Thái Sơ

Chương 66: Chương 66: Thất Chi Đông Ngẫu Thu Tang Du (1)




Tiên chủng cắm rễ là bước đầu tiên bước vào tu tiên, cũng là một bước quan trọng nhất. Sở trưởng lão vì điều này mất suốt hai ngày giảng giải các loại tình huống có thể xuất hiện khi cắm rễ.

Tiên căn chia làm một rễ chính và một trăm rễ phụ mảnh nhỏ, tiên căn cắm rễ không đơn giản là đâm vào đan điền, nó là một môn học vấn khó khăn. Mỗi nhánh rễ đâm xuống có thể phù hợp với đan điền không? Mức độ phù hợp là mười phần hay một phần? Nếu cắm rễ rồi mức độ phù hợp kém thì thành tựu về sau càng bị giới hạn.

Nếu so sánh đan điền là đất đai, tiên căn là các loại thực vật thì có thực vật mọc ở nơi khô hạn ít nước, có thực vật mọc ở chỗ ẩm ướt nhiều nước, có thực vật hướng dương, có thực vật thích tăm tối. Cắm rễ cũng vậy, tùy vào đặc điểm các nhánh rễ khác nhau đâm vào vị trí đan điền tương ứng.

Nên khi cắm rễ, người bình thường cố gắng rót linh lực vào tiên căn, khơi thông dẫn đường, trải qua nhiều lần dẫn dắt chọn nơi có độ phù hợp cao trong đan điền cắm xuống. Tiên căn và đan điền mức độ phù hợp càng cao thì thành tựu sau này cũng càng cao. Nhưng dù là đệ tử tử chủng có tư chất, ngộ tính cao nhất cũng không thể để từng nhánh rễ hoàn mỹ phù hợp với đan điền, ít nhiều sẽ có chút sai lệch.

Sở trưởng lão cũng nói lúc cắm rễ cố gắng khai thông linh lực trong người, cảm nhận bằng trái tim, tranh thủ chọn nơi có độ phù hợp tiên chủng cao nhất. Nhánh thứ nhất không đâm tốt cũng đừng vội thất vọng, cố gắng ở nhánh thứ hai là được.

Khi Từ Vũ cắm rễ hoàn mỹ phù hợp chín mươi nhánh rễ, Mộ Dung Siêu thì chỉ phù hợp sáu mươi tiên căn, nhưng đây đã là thành tích khá tốt. So với đệ tử nhược chủng bình thường lúc cắm rễ phù hợp hoàn mỹ mười tiên căn đã rất ghê gớm.

Từ bắt đầu cắm rễ ưu thế giữa tiên chủng đặc biệt và nhược chủng cách biệt mảng lớn. Nhưng dù là tiên chủng đặc biệt hay nhược chủng thì khi cắm rễ từng tiên căn chui ra khỏi tiên chủng, đâm xong một rễ thì rễ khác mới vươn ra, đâu như Tần Hạo Hiên một lần chui ra một trăm cái!

Dù dùng linh lực khơi thông dẫn đường thì nhiều nhất khiến một, hai tiên căn phù hợp hoàn mỹ với đan điền, chín mươi mấy cái khác không thể đâm lung tung được, nếu không thì đường tu tiên của Tần Hạo Hiên ngừng tại đây.

Không được! Phải tìm cách nào đó, khó khăn lắm tu đến cắm rễ, không thể trơ mắt nhìn mình bị hủy! Tuyệt đói không cam lòng cả đời làm đệ tử tạp dịch thấp nhất!

Sở trưởng lão giảng cách dẫn đường tiên căn xẹt nhanh qua có Tần Hạo Hiên nhưng giây sau bị phủ định. Từ Vũ và Mộ Dung Siêu chia sẻ kinh nghiệm cắm rễ cũng vô ích, Tần Hạo Hiên đối mặt tình huống đừng nói hai người kia chưa trải qua, bất cứ cao thủ tu tiên nào trong Tu Tiên Giới cũng chưa từng nghe qua.

Trình tự cắm rễ toàn là đâm rễ chính trước mới đến rễ phụ, làm gì có chuyện một lần một trăm rễ phụ?

Tần Hạo Hiên đối mặt rắc rối xưa nay chưa từng có trong Tu Tiên Giới, nỗi lòng rối loạn đành mặc cho một trăm rễ phụ từ từ đến gần mà không biết dẫn đường thế nào. Dẫn đường nhánh nào thì chín mươi chín nhánh khác sẽ lộn xộn, nhưng không dẫn dường lỡ một trăm tiên căn cắm lung tung thì biết làm sao?

Trong lúc Tần Hạo Hiên bó tay thì một ý nghĩ to gan dâng lên trong óc.

Thần thức có thể dùng vào việc luyện đan, bày trận, chế phù, còn có thể công kích kẻ địch, tìm linh tuyền, vậy có thể dùng nó tìm chỗ cắm rễ tốt nhất cho tiên căn không?

Tần Hạo Hiên không có nhiều thời gian, nghĩ đến liền làm, hắn nhắm mắt cố gắng minh tưởng điều động thần thức, thử dùng thần thức vuốt phẳng một trăm rễ phụ rối nùi.

Rất nhanh Tần Hạo Hiên khống chế thần thức tản ra bám vào các rễ phụ mảnh nhỏ, thần thức thành linh lực dẫn dắt những rễ phụ tìm chỗ tốt nhất.

Kỳ tích xảy ra, khi Tần Hạo Hiên dùng thần thức chải vuốt thì những tiên căn không biết cắm chỗ nào đi theo thần thức tìm được ngay chỗ phù hợp trong đan điền, chỉ cần dùng linh lực dẫn dắt chúng cắm vào là được.

Đối với Tần Hạo Hiên mới liều lĩnh ngựa chết chữa ngựa sống thì đúng là tìm ra lối thoát trong ngõ cụt, tâm tình bình tĩnh lại nhanh chóng dẫn dắt các tiên căn cắm vào chỗ phù hợp hoàn mỹ.

Có thần thức của Tần Hạo Hiên chỉ dẫn, trong thời gian ngắn hoàn thành tất cả công tác dẫn đường rễ phụ, một trăm rễ phụ theo linh lực dẫn dắt vừa tiếp xúc với đan điền liền cắm rễ sâu vào. Tần Hạo Hiên cảm giác tiên chủng và linh lực trong người giao lưu càng chặt chẽ, hít vào thở ra chính xác hơn, ngũ giác càng nhạy bén, hoàn toàn phù hợp biểu hiện sau khi cắm rễ mà Từ Vũ, Mộ Dung Siêu đã nói.

Nhưng kỳ lạ, những nhánh rễ mảnh nhỏ đâm vào đan điền rồi còn rễ chính đâu?

Từ Vũ và Mộ Dung Siêu nói rễ chính ở đâu? Cắm rễ chẳng phải nên là rễ chính cắm vào đan điền sao?

Một trăm rễ phụ của Tần Hạo Hiên cắm rễ, Bất Tử Vu Ma ở trong Tuyệt Tiên Độc Cốc cảm ứng được, đôi mắt đục chậm rãi mở ra.

Bất Tử Vu Ma thì thào:

- Như thế nào . . . sao có thể như vậy?

Bất Tử Vu Ma nửa chết nửa sống không biết bao nhiêu năm, thấy rộng biết nhiều nhưng lần đầu tiên gặp phải tiên chủng cắm rễ một trăm rễ phụ trước, và chui ra cùng lúc. Càng khiến Bất Tử Vu Ma ngạc nhiên là một trăm rễ phụ cắm vào hoàn mỹ không khuyến điểm.

Sao có thể như vậy? Dù là vô thượng tử chủng cũng không thể cắm hoàn mỹ đến thế, huống chi một trăm rễ phụ chui ra cùng lúc, sao Tần Hạo Hiên làm được? Một trăm rễ phụ đã cắm xong còn rễ chính thì sao?

Trong lúc Bất Tử Vu Ma và Tần Hạo Hiên lo lắng, Tần Hạo Hiên chợt cảm giác tiên chủng mới cắm rễ bỗng rung lên.

Một tiên căn thô hơn rễ phụ nhiều thò ra từ khe nứt đâm thẳng vào đan điền của Tần Hạo Hiên, một trăm rễ phụ và một rễ chính hoàn thành cắm rễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.