Sáng sớm hôm sau, các đệ tử mới cần lao xuống giường sớm chuẩn bị tưới nước cho bắp ngô của mình. Họ đến đồng ruộng thấy cảnh tượng, chửi ầm lên. Mấy tên khốn kiếp táng tận thiên lương nào mà đạp mầm bắp ngô ngay ngắn trong ruộng của mình ra một con đường, giẫm chết nhiều mầm bắp ngô!
Có người cẩn thận nhìn theo con đường bị đạp thấy nối đến đất linh tuyền của ba người Tần Hạo Hiên.
Không lẽ Cổ Tiểu Vân thực hiện lời đe dọa thật sự hủy mầm bắp ngô trong ruộng của Tần Hạo Hiên?
Nghĩ đến đây mấy người đầu óc nhanh nhạy chạy tới, đập vào mắt một mảnh hỗn độn, cây bắp ngô xanh tươi bị bẻ đôi trải đầy đất.
Không lâu sau ba người Tần Hạo Hiên cùng đến, hôm nay hắn sẽ tưới nước cho mầm bắp ngô, đong đầy một thùng nước là sẽ cố ý gây sự đi Cấm Bế Sơn tĩnh tu mấy ngày.
Ba người từ xa thấy đám đông tụ tập gần ruộng của mình, bàn tán ồn ào. Khi thấy Tần Hạo Hiên thì ánh mắt họ có vui sướng khi người gặp họa và đồng tình.
Biểu tình của đám người này là sao vậy?
Tần Hạo Hiên trong bụng sinh nghi bước nhanh đến gần linh điền, cái này . . .
Hôm qua ruộng còn trồng mầm bắp ngô ngay ngắn, giờ thành đống cặn đầy đát.
Trước mắt Tần Hạo Hiên tối sầm, cố gắng mấy ngày nay đều uổng phí! Cổ Tiểu Vân? Là Cổ Tiểu Vân làm phải không? Hôm đó Cổ Tiểu Vân nói muốn hủy linh điền của ta, cứ tưởng chỉ là lời tức giận không ngờ thật sự dám làm chuyện như vậy.
Tần Hạo Hiên xanh mặt không nói không rằng bước nhanh hướng ký túc xá của Cổ Tiểu Vân.
Các đệ tử cảm thấy có trò hay xem rất hưng phấn. Hôm qua Cổ Tiểu Vân và Tần Hạo Hiên hăm dọa nhau, bọn họ đã hóng giờ phút này sẽ đến, không ngờ hạnh phúc tới nhanh vậy. Đặc biệt Trương Dương bị Tần Hạo Hiên trừng tay chân lạnh lẽo càng kích động hơn. Cổ Tiểu Vân là cường giả Tiên Miêu cảnh thất diệp, mạnh hơn Tiên Miêu cảnh ngũ diệp như Viên Sơn Tượng nhiều, huống chi gã còn là điệt tử ruột của Cổ Vân Tử, nếu Tần Hạo Hiên ra tay thì dù thắng hay thua đều chịu thiệt.
- Cổ Tiểu Vân, ngươi đi ra, chúng ta tâm sự!
Đêm qua Cổ Tiểu Vân làm xong chuyện xấu trút bực tức rồi ngủ rất ngon, trong mơ thấy Tần Hạo Hiên quỳ dưới chân gã thấp cổ bé họng xin tha. Từ Vũ, Mộ Dung Siêu ở bên tai nịnh gã, xin gã nhận đất linh tuyền của Tần Hạo Hiên. Cổ Tiểu Vân vênh váo thấy họ tội nghiệp, đang định đồng ý lời xin, từ bi tiếp nhận đất linh tuyền của Tần Hạo Hiên thì nghe tiếng rống to như sấm kéo gã khỏi giấc mơ đẹp.
Cổ Tiểu Vân dụi mắt thấy Tần Hạo Hiên giận dữ xông vào, gã còn chìm trong mộng đẹp ngáp hỏi:
- Có phải gặp thiên tai nhân họa gì, mất hết mầm bắp ngô nên đến xin ta đổi đất với ngươi?
Nghe Cổ Tiểu Vân nói câu này, Tần Hạo Hiên vốn định chất vấn mấy câu miễn cho oan uổng vô tội nay không muốn hỏi nữa. Cổ Tiểu Vân đã tiết lộ hết chuyện đêm qua là gã làm, nếu không thì tại sao người ta nằm trên giường ngủ mà biết mầm bắp ngô của hắn bị hủy?
Tần Hạo Hiên chỉ nói ba tiếng:
- Tốt tốt tốt!
Tần Hạo Hiên đột nhiên nhào lên giường một tay bóp cổ Cổ Tiểu Vân, một tay đấm vào đan điền của gã.
Cổ Tiểu Vân tội nghiệp còn đang ngủ mơ hồ không ngờ một đệ tử mới chẳng có thực lực, bối cảnh gì mà dám đánh mình. Cổ Tiểu Vân bị bóp cổ ăn mấy đấm vào đan điền, một đấm trúng ngay tim. Cổ Tiểu Vân chưa chuẩn bị gì về sức lực làm sao đánh lại Tần Hạo Hiên, gã định ngưng tụ linh lực nhưng bị liên tục đánh vào chỗ hiểm, đau đớn làm linh lực chưa kịp ngưng tụ đã bị đánh tan, không thể thi triển nửa linh pháp.
Tần Hạo Hiên gầm lên:
- Ta đã cảnh cáo ngươi nếu mềm bắp ngô trong linh điền có chút gì xấu là ta không tha cho! Nhưng ngươi không chịu tin, phá hoại ruộng bắp ngô của ta!
Tần Hạo Hiên lại giơ nắm đấm sắt đánh vào phần giữa hai bên gò má và lỗ tai.
Cổ Tiểu Vân bị đánh trúng chỗ hiểm phần cổ hét thảm ngất xỉu.
Mấy tiểu đệ của Cổ Tiểu Vân sợ đến co ro một bên không dám đến hỗ trợ, la lên:
- Ta đã báo cho Chấp Pháp Đường, ngươi còn . . . còn đánh nữa sẽ bị cấm túc!
Tần Hạo Hiên nghe nhắc đến cấm túc thì cười khẩy nói:
- Ta sớm muốn đi cấm túc, đang lo không biết làm sao đi vào!
Tần Hạo Hiên đánh túi bụi vào ngực, bụng Cổ Tiểu Vân, chuyên đánh chỗ nội tạng.
Cổ Tiểu Vân tuy là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thất diệp nhưng đang mơ màng đã bị Tần Hạo Hiên đánh lén, với gã thì trước giờ chỉ có gã đánh người, không ai dám đánh gã nên kinh nghiệm chiến đấu bằng không. So sánh thì Tần Hạo Hiên từ nhỏ nổi tiếng xa gần tài đánh nhau, đánh lộn toàn chọn chỗ hiểm và trí mạng, kiểu đánh liều mạng đó dù là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thất diệp cũng không chịu nổi.
Nếu đổi lúc khác đánh nhau, người ăn đòn sẽ là Tần Hạo Hiên. Nhưng bây giờ Tần Hạo Hiên đang điên lên vừa đánh lén trước, Cổ Tiểu Vân xem như lật thuyền trong mương.
Từ Vũ, Mộ Dung Siêu muốn đè tay Tần Hạo Hiên lại nhưng bị hắn hất cánh tay lảo đảo lùi bốn, năm bước. Hai người thầm sốt ruột, nếu cứ đánh tiếp sẽ ra mạng người.
Những người khác, bao gồm Trương Dương đều không ngờ Cổ Tiểu Vân không chịu nổi một kích, bị Tần Hạo Hiên đánh tơi bời không có đường đánh trả. Không người nào dám lại gần kéo Tần Hạo Hiên đi.
Lúc này mấy đệ tử Chấp Pháp vội vàng đến:
- Dừng tay, mau dừng tay!
Thấy Tần Hạo Hiên đang hành hung, một đội trưởng Chấp Pháp bấm linh quyết, sau vài giây chuẩn bị thì linh lực hóa thành mấy hòn đá to cỡ đầu người đánh bay Tần Hạo Hiên hùng hổ như trâu điên.