Tần Hạo Hiên càng thích con khỉ lông vàng này hơn, vuốt đầu nó nói:
- Tiểu Kim, sau này ngươi đi theo ta, ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt. Ta dạy cho ngươi cày ruộng tưới nước, trồng thật nhiều hoa màu, linh dược.
Tiểu Kim lại nghiêng cổ ngẫm nghĩ, ánh mắt lộ ra nghi hoặc.
Lòng Tần Hạo Hiên máy động lấy ra ví dụ sinh động:
- Hoa màu và linh dược là thứ ăn ngon còn hơn Vô Hoa Quả!
Tiểu Kim nghe nói ăn ngon hơn Vô Hoa Quả thì hưng phấn kêu khẹc khẹc.
Tần Hạo Hiên vuốt đầu Tiểu Kim:
- Được rồi, trời đã tối, đi ngủ sớm đi.
Tần Hạo Hiên thầm suy tư trong người không có dược lực linh dược, tốc độ tu luyện biến chậm, phải tranh thủ thời gian đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm chút linh dược kỳ trân.
Sau khi nằm xuống Tần Hạo Hiên bám linh hồn vào rắn nhỏ nhanh nhẹn chui xuống Vô Danh Phong, không ai phát hiện ra.
Chốc lát sau Tần Hạo Hiên đến Tuyệt Tiên Độc Cốc.
Tần Hạo Hiên mới bước vào Tuyệt Tiên Độc Cốc, sắc trời u tối không thay đổi, áp lực mãnh liệt làm lòng hắn nặng nề. Tần Hạo Hiên đi qua cửa cổ, từ xa thấy xác Bất Tử Vu Ma bị độc khí ăn mòn đã mục nát chỉ còn khung xương u ám.
Tần Hạo Hiên đi sâu vào Tuyệt Tiên Độc Cốc, từ sau khi nuốt ma niệm của Bất Tử Vu Ma thì thần thức mạnh chưa từng có, nhưng buổi tối mỗi ngày hắn lợi dụng thời gian người ta ngủ để tu luyện thần thức, nên hắn có thể đi thêm mấy bước so với lúc trước. Ngoài rìa Tuyệt Tiên Độc Cốc là khu vực khổng lồ, độc khí mãnh liệt, cảm giác linh khí của rắn nhỏ bị giảm mạnh, Tần Hạo Hiên đành cẩn thận sưu tầm từng chút một.
Như lần trước ngẫu nhiên phát hiện Vô Hình Kiếm, Tần Hạo Hiên vốn không có cảm giác gì, nếu không phải ngẫu nhiên trông thấy thì hắn đã bỏ qua bảo bối này.
Tần Hạo Hiên sưu tầm thật cẩn thận, trong lòng càng khao khát đại chiến tiên ma mấy ngàn năm trước rốt cuộc là đại chiến như thế nào, đám cường giả đẳng cấp cỡ nào mà để lại ấn ký khủng bố như vậy tại đây. Tần Hạo Hiên nhìn những di tích chiến đấu khiến người kinh hồn táng đảm, cảnh tượng chiến đấu năm xưa vẽ ra trong óc hắn.
Kiếm bay và thuật pháp bay đầy trời, khắp nơi là tay chân cụt và xác chết đã mất sự sống. Những pháp bảo quý giá ở trong chiến đấu kịch liệt biến thành sắt vụn, những ngọn núi bị san bằng, đất cứng bị đập thủng những cái hố mười mấy, mấy chục thước sâu.
Thời gian trôi nhanh, Tần Hạo Hiên tìm thật lâu vẫn không thu hoạch được gì, hắn ngước đầu tính thời gian, nghĩ nếu không trở về thì trời sắp sáng. Lỡ bị ai bắt gặp thì không tốt, đặc biệt ở nơi xa lạ như Tự Nhiên Đường. Ngày mai hắn còn phải đến đây, khu vực ngoài rìa Kim Biến Chiến Thần lớn như vậy muốn tìm từng chút một sẽ là công trình không nhỏ.
Tần Hạo Hiên trở về Vô Danh Phong thì sắc trời đã tờ mờ sáng. Hắn đến phòng của Toàn Cơ Tử.
Toàn Cơ Tử ngồi khoanh chân trên tháp nói với Tần Hạo Hiên:
- Thời gian quý giá, ngươi hãy ngũ tâm hướng trời, nín thở tĩnh tâm, nghiêm túc nghe ta nói khẩu quyết đi.
Tần Hạo Hiên nghe lời ngồi xếp bằng bày tư thế ngũ tâm hướng trời, chỉ ba giây đã điều chỉnh lòng như nước lặng, chờ đợi Toàn Cơ Tử niệm tụng tâm pháp khẩu quyết.
Toàn Cơ Tử nhìn tốc độ điều chỉnh của Tần Hạo Hiên, vừa lòng gật gù. Bồ Hán Trung không chỉ một lần khen trước mặt lão, nói Tần Hạo Hiên tuy chỉ là nhược chủng nhưng đạo tâm kiên cố. Toàn Cơ Tử luôn nửa tin nửa ngờ, nay xem ra Tần Hạo Hiên hoàn toàn là điển phạm đạo tâm kiên cố.
Toàn Cơ Tử niệm tụng tâm pháp khẩu quyết của Thiên Hà Đạo Pháp một lần sau đó giải thích:
- Thiên Hà Đạo Pháp lấy ý nước trên trời lâu dài không dứt, bộ công pháp này hùng hồn lâu dài, tuy không là công pháp cao cấp gì nhưng nó đơn giản, thích hợp cho người mới nảy mầm tu luyện.
Toàn Cơ Tử lại bỏ ra nửa canh giờ tỉ mỉ chỉ ra một số tệ đoan của Thiên Hà Đạo Pháp, những gì cần chú ý. Nhìn Tần Hạo Hiên vận hành Thiên Hà Đạo Pháp một lần Toàn Cơ Tử mới yên lòng.
Tần Hạo Hiên vừa cảm động vừa thầm giật mình, đạo môn chính pháp thật sự có thể cho Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp đột phá.
Lúc trước Tần Hạo Hiên tìm được một cuốn sổ ghi chép trên người Bất Tử Vu Ma, Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp phải có đạo môn chính pháp phụ trợ mới tiến thêm một bước. Tần Hạo Hiên vốn ôm nghi ngờ, dù sao công pháp Ma Môn sao có thể cần đạo môn chính pháp phụ trợ?
Nhưng mới rồi khi Tần Hạo Hiên vận chuyển Thiên Hà Đạo Pháp, có Thiên Hà Đạo Pháp kích động tốc độ tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp trong người trở nên mau hơn, hấp thu linh lực tăng nhanh nhiều. Tần Hạo Hiên mơ hồ cảm giác Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp biến đổi vi diệu, nhưng vì mới tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp nên sự biến đổi này không quá rõ ràng.
Tần Hạo Hiên mừng thầm, hắn mới tiếp xúc Thiên Hà Đạo Pháp đã giúp ích nhiều cho Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, hơn nữa Thiên Hà Đạo Pháp chỉ là đạo môn chính pháp sơ cấp, nếu là đạo môn chính pháp càng lợi hại, luyện đến trình độ cao thâm thì sẽ như thế nào?
Tần Hạo Hiên vận chuyển Thiên Hà Đạo Pháp một lần sau đó đứng dậy, dập đầu thật lòng nói với Toàn Cơ Tử:
- Tạ ơn sư phụ.
Toàn Cơ Tử mỉm cười tay nâng không khí, cơ thể Tần Hạo Hiên bị sức mạnh nâng lên.
Toàn Cơ Tử dặn dò:
- Sau khi quay về hãy chăm chỉ luyện tập, với đạo tâm của ngươi chỉ cần bình tâm tu luyện thì sẽ nhanh chóng nắm giữ yếu điểm của bộ công pháp này.
Tần Hạo Hiên gật đầu nói:
- Vâng!
Nhìn khuôn mặt tươi cười hiền lành của Toàn Cơ Tử, lòng Tần Hạo Hiên vô cùng ấm áp.
Toàn Cơ Tử dặn dò một câu rồi từ từ khép mắt:
- Sau khi về nhớ sáng sớm mỗi ngày chăm chỉ tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp. Sáng sớm là lúc linh khí thiên địa thuần chính nhất, không thể lãng phí.