Thái Sơ

Chương 77: Chương 77: Thuận Pha Hạ Lư, Bàn Tay Hiểm Ác (2)




Ngày càng nhiều người ra ruộng làm việc, Cổ Tiểu Vân mắng càng hăng say. Mấy tiểu đệ sau lưng Cổ Tiểu Vân hát đệm. Chỉ có Trương Dương không nói gì nhưng biểu tình đắc ý vui sướng khi người gặp họa xem náo nhiệt.

Trương Dương xem một lúc thấy Trương Cuồng, Lý Tĩnh cũng xúm lại mới nói với Cổ Tiểu Vân:

- Thôi được rồi Cổ sư huynh, sư huynh mắng kẻ ăn cơm trắng thật vô ích, hãy để ta nói mấy câu với hắn đi.

Tần Hạo Hiên nhìn Trương Dương đứng sau lưng Cổ Tiểu Vân là hiểu ngay chuyện gì xảy ra. Chắc chắn là Trương Dương châm ngòi ly gián nên Cổ Tiểu Vân hùng hổ chạy đến đòi lấy đất linh tuyền của hắn.

Trương Dương tiến lên một bước nhưng không dám đến gần Tần Hạo Hiên quá, dù sao hắn dám đánh cả cường giả Tiên Miêu cảnh ngũ diệp.

Trương Dương đứng xa khuyên nhủ:

- Tần Hạo Hiên, sư tôn Cổ đường chủ của ta dốc lòng chỉ dạy tu vi cho ngươi, khiến ngươi chỉ là nhược chủng tầm thường trong hai mươi ngày đã cắm rễ, lẽ ra ngươi nên cảm kích sư tôn của ta. Lòng dạ sư tôn của ta rộng lớn không ham lợi nhỏ, thích chỉ điểm kẻ yếu như ngươi, cho ngươi có chỗ đứng trong môn phái. Giờ Cổ Tiểu Vân sư huynh là điệt tử ruột của lão nhân gia sư tôn, Cổ sư huynh sắp trồng một mớ linh dược, linh địa nhất đẳng không đủ linh khí nên muốn đổi đất linh tuyền của ngươi trồng một năm, vậy mà ngươi năm lần bảy lượt từ chối, hôm nay còn xung đột với Cổ sư huynh, ngươi làm vậy là không đúng!

Trương Dương nói một tràng, công phu đổi trắng thay đen đã lô hỏa thuần thanh, vài câu miêu tả Tần Hạo Hiên thành kẻ vong ân phụ nghĩa, che giấu tác phong cướp trắng trợn của Cổ Tiểu Vân.

Cổ Tiểu Vân rất có hảo cảm với Trương Dương, lớn tiếng phụ họa:

- Đúng vậy! Đúng như Trương Dương sư đệ nói!

Sắc mặt Tần Hạo Hiên dần đen thui, nếu không phải bị Mộ Dung Siêu túm chặt thì hắn đã xông lên đánh Trương Dương bờm đầu.

Từ Vũ lạnh lùng trừng Trương Dương một cái rồi nhìn khuôn mặt mập của Cổ Tiểu Vân, lạnh lùng nói:

- Ngươi gây sự xong chưa? Xong rồi thì chúng ta còn phải làm việc, đi lo việc của mình đi, đừng cản đường của chúng ta.

Từ Vũ dù là vô thượng tử chủng nhưng chỉ là cắm rễ kỳ Chủng Thực Tiên Căn cảnh, Cổ Tiểu Vân nói sao cũng là cường giả Tiên Miêu cảnh thất diệp có hậu đài bối cảnh cứng rắn. Gã ở trước mặt nhiều người bị một thiếu nữ mới cắm rễ nói câu đó làm mặt già không chịu đựng được.

Cổ Tiểu Vân hung tợn nhìn thẳng Tần Hạo Hiên, gặn hỏi:

- Ta hỏi ngươi lần cuối, ngươi có đổi đất này không?

Tần Hạo Hiên nhìn Trương Dương chằm chằm làm gã thấy chột dạ, thụt lùi vài bước núp sau lưng Cổ Tiểu Vân.

Tần Hạo Hiên bật cười:

- Ha ha.

Hai chữ đơn giản tràn ngập trào phúng, Cổ Tiểu Vân cảm giác như bị tát tai trước mặt công chúng.

Cổ Tiểu Vân nghiến răng uy hiếp:

- Giỏi giỏi, ngươi giỏi! Nếu ngươi giữ thái độ như vậy, nếu miếng đất này mà mọc ra được thứ gì thì ta ăn đất này!

Tần Hạo Hiên hừ mũi, biểu tình nghiêm túc chưa từng có nhìn Cổ Tiểu Vân:

- Nếu miếng đất của ta có chút gì xấu thì Cổ Tiểu Vân . . . hôm đó ta giải quyết đám sư huynh Tiên Diệp như thế nào sẽ tăng gấp trăm lần lên người của ngươi!

Buổi tối ngay ngày Cổ Tiểu Vân và Tần Hạo Hiên cãi lộn, đêm khuya gió lạnh tối tăm.

Mấy bóng đen cõng đuốc lửa đi từ bờ ruộng tới đất linh tuyền của Tần Hạo Hiên. Trong màn đêm đưa tay không thấy năm ngón, mấy bóng đen ngại bờ ruộng khó đi nên đạp trong đất bắp ngô của các đệ tử mới. Bọn họ đạp đất mềm đi băng băng, giẫm nát bao nhiêu mầm bắp ngô trong đồng ruộng rậm rạp um tùm.

Bọn họ chẳng chút e dè nói cười với nhau.

Một giọng nói hỏi:

- Lão đại, chút nữa có hủy luôn ruộng của Từ Vũ và Mộ Dung Siêu không? Đặc biệt là cô nương Từ Vũ mỗi lần đều chống đối lão đại!

Bóng đen mập mạp cốc mạnh đầu người hỏi chuyện, hung tợn quát:

- Ngươi muốn chết đừng liên lụy ta! Không được đụng vào một cọng mầm bắp ngô nào trong ruộng của Từ Vũ, Mộ Dung Siêu, nếu không lão tử sẽ lột da chó các ngươi, nghe rõ không?

- Vâng vâng thưa lão đại!

Mấy bóng đen này là Cổ Tiểu Vân và mấy tiểu đệ của gã.

Ban ngày Cổ Tiểu Vân lại đòi đổi đất nhưng bị Tần Hạo Hiên từ chối, hai bên xung đột khắc khẩu, Cổ Tiểu Vân đe dọa Tần Hạo Hiên cũng bị Tần Hạo Hiên cảnh cáo lại. Cổ Tiểu Vân thấy rất mất mặt, buổi tối lăn qua lộn lại trên giường suy nghĩ thật lâu.

Tần Hạo Hiên được gọi là nhược chủng mạnh nhất nhưng lần này có ba vô thượng tử chủng, hai hôi chủng, cao tầng tông môn không chú ý nhiều và xem trọng hắn, có hủy ruộng của hắn cùng lắm bị thúc thúc chửi một trận, làm vậy trút cơn tức cũng tốt. Gã đường đường là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thất diệp, là điệt tử ruột của Cổ Vân Đường Chủ mà không xử được một phàm phu tục tử mới nhập môn chưa đầy một tháng, không có thực lực không bối cảnh, đồn ra ngoài thì gã làm sao đứng trong Thái Sơ Giáo? Hơn nữa gã thèm đất linh tuyền, quyết phải lấy vào tay.

Cổ Tiểu Vân đặt quyết tâm đêm nay sẽ đi phá hủy mầm bắp ngô trong ruộng của Tần Hạo Hiên.

Mấy người đến ruộng của Tần Hạo Hiên, những mầm bắp ngô đã mọc cao cỡ nửa người, không lâu có thể gặt hái, bọn họ nhổ tận gốc rồi bẻ gãy từ giữa. Tần Hạo Hiên cực khổ cày cấy hoa màu nhiều ngày rất nhanh bị bọn họ hủy sạch.

Nương ánh lửa nhìn cây bắp ngô hỗn độn đầy đất, tưởng tượng ngày mai Tần Hạo Hiên thấy sẽ khóc không ra nước mắt, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay thì Cổ Tiểu Vân vừa lòng bật cười. Giờ gã chỉ muốn quay về ngủ thật ngon, chờ ngày mai Tần Hạo Hiên khóc tìm hắn xin đổi đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.