Thái Sơ

Chương 67: Chương 67: Thất Chi Đông Ngẫu Thu Tang Du (2)




Khoảnh khắc rễ chính cắm vào, linh lực trong đan điền không cần dùng cách thể hồ quán đỉnh từ tiên chủng rót xuống, tiên căn và đan điền thông qua linh lực giao lưu trực tiếp. Từng linh lực qua tiên căn bị tiên miêu còn trong tiên chủng hấp thu, hiệu quả tốt hơn tưới tiên chủng nhiều.

Có kinh không hiểm hoàn thành cắm rễ, Tần Hạo Hiên thở phào một hơi dài. Từ Vũ, Mộ Dung Siêu cắm rễ là rễ chính cắm trước, làm xong mới xuất hiện một trăm rễ phụ. Có lẽ vì tiên chủng của hắn biến dị nên một trăm rễ phụ cắm rễ trước mới xuất hiện rễ chính, nhưng may mắn bình an thuận lợi hoàn thành cắm rễ.

Bất Tử Vu Ma nở nụ cười thỏa mãn, lão cảm giác Tần Hạo Hiên thành công cắm rễ, tuy trình tự đâm rễ hơi lạ nhưng tóm lại đã hoàn thành phần tiên chủng, tiếp theo là ma chủng.

Nếu Tần Hạo Hiên làm năm trăm rễ phụ ma chủng cắm hoàn mỹ không khuyết điểm như một trăm rễ phụ tiên chủng thì lão đúng là nhặt được bảo bối, trân bảo tuyệt thế trước giờ chưa từng có!

Tần Hạo Hiên đang định thu công đi chia sẻ tin tốt cho Từ Vũ, Mộ Dung Siêu thì đột nhiên tiên chủng rung nhẹ.

Chuyện gì vậy? Không lẽ chưa cắm rễ xong?

Trong sự kinh ngạc của Tần Hạo Hiên, khe hở nứt ra trên tiên chủng đột nhiên cùng lúc chui ra mấy rễ phụ mảnh nhỏ.

Tần Hạo Hiên không kịp suy nghĩ vội dùng thần thức thăm dò, dùng linh lực dẫn dắt chúng nó cắm rễ vào nơi phù hợp hoàn mỹ. Nhưng những rễ phụ đột nhiên chui ra nhiều đến năm trăm nhánh, Tần Hạo Hiên mất nửa canh giờ mới dẫn đường hết.

Bất Tử Vu Ma ở trong Tuyệt Tiên Độc Cốc suýt nhảy cẫng lên.

Sáu trăm tiên căn quả nhiên đều hoàn mỹ cắm rễ!

Một tiên ma chủng hoàn mỹ, một tiên ma chủng hoàn mỹ thuộc về lão! Chờ ngày Tần Hạo Hiên nảy mầm là lúc lão đoạt xá. Sau khi đoạt xá tiên ma chủng hoàn mỹ phối hợp với lão, trong Tu Tiên Giới hiện nay đây là khái niệm gì?

Năm trăm rễ phụ mảnh nhỏ cắm xong tiên chủng không có động tĩnh gì nữa, con số tiên căn cắm rễ trong tiên chủng của Tần Hạo Hiên gồm một rễ chính, sáu trăm rễ phụ, số lượng rễ phụ nhiều hơn người khác gấp sáu lần. Hơn nữa lúc trước Tần Hạo Hiên cái khó ló cái khôn mạo hiểm dùng thần thức dẫn đường tiên căn cắm rễ làm sáu trăm rễ phụ đều hoàn mỹ cắm rễ.

Tu Tiên Giới to lớn bao la mấy chục vạn năm qua chưa từng nghe có thiên tài nào hoàn mỹ cắm một trăm rễ phụ, càng khiến người ngạc nhiên là người ta chỉ có một trăm rễ phụ nhưng Tần Hạo Hiên có đến sáu trăm nhánh, mỗi nhánh đều phù hợp hoàn mỹ với đan điền.

Chuyện này là sao?

Tần Hạo Hiên bị tình huống đột ngột làm ngây người, đầu có xoay chuyển nhanh nhớ lại nội dung Sở trưởng lão giảng bài ghi trong bút ký, nhưng mặc cho hắn nhớ lại cỡ nào cũng không có phần nào nói tu tiên giả có sáu trăm tiên căn.

- Sáu trăm tiên căn? Sáu trăm tiên căn phù hợp hoàn mỹ?

Bản thân Tần Hạo Hiên cũng rất ngạc nhiên với sáu trăm rễ phụ của mình, đặc biệt là hắn đã nghiêm túc đọc tất cả tri thức cơ sở về cắm rễ, biết tình huống của hắn trước không ai sau không người có. Không tính đến mức độ phù hợp hoàn mỹ, chỉ tính số lượng tiên căn đã mạnh hơn những tử chủng khác.

Tần Hạo Hiên thầm nghĩ:

- Thất chi đông ngung thu chi tang du? Ông trời không cho ta tư chất tuyệt đỉnh nên bồi thường ta con đường tắt này?

Tần Hạo Hiên vẫn thấy là lạ rồi lại không biết lạ ở chỗ nào.

Vì bảo hiểm Tần Hạo Hiên ngồi trong lùm cây hơn nửa đêm, xác định tiên chủng không có biến dị gì khác mới lặng lẽ về ký túc xá, bám vào rắn nhỏ tu luyện thần thức đến khi trời sáng.

Hôm sau mỗi người gặp Tần Hạo Hiên đều cảm thấy so với ngày hôm qua hắn hơn phần khí chất khó tả. Nếu phải miêu tả bằng lời thì đó là tinh thần phấn chấn, người lâng lâng, đôi mắt vốn hơi có chút chính khí càng trong trẻo, hít thở bình ổn lâu dài. Nếu nói trước kia Tần Hạo Hiên cho người cảm giác cao to chắc khỏe, giờ thì vừa to khỏe vừa nho nhã, âm dương bổ sung cho nhau.

Tần Hạo Hiên đứng đó như cắm rễ xuống đất, hòa vào cảnh vật. Vóc người cao to nhưng làm người ta dễ dàng bỏ qua hắn, vừa khiến người gặp qua là khó quên, rất mâu thuẫn.

Không lẽ Tần Hạo Hiên cắm rễ?

Mấy đệ tử khác thầm đoán, nhưng họ không dám tin kết quả suy đoán của mình.

Mãi khi Sở trưởng lão trông thấy Tần Hạo Hiên bị giật mình không nói nên lời, qua nửa ngày mới kinh kêu:

- Ngươi . . . ngươi cắm rễ rồi!?

Một mảnh xôn xao, tất cả đệ tử nhược chủng ánh mắt giật mình nhìn Tần Hạo Hiên.

Một nhược chủng trong vòng hai mươi ngày cắm rễ? Tốc độ bắt kịp chưởng giáo hiện nay Hoàng Long Chân Nhân. Lúc trước Hoàng Long Chân Nhân là hôi chủng, Tần Hạo Hiên thì là nhược chủng trăm phần trăm, sao hắn làm được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.