có một hoa văn như Bắc Đẩu Thất Tinh. Tần Hạo Hiên nhìn thoáng qua liền nhận ra nó.

Thất Tinh Khuẩn không quý giá bằng Nhất Diệp Kim Liên nhưng cũng là linh dược hiếm có.

Nơi này cách cửa cốc Tuyệt Tiên Độc Cốc hai trăm bước, Tần Hạo Hiên đã đến cực hạn, hơn nữa xung quanh không cảm giác linh khí dao động, có tìm tiếp cũng chỉ tốn công.

Vì thế Tần Hạo Hiên hái Thất Tinh Khuẩn xuống, mang theo bản đồ và tàn đan lục soát từ người Bất Tử Vu Ma chuẩn bị rời khỏi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.