Thái Sơ

Chương 233: Chương 233: Tài năng lớn đều có tâm tư khác nhau (2)




- Năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch này vốn là của Hán Trung. Hắn đã mất, ta cũng không thể cầm vật của hắn.

Tần Hạo Hiên không đưa tay nhận, hắn ngắm nhìn đôi mắt trong suốt của Diệp Nhất Minh rồi nói:

- Diệp sư huynh, Bồ sư huynh để lại di thư cho đệ, sư huynh nói mỗi sư huynh đệ Tự Nhiên đường đều là thân nhân của đệ. Vậy đệ muốn biết sư huynh có coi Bồ sư huynh và đệ là người một nhà hay không?

Diệp Nhất Minh gật gật đầu, nói không chút do dự:

- Đương nhiên là người một nhà.

Tần Hạo Hiên cười cười, cầm năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch trên tay Diệp Nhất Minh đặt trở vào túi nhỏ, hắn nói:

- Nếu vậy toàn bộ những linh thạch này là của sư huynh.

Diệp Nhất Minh ngẩn người, hắn không ngờ thái độ Tần Hạo Hiên kiên quyết như thế. Năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch có thể nói là một năm thu nhập của mình, đối với Tần Hạo Hiên mới nhập môn lại một khoản tài phú không nhỏ:

- Tần sư đệ, năm mươi lượng linh thạch rất có ích đối với đệ.

Lời hắn còn chưa dứt, Tần Hạo Hiên nghiêm nghị cắt ngang, nói:

- Diệp sư huynh, nếu chúng ta đều là người một nhà, sư huynh đừng đưa lại linh thạch cho đệ. Đây là phần thưởng môn phái cấp cho nhập đạo sư huynh, Bồ sư huynh mất, ngài giao sư huynh đảm đương nhập đạo sư huynh của đệ, do đó sư huynh có tư cách nhận những linh thạch này. Nếu lại giao linh thạch cho đệ, coi như sư huynh không xem Bồ sư huynh và đệ trở thành người một nhà.

Diệp Nhất Minh thấy thái độ kiên quyết của Tần Hạo Hiên vì thế đành phải thôi, cất túi nhỏ linh thạch vào trong lòng ngực mình, nói:

- Vậy được rồi, sau nay nếu Tần sư đệ có cần, mời tới tìm ta là được.

Tần Hạo Hiên cười cười không nói gì.

Trong lúc hai người từ chối linh thạch cho nhau thì Từ Vũ và La Kim Hoa cũng đang nhún nhường lẫn nhau.

La Kim Hoa thầm mặc cả tính toán, dù sao Từ Vũ cũng là vô thượng Tử chủng, nếu không phải tư chất của nàng tuyệt hảo, cho dù là sư phụ tự mình lãnh đạo nhập đạo cũng không thể đạt đến cảnh giới Tiên Miêu cảnh Bát diệp, cho nên bốn lượng hạ nhị phẩm linh thạch nếu nhận lấy về mình toàn bộ thì rất ngại, hơn nữa nếu có biểu hiện quá tham tài sẽ làm mất ấn tượng trong lòng Từ Vũ, vậy coi như vì nhỏ mất lớn rồi.

- Từ sư muội, những linh thạch này là kết quả muội chăm chỉ tu luyện, tuy môn phái thưởng cho ta, nhưng vốn nên thuộc về muội. Hơn nữa cũng là nguyên nhân muội trời sanh Tử chủng, nếu như đổi lại ta chỉ đạo những người khác, cho dù đem hết tâm lực cũng không thể khiến cho người đó đạt đến Tiên Miêu cảnh Bát diệp trong ba tháng.

La Kim Hoa đưa bốn viên hạ nhị phẩm linh thạch cho Từ Vũ. Từ Vũ dịu dàng cười cự tuyệt:

- La sư tỷ, bốn lượng hạ nhị phẩm linh thạch tuy không ít, nhưng đối với muội cũng không xem là nhiều. Sư tỷ quên muội bán Hành Khí tán sao, một viên có thể bán hai trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch? Hơn nữa sư tỷ dạy muội nhiều kiến thức tu tiên như vậy, những thứ này sư tỷ đều xứng đáng nhận lấy.

Khóe mắt của La Kim Hoa hơi ươn ướt, không làm bộ làm tịch nữa, liền cất bốn lượng hạ nhị phẩm linh thạch vào trong ngực.

Về phần Trương Cuồng bên kia, Hồ Qua nhận lấy năm lượng hạ nhị phẩm linh thạch chưa kịp cao hứng, Trương Cuồng nói với hắn rất tự nhiên:

- Năm lượng linh thạch này huynh chuẩn bị chia làm sao?

Trong lòng Hồ Qua có chút không vui, nhưng lập tức nhớ lại Trương Cuồng có tư chất vô thượng Tử chủng, hơn nữa trong vòng ba tháng từ khi xuất miêu cảnh tu luyện đến Tiên Miêu cảnh Thập diệp, tốc độ này chưa từng nghe qua, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ trưởng thành. Loại người như vậy mình không nên đắc tội thì tốt hơn.

Vì thế Hồ Qua thay bằng gương mặt tươi cười, nói với Trương Cuồng:

- Hết thảy đều do sư đệ làm chủ.

Trương Cuồng hài lòng gật đầu, dường như đang nói chuyện cực kỳ bình thường, gương mặt âm úc không có chút tâm tình nào, hắn nói:

- Sư huynh cứ giữ trước, sau thủy phủ chúng ta lại phân.

Hồ Qua gật đầu đồng ý, nhìn dáng dấp Trương Cuồng vẫn chuẩn bị phân một ít linh thạch, nếu như có thể phân một hai nhị phẩm linh thạch, ba tháng này cũng là kiếm bộn rồi.

Về phần Thời Tuấn Kiệt nhập đạo sư huynh của Lý Tĩnh sau khi xuống liền đưa hai lượng hạ nhị phẩm linh thạch và năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch cho Lý Tĩnh, nói:

- Những thứ này ta không cần, ngươi cầm có thể mua một bao Hành Khí tán.

Lý Tĩnh cười cười, nói với Thời Tuấn Kiệt:

- Thời sư huynh, ngày sau nếu Lý Tĩnh có thể trở nên nổi bật, chắc chắn sẽ không đã quên huynh.

Thời Tuấn Kiệt hài lòng gật đầu, có thể cầm 250 hạ tam phẩm linh thạch và kết nối với Lý Tĩnh, mình tuyệt đối là kiếm bộn không lỗ a! Nếu như sư tôn biết được mình biết đại thế như thế, dựa vào chuyện này kéo Lý Tĩnh vào Bích Trúc đường, khẳng định sư tôn sẽ bồi thường gấp đôi cho mình.

Bên kia Trương Dương nhìn ba Tử chủng đệ tử đang phân linh thạch, tuy hắn rất thèm muốn, nhưng dù sao mình không phải là vô thượng Tử chủng, trong tương lai muốn cùng cạnh tranh bọn họ, nhất định phải kéo bè kết phái rộng lớn kết liễu thiện duyên, trước mắt Sở Tương Tử là đối tượng lôi kéo thứ nhất, vì thế chuẩn bị lạt mềm buộc chặt, để lại ấn tượng trong lòng Sở Tương Tử sâu hơn một chút.

Trương Dương lập tức nói nịnh:

- Sở sư huynh, huynh làm trễ nải thời gian tu luyện của mình, tận tâm tận lực phụ đạo đệ ba tháng nay, dạy đệ nhiều kiến thức tu tiên như vậy, thật lòng đệ rất cảm kích huynh, đáng tiếc đệ bây giờ chưa có năng lực hiếu kính sư huynh. . . Ai.

Nói tới đây, Trương Dương cố ý thở dài một tiếng, không nói nữa.

Sở Tương Tử cảnh giác nhìn Trương Dương, cho rằng hắn cũng muốn mình phân chia linh thạch như Trương Cuồng và Lý Tĩnh, bản thân mình tuy được sư phụ sủng ái, nhưng cũng không so sánh bằng Hôi chủng Trương Dương, nếu như Trương Dương đưa ra ý kiến phải phân linh thạch, hắn suy nghĩ sau này cũng chỉ có thể phân chia.

Trương Dương thấy Sở Tương Tử quả nhiên mắc câu, tiếp tục nói:

- Trương Cuồng và Lý Tĩnh ỷ vào mình là vô thượng Tử chủng, không ngờ lại công khai phân chia thành quả lao động của nhập đạo sư huynh, lấy hết ba tháng cực khổ của nhập đạo sư huynh, quả thực là vong ân phụ nghĩa. Sở sư huynh, chuyện như vậy Trương Dương ta tuyệt đối không làm được. Những linh thạch này huynh an tâm cầm lấy.

Sở Tương Tử thấy Trương Dương dõng dạc biểu tình không giống giở trò, hài lòng gật gật đầu, vô cùng tự nhiên linh thạch nhét vào miệng túi, nói:

- Nếu đã như vậy ta sẽ không từ chối.

Nhập đạo sư huynh Hứa Hạo của Mộ Dung Siêu, thấy La Kim Hoa chủ động lấy ra linh thạch cùng với Từ Vũ phân, được Từ Vũ hảo cảm, hắn cũng chợt động linh cơ, phải lấy phần linh thạch ra chia với Mộ Dung Siêu. Tuy rằng Mộ Dung Siêu chỉ là một người Hôi chủng, nhưng nếu có thể kéo Hôi chủng vào Cổ Vân đường, khẳng định cũng là một chiến công lớn, khẳng định đường chủ sẽ vài phần kính trọng mình.

Sau khi Hứa Hạo đưa ra tư thái cần phải phân linh thạch, Mộ Dung Siêu lại trực tiếp ngăn cản:

- Hứa sư huynh, Mộ Dung Siêu chỉ hận bản thân mình tư chất quá kém, dụng công không đủ, sư huynh cực khổ chỉ đạo đệ ba tháng, đệ cũng chỉ luyện đến Tiên Miêu cảnh Tứ diệp, nếu như huynh phân linh thạch thuộc về huynh cho ta, sau này rất khó xử như thế nào, nhìn người như thế nào?

Dù sao cũng là xuất thân gia đình quý tộc, từ nhỏ tai nghe rộng biết nhiều, vì thế khi Mộ Dung Siêu nói những lời này với vẻ mặt chân thành, không thể chê vào đâu được. Hứa Hạo thấy hắn bộ dáng này, mừng thầm trong lòng đồng thời cũng rất cảm động, nói:

- Mộ Dung sư đệ nói quá lời, vào tiên đạo ba tháng lướt qua trong nháy mắt, ta và đệ cũng phải tạm thời phân cách ra, nhưng nếu như Mộ Dung sư đệ có thể gia nhập Cổ Vân đường ta, tương lai đường tu tiên từ từ, huynh đệ chúng ta cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Sau này sư đệ gì cần hỗ trợ cứ việc lên tiếng, ta nhất định không từ nếu đảm đương được.

Mộ Dung Siêu gật gật đầu, tuy rằng không có biểu hiện sẽ gia nhập Cổ Vân đường, nhưng vẫn thành khẩn nói:

- Vậy cám ơn sư huynh Mộ Dung Siêu trước.

Vài đệ tử tiên chủng đặc thù thảo luận linh thạch thuộc về sở hữu của ai thích đáng rồi, Sở trưởng lão cũng phát phần thưởng cho những nhập đạo sư huynh của những đệ tử lên cấp khác. Chẳng qua là hai vị Tiên chủng đầy đặn cùng với đệ tử Nhược chủng khác nịnh bợ nhập đạo sư huynh còn không kịp, nào dám nói phân chia linh thạch cùng bọn họ.

Sau khi phân phát phần thưởng hoàn tất, Sở trưởng lão hắng giọng lên tiếng:

- Yên lặng, tiếp theo thỉnh Cửu trưởng lão có lời phát biểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.