Sở trưởng lão liếc Tần Hạo Hiên một cái rồi nhìn về phía Từ Vũ, Mộ Dung Siêu cười tươi như hoa khen:
- Lần đầu trồng đã ra bắp ngô nhất giai, khá lắm, khá lắm.
Sở trưởng lão nói xong nhìn chằm chằm một vạn hai ngàn cân bắp ngô trong hai mẫu ruộng, vẻ mặt khó xử nói:
- Nhưng bán bắp ngô của các ngươi hơi khó. Nếu là bắp ngô bình thường có thể đổi chút phân linh thú của các sư huynh Linh Điền Cốc để bón nâng cao đất phì nhiêu, hoặc đổi hạt giống tốt hơn. Nhưng bắp ngô nhất giai số lượng lớn như vậy trong Linh Điền Cốc không ai nuốt trôi được, vậy đi, ta có một đề nghị về cách giải quyết bắp ngô này.
Ba người Từ Vũ còn chìm đắm trong vui sướng thu hoạch lớn hoàn toàn không nghĩ đến việc tiêu thụ, được Sở trưởng lão nhắc nhở họ mới nhận ra nhiều bắp ngô nhất giai như vậy phải làm sao? Tự ăn sao? Họ ăn không hết nhiều như thế.
- Xin trưởng lão chỉ cho!
- Cách phía tây Hoàng Đế phong một trăm dặm có một hiệp cốc tên Nhất Tuyến Thiên, đó là chợ giao dịch lớn nhất Thái Sơ Giáo chúng ta. Các ngươi có thể gánh bắp ngô đến chỗ đó đổi hạt giống cao cấp hơn, hoặc đổi thứ các ngươi muốn với sư huynh cần nó.
Từ Vũ, Tần Hạo Hiên, Mộ Dung Siêu mừng rỡ. Hóa ra Thái Sơ Giáo có loại chợ giao dịch thế này, không sợ kiếm nguồn tiêu thụ một vạn hai ngàn cân bắp ngô nhất giai. Thái Sơ Giáo có hàng vạn đệ tử, chắc chắn có nhiều sư huynh nuôi linh thú cần những bắp ngô nhất giai nuôi nấng.
Nhưng Tần Hạo Hiên nhanh chóng phát hiện một vấn đề, Linh Điền Cốc nằm ở phía đông Hoàng Đế phong, gánh một vạn hai ngàn cân bắp ngô đi vòng qua núi rồi đi thêm trăm dặm đến Nhất Tuyến Thiên, đường núi gập ghềnh khó đi, dù kiếm người gánh giùm bắp ngô nhưng phải mất ba, năm ngày mới tới nơi được.
- Sở trưởng lão, xa vậy gánh bắp ngô đi chẳng phải là mất mấy ngày sao?
Nếu lãng phí ba, năm ngày quý giá trong huấn luyện thời kỳ đầu vào việc bán bắp ngô thì Tần Hạo Hiên thấy rất tội lỗi. Từ Vũ, Mộ Dung Siêu là đệ tử tiên chủng đặc biệt, loại đệ tử cường chủng như họ ai nấy dồn hết sức rượt đuổi nhau, đâu rảnh lãng phí nhiều thời gian như thế?
Một tiên sư sau lưng Sở trưởng lão mỉm cười nói:
- Không nhớ các ngươi đến Linh Điền Cốc như thế sao? Các ngươi thanh toán phí dụng nhất định là có thể thuê Tiên Vân Xa mang các ngươi đi Nhất Tuyến Thiên.
- Thì ra là vậy, đa tạ mấy vị trưởng lão chỉ điểm!
Từ Vũ không lãng phí thời gian, cảm ơn mấy trưởng lão xong tổ chức người xuống ruộng hái bắp ngô. Dù sao là đệ tử tử chủng hô một tiếng trăm người hùa theo. Đệ tử khác hái bắp ngô toàn là một mình cực khổ lao động cả ngày, bắp ngô trong ruộng của Từ Vũ và Mộ Dung Siêu thì chưa tới một nén nhang được nhiều đệ tử trợ giúp đã hái xong.
Một vạn hai ngàn cân bắp ngô, tính Từ Vũ, Mộ Dung Siêu, Tần Hạo Hiên cộng thêm hai mươi tiểu đệ Mộ Dung Siêu mới nhận cho Từ Vũ, mỗi người gánh ba trăm cân cũng không đủ.
Lý Tĩnh cho rằng đây là cơ hội rất tốt lôi kéo Từ Vũ nên chủ động xin đi, gã điều thêm hai mươi tiểu đệ mới gánh hết một vạn hai ngàn cân bắp ngô nhất giai.
Trong khi bọn họ sắp lên đường đi Nhất Tuyến Thiên thì một sư huynh Tiên Miêu cảnh thất diệp luôn ngồm xổm trong ruộng của họ hình như nghiên cứu cây bắp ngô lên tiếng:
- Mộ Dung sư đệ, có thể cho ta cây bắp ngô vứt trong ruộng của các ngươi không? Ta đồng ý đổi bằng một trăm cân phân linh thú!
Mọi người giật mình vì giá đưa ra, một số sư huynh tạp dịch cùng đường với sư huynh này chạy xuống ruộng, nghiên cứu mớ cây bắp ngô.
Một người vẻ mặt vui mừng hô lớn:
- Ta ra một trăm mười cân phân linh thú đổi những cây bắp ngô này!
- Trời ạ, linh khí trong những cây bắp ngô này đậm hơn bắp ngô cửu giai bình thường, đúng là đồ tốt đút cho linh thú! Ta ra một trăm năm mươi cân phân linh thú đổi hết tất cả!
Người biết hàng nhìn ra ngay cây bắp ngô trong ruộng này tốt hơn bắp ngô cửu giai bình thường, vài người điên cuồng giành giật nhau, giá tăng cao vùn vụt.
Nếu là cây bắp ngô bát, cửu giai bình thường thì để nó mục rữa trong ruộng là được, không ích lợi bao nhiêu nhưng ít nhất biến thành chất dinh dưỡng. Không ai ngờ cây bắp ngô trong ruộng của Từ Vũ, Mộ Dung Siêu có thể đổi được phân linh thú quý giá, làm người ta kinh ngạc.
Cuối cùng cây bắp ngô trong ruộng thành giao với giá hai trăm cân phân linh thú. Một trăm cân phân linh thú có thể đổi năm trăm cân bắp ngô cửu giai, cây bắp ngô đầy ruộng này đổi được giá trị phân linh thú một ngàn cân bắp ngô cửu giai càng chứng minh giá trị của chúng nó.
Trên bãi cỏ lớn ở cửa cốc Linh Điền Cốc đậu mấy đài Tiên Vân Xa chở họ từ Hoàng Đế Phong đến Linh Điền Cốc. Lại thấy Tiên Vân Xa, Tần Hạo Hiên một lần nữa cảm thán sự thần kỳ của tạo vật.
Các đài Tiên Vân Xa cao ba thước, dài sáu thước, rộng ba thước, nhìn từ bề ngoài như thú lớn nằm rạp dưới đất, toàn thân sặc sỡ nhiều màu, vẽ nhiều hình kỳ lạ hơi giống thuật số bát quái nhưng cao thâm hơn nhiều.
Đám người Tần Hạo Hiên mới đến mặt cỏ thì bị một trưởng lão phụ trách quản lý Tiên Vân Xa ngăn cản.
Trưởng lão bộ dạng xấu xí, mắt lấp lóe tia sáng nhìn là biết không dễ ở chung.
Trưởng lão thấy nhóm Tần Hạo Hiên chưa mặc đồng phục tông môn liền biết là đệ tử mới, ra tiếng đuổi người:
- Đây là trọng địa môn phái, người rảnh rỗi mau đi!
Tần Hạo Hiên khom người hành lễ:
- Vị trưởng lão này, chúng đệ tử thu chút bắp ngô muốn thuê Tiên Vân Xa của tông môn đi chợ giao dịch ở Nhất Tuyến Thiên đổi đồ cần dùng.