Đám người Tần Hạo Hiên trồng ra bắp ngô nhất giai bị Sở Tương Tử ép mua, gã tự mình đến Linh Điền Cốc bù tiền. La Kim Hoa của Bách Hoa Đường đến Linh Điền Cốc tìm họ đặt mua bắp ngô, hai chuyện này nhanh chóng truyền ra. Biểu hiện của ba người Trương Cuồng, Lý Tĩnh, Trương Dương khác nhau.
Trương Cuồng không quá quan tâm Tần Hạo Hiên mấy ngày nay nổi bật. Sau khi nảy mầm tâm cảnh của Trương Cuồng tăng cao nhiều, tự nhận là tu tiên giả thật sự, gã nhớ kỹ dạy bảo của Hoàng Long Chân Nhân lười so đo với Tần Hạo Hiên. Ở trong mắt Trương Cuồng dù Tần Hạo Hiên có gây ra động tĩnh lớn đến đâu cũng chỉ là phàm phu tục tử, không đáng khiến gã chậm trễ thời gian tu luyện quý giá chú ý.
Lý Tĩnh cố gắng bế quan tu luyện. Ba tử chủng đã có hai người nảy mầm, gã không rảnh quan tâm thị phi của người khác. Mục tiêu của Lý Tĩnh rất rõ ràng, đối thủ cạnh tranh của gã là Trương Cuồng và Từ Vũ, dù Tần Hạo Hiên giỏi đến đâu cũng chỉ là nhược chủng, không đáng giá.
Trương Dương hôi chủng thì lại khác, sau khi Tần Hạo Hiên chọc giận Sở Tương Tử bỏ đi gã triệu tập các tiểu đệ lại, bàn bạc cách đối phó hắn.
Trương Dương tức giận nói:
- Các vị, điệt tử Cổ Tiểu Vân của sư phụ ta Cổ Vân Tử bị hắn hại thảm như vậy, giờ lại chọc giận sư huynh Sở Tương Tử của ta, tương đương với nhiều lần tát vào mặt sư tôn lão nhân gia. Ta cảm thấy không thể bỏ qua chuyện này được!
Các tiểu đệ nghe lão đại lại muốn gây sự với Tần Hạo Hiên thì hai mặt nhìn nhau.
Tần Hạo Hiên đúng là nhược chủng nhưng hắn có thể xử cả tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thất diệp Cổ Tiểu Vân, Sở Tương Tử Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp cũng phải đến bù tiền cho hắn, sư tỷ La Kim Hoa của Bách Hoa Đường đến lôi kéo họ. Giờ cho họ mấy lá gan cũng không dám đi chọc tổ tông Tần Hạo Hiên. Huống chi nghe đồn trong Cửu Âm Băng Quật có người ám toán Tần Hạo Hiên, bảy cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp đi vào kết quả bị hắn đánh bị thương nặng, khi đi ra hấp hối nửa người nửa quỷ. Giờ nghe tên Tần Hạo Hiên là bảy người như gặp quỷ trốn còn không kịp.
Trương Dương cao giọng quát:
- Như thế nào? Không ai muốn làm việc cho ta?
Ánh mắt Trương Dương trở nên âm lạnh quét qua mấy sư huynh lục diệp đầu thành.
Trước ánh mắt sát khí khiếp người của Trương Dương, một tu tiên giả Tiên Miêu cảnh lục diệp mặt như đưa đám nói:
- Trương sư đệ không phải không biết Tần Hạo Hiên kỳ lạ thế nào, Cổ Tiểu Vân còn gục ngã trong tay hắn, mấy người chúng ta đi lên sao có thể chiếm được chỗ tốt? Huống chi gần đây Từ Vũ tuyển nhận mấy sư huynh đệ Tiên Miêu cảnh lục, thất diệp dưới trướng, chúng ta càng không nắm chắc!
Trương Dương nghe lý do từ chối này tuy bực mình nhưng biết bọn họ nói thật, gã bực bội phẩy tay áo:
- Vậy trong thời gian này làm phiền mấy vị canh giữ ngoài phòng của ta, ta muốn bế quan nảy mầm, không mong bị quấy nhiễu.
Trong khi Trương Dương dập tắt ý nghĩ sinh sự với Tần Hạo Hiên thì hắn rốt cuộc được an tĩnh.
Ngày thứ hai, trong phòng Lý Tĩnh truyền ra dao động linh khí đậm đặc, một luồng tử khí mông lung bay lên tận trời như nối tiếp khí thiên địa. Lát sau ánh sáng tím tắt, Lý Tĩnh nảy mầm.
Lý Tĩnh bước ra cửa phòng mặt mày hớn hở. Bị Từ Vũ, Trương Cuồng bỏ lại sau lưng khiến Lý Tĩnh rất bực mình, may mắn kịp lúc nảy mầm.
Một tiểu đệ báo cáo các loại biểu hiện của Tần Hạo Hiên trong mấy ngày qua cho Lý Tĩnh.
Lý Tĩnh nghe xong chỉ cười nói:
- Đừng so đo nữa, tiếp tục lôi kéo đi.
Sau khi nảy mầm tâm cảnh của Lý Tĩnh giống như Trương Cuồng đã khinh thường so đo với phàm phu tục tử Tần Hạo Hiên. Họ là tu tiên giả câu thông cửu thiên linh khí, Tần Hạo Hiên chỉ là thân xác phàm thai, cách nảy mầm một khoảng xa, như con kiến. Lý Tĩnh hết hứng giẫm lên, giờ gã lo tập trung vào việc đuổi kịp và vượt qua Trương Cuồng, Từ Vũ.
Ngày hôm sau Lý Tĩnh nảy mầm, Trương Dương bế quan tu luyện cũng nảy mầm. Lại qua mười ngày Mộ Dung Siêu nảy mầm.
Thời gian trôi qua từng ngày, Tần Hạo Hiên bôn ba giữa học đường và đồng ruộng, gặt một đám bắp ngô lại trồng một đám, vội vàng gánh nước tưới nước, bận rộn đả tọa tu luyện trong lớp học.
Dù là Sở trưởng lão cũng phục Tần Hạo Hiên. Một lần, hai lần tu luyện, buồn ngủ lúc lên lớp không khó, hiếm thấy là hơn hai tháng Tần Hạo Hiên không một lần học trọn một lớp, mỗi ngày kiên trì tu luyện, ngủ gà ngủ gật. Sự kiên trì này khiến Sở trưởng lão vừa tức vừa buồn cười, nếu không vì nể Từ Vũ thì lão đã sớm đuổi Tần Hạo Hiên ra học đường. Muốn ngủ hay đả tọa đi đâu không được, sao phải chọn lúc đi học? Muốn khiêu khích điểm giới hạn và nhẫn nại của ta sao?
Không phải Tần Hạo Hiên cố ý khiêu khích sự nhẫn nại của Sở trưởng lão, mỗi ngày dược lực Nhất Diệp Kim Liên trong người hành hạ hắn, không đả tọa tu luyện sẽ nổ tan xác chết. Hơn nữa ban ngày nhiều đệ tử ra vào Linh Điền Cốc, khó tìm được chỗ nào ẩn khuất yên tĩnh mà tu luyện, lỡ bị người ám toán thì chết không nhắm mắt. Tu luyện trong lớp học tuy bị Sở trưởng lão ghi hận nhưng ít ra an toàn.
Tháng cuối cùng trong ba tháng huấn luyện đệ tử mới thời kỳ đầu, hai tiên chủng tràn đầy, hai tiên chủng không quá tràn đầy trong nhóm đệ tử mới này lần lượt nảy mầm. Tần Hạo Hiên thì vẫn kiên trì mỗi ngày tu luyện trong lớp, Sở trưởng lão đã hoàn toàn tuyệt vọng cơ may hắn nảy mầm trong thời kỳ huấn luyện đầu. Tuy Tần Hạo Hiên là người cắm rễ thứ sáu nhưng dù gì là nhược chủng, hoàn toàn không nghe giảng bài, không chú trọng tri thức tu tiên cơ bản, hành vi lẫn lộn đầu đuôi này dù hắn tu luyện ngày đêm cũng uổng công, đã định sẵn không thể bình ổn đi lâu dài trên đường tu tiên. Tiếc cho Tần Hạo Hiên có đạo tâm kiên cố nhưng đi lệch đường.
Tần Hạo Hiên thầm nghĩ:
- Kỳ lạ.
Chớp mắt sắp qua ba tháng, mười ngày nữa là hết thời kỳ huấn luyện đầu, sắp đến bước đầu tổ chức nghi thức Nhập Tiên Đạo. tiên chủng của hắn hấp thu linh lực càng biến lớn, to hơn khi cắm rễ gấp ba lần, kích cỡ mà bất cứ tu tiên giả nào đều không dám tưởng tượng. Nhưng tiên chủng biến lớn cỡ nào đều không nảy mầm.