Thái Sơ

Chương 91: Chương 91: Linh Tuyền Có Đất Kết Trái To (2)




Mộ Dung Siêu nghe Từ Vũ chân thành cảm tạ Tần Hạo Hiên, tuy gã gật gù đồng ý nhưng trong lòng chua lè. Gã đường đường là hôi chủng mà ở trước mặt Từ Vũ không xuất sắc bằng nhược chủng Tần Hạo Hiên.

Hai người nhanh nhạy nhất nịnh hót ngay:

- Chúc mừng Từ sư tỷ, Mộ Dung sư huynh thu hoạch bắp ngô được nhiều!

- Chẳng những thu hoạch lớn còn sáng lập kỷ lục đệ tử mới thu hoạch bắp ngô nhanh nhất!

Các tiểu đệ trận doanh Từ Vũ đi theo ba người Tần Hạo Hiên đến đây giật mình tỉnh lại, lúc này không nịnh bợ thì đợi khi nào? Ai nấy miệng như lau mật khen Từ Vũ, Mộ Dung Siêu nức nở.

Từ Vũ luôn không thích nghe nịnh lúc này hiếm thấy không mất kiên nhẫn, mỉm cười nói:

- Nếu không có Hạo Hiên ca ca chọn miếng đất linh tuyền này thì chúng ta trồng bắp ngô sẽ không tốt như thế.

Nghe Từ Vũ nhắc, một đống lời tâng bốc ném vào người Tần Hạo Hiên:

- Đúng rồi, Tần sư huynh tuệ nhãn, tìm được đất linh tuyền mà Sở trưởng lão cũng không tìm ra!

- Tần sư huynh là tấm gương của chúng ta, hai mươi ngày nảy mầm, đánh cường giả Tiên Miêu cảnh ngũ diệp tè ra quần. Ác bá như Cổ Tiểu Vân cũng nếm mùi đau khổ, làm lòng người sung sướng!

Tần Hạo Hiên cười gượng, hắn không ham nghe đám đệ tử nịnh nọt, vì điều này không thể giúp tu tiên chứng đạo. Nhưng mỗi người có cách sống của họ, có lẽ mục tiêu của họ không phải tu tiên chứng đạo mà là làm sao sống tốt hơn trong Thái Sơ Giáo.

Tần Hạo Hiên đi xuống ruộng bẻ một bắp ngô to, lột vỏ bắp, hạt bắp no tròn đập vào mắt, mùi thơm thoang thoảng khiến người thèm ăn.

Chợt một cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp cảnh đi tới:

- Tần sư đệ có thể cho ta xem không?

Đây là một cao thủ Mộ Dung Siêu chiêu nạp cho Từ Vũ, tên Hách Suất, đã ở trong Linh Điền Cốc hai mươi năm, thấy rộng biết nhiều.

Hách Suất lùn mập nhận trái bắp Tần Hạo Hiên đưa, lật qua lật lại xem, sờ vuốt ngửi, bẻ một hạt nhai thử.

Qua nửa ngày biểu tình Hách Suất giật mình nhìn Từ Vũ nói:

- Từ sư muội, bắp ngô này rất ghê gớm!

Hách Suất nói một câu gợi hứng thú của mọi người:

- Ghê gớm thế nào?

Từ Vũ, Mộ Dung Siêu vãnh tai chờ nghe Hách Suất nói cái gì.

Hách Suất gợi lên chú ý của mọi người, mỉm cười gằn từng chữ:

- Bắp ngô này là nhất giai!

Bắp ngô nhất giai?

Hách Suất nói một câu làm đám người rớt cằm.

Trong Tu Tiên Giới tùy theo mức độ linh khí có trong lương thực chia từ một đến chín cấp. Bình thường bắp ngô trồng là cửu giai, mỗi ngày tưới nước linh tuyền, một mẫu đất bắp ngô một tháng hái ba ngàn cân bắp ngô cửu giai cũng không thành vấn đề. Hai vạn cân bắp ngô cửu giai có thể đổi mười lượng hạ tam phẩm linh thạch.

Ruộng của Trương Cuồng, Lý Tĩnh, Trương Dương là linh địa sơ cấp nhất, Sở trưởng lão đoán bắp ngô họ trồng nhiều nhất là tam, tứ giai. Đối với đệ tử mới nhập môn, lần đầu tiên trồng đã ra cây nông nghiệp tam, tứ giai là thành tích giỏi lắm rồi.

Mới nhập môn nửa năm có môn phái lo ăn uống, không cần nộp cống hiến môn phái, thu hoạch nửa năm này hoàn toàn là thuần lợi nhuận.

Tính giá thị trường một vạn hai ngàn cân bắp ngô nhất giai có thể đổi mười lượng hạ tam phẩm linh thạch, tính thu hoạch mỗi mẫu đất linh tuyền sáu ngàn cân thì hai tháng ba người có thể đổi mười lượng hạ tam phẩm linh thạch, bốn tháng rưỡi là sẽ đổi được ba mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.

Nghĩ đến đây các đệ tử tràn ngập hâm mộ nhìn ba người Tần Hạo Hiên. Có người tiếc cho Tần Hạo Hiên bị hủy bắp ngô, đó là năm lượng hạ tam phẩm linh thạch!

Linh thạch không chỉ là tiền lưu thông trong Tu Tiên Giới, trong linh tạch ẩn chứa linh khí phong phú, nếu bày trận pháp phòng ngự trong đồng ruộng thì sẽ cho ruộng hấp thu linh lực từ linh thạch tăng tốc độ sinh trưởng. Khi chế tạo phi kiếm, luyện chế linh phù cũng cần nhiều quán linh, linh thạch phẩm cấp càng cao càng quý giá, hiệu quả càng tốt.

Những sư huynh tạp dịch nhập môn nhiều năm sau khi nộp cống hiến môn phái trong một, hai năm mới tích lũy đủ mười lượng hạ tam phẩm linh thạch. Từ Vũ, Mộ Dung Siêu một tháng để dành được một viên, nói ra không khiến người hâm mộ ghen tỵ mới lạ.

- Bắp ngô nhất giai, chậc chậc, là bắp ngô nhất giai đấy! Hèn gì tốt hơn bắp ngô trong ruộng chúng ta nhiều.

- Tần sư huynh thật lợi hại, chọn ba miếng đất linh tuyền này mọc ra bắp ngô nhất giai, sau này nếu trồng thứ gì sinh sản cao cấp hơn thì chẳng qua là kiếm lời to. Hèn gì Cổ Tiểu Vân muốn cướp đất của Tần sư huynh, nếu là ta thì cũng muốn!

- Suy nghĩ kỹ lại đi, tuyệt đối đừng có ý tưởng đó. Tu vi Tiên Miêu cảnh thất diệp còn bị Tần sư huynh đánh kêu phụ gọi mẫu, giờ còn đang nằm liệt trên giường, ngươi dựa vào cái gì muốn miếng đất này? Nằm mơ đi!

- He he, thì nói giỡn vậy thôi. Mau nhìn, Sở trưởng lão và mấy vị tiên sư lại đây!

Biết bắp ngô trong ruộng của Từ Vũ và Mộ Dung Siêu chín, Sở trưởng lão cùng mấy tiên sư chạy lại ngay. Bọn họ bẻ một trái bắp, lột vỏ lộ ra hạt vàng óng no tròn, toát ra linh khí đậm mà bắp ngô bình thường không có.

Bọn họ kinh ngạc kêu lên:

- Bắp ngô nhất giai, thật sự là bắp ngô nhất giai!

Hách Suất chỉ là đệ tử tạp dịch Tiên Miêu cảnh lục diệp nói ra còn bị người nửa tin nửa ngờ, bắp ngô nhất giai dễ trồng vậy sao? Nếu ai đều có thể trồng bắp ngô nhất giai thì Hoàng Long Chân Nhân chưởng giáo nằm mơ cũng cười tỉnh. Nhưng Sở trưởng lão làm trưởng lão cả đời trong Linh Điền Cốc, còn kiêm nhiệm tiên sư vỡ lòng nói vậy thì không sai được.

Sở trưởng lão tiếc nuối liếc qua Tần Hạo Hiên. Có ba miếng đất linh tuyền, trong ruộng của Từ Vũ và Mộ Dung Siêu mọc bắp ngô nhất giai, vậy ruộng của Tần Hạo Hiên chắc chắn cũng là bắp ngô nhất giai, đáng tiếc ruộng bắp của hắn đã bị Cổ Tiểu Vân phá hủy.

Nghĩ đến đây Sở trưởng lão có xúc động mãnh liệt muốn kéo Cổ Tiểu Vân tới đây đánh bờm đầu. Phá hoại nhiều bắp ngô nhất giai như thế thật nên ăn đòn, phí của trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.