Tần Hạo Hiên tìm đất xong không vội cuốc đất, hắn mỉm cười nói với Bồ Hán Trung:
- Bồ sư huynh, chúng ta đi xem Từ Vũ sư muội tìm đất sao rồi.
Lúc này Bồ Hán Trung còn chưa hoàn hồn khỏi cơn giật mình, mãi khi Tần Hạo Hiên đi xa gã mới tỉnh táo lại vội đi theo.
Nỗi lòng Bồ Hán Trung hết sức kích động thầm nhủ:
- Tổ tiên tại thượng, rốt cuộc người mở mắt cho Tự Nhiên Đường ta thu được đệ tử kinh tài tuyệt diễm, Tự Nhiên Đường có hy vọng phục hưng rồi!
Nhìn Tần Hạo Hiên đi tới, Từ Vũ vui vẻ tiến lên nghênh đón:
- Hạo Hiên ca ca đến vừa lúc, mau xem đất giúp chúng ta!
Tần Hạo Hiên và Từ Vũ cách nhau khá xa, vừa rồi hắn tìm đất chưa lan nhanh đến chỗ này. Nên khi Từ Vũ đưa ra lời xin La Kim Hoa chỉ cười cười, lúc trước hắn chọn được ba miếng đất linh tuyền nhưng nàng cho rằng đây là ăn may.
Ngại quan hệ của Tần Hạo Hiên và Từ Vũ, tuy La Kim Hoa không tin tưởng nhưng nếu hắn chủ động hỗ trợ tìm đất thì nàng không phản đối, đất không tốt nàng sẽ không dùng. Về phong thủy trừ Gia Luật Tề của Hạ Vân Đường ra các sư huynh Nhập Đạo khác không bằng nàng, La Kim Hoa rất tự tin điều này.
Tần Hạo Hiên nhường vị trí cho Bồ Hán Trung:
- Giao cho Bồ sư huynh của chúng ta đi, mới rồi sư huynh cũng chọn đất tốt cho ta.
Ta?
Bồ Hán Trung sửng sốt giây lát mới lấy lại tinh thần. Mọi người tò mò nhìn chằm chằm gã lấy la bàn ra.
Bồ Hán Trung thầm nghĩ mới rồi Hạo Hiên tự chọn đất nhưng nói là ta làm, giờ lại nhường cho ta làm, không lẽ hắn có cách bí mật chọn đất gì không muốn bị người ta biết nên mượn tay ta? Ưm, rất có thể! Vậy ta sẽ giả vờ một chút, xem phản ứng của Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên nhanh chóng thả thần thức ra, thần thức từng chỉ có thể bao phủ một phần tư khu đất giờ sau khi ăn ma niệm của Bất Tử Vu Ma thì thần thức bao trùm cỡ một mẩu, tìm kiếm càng nhanh. Tần Hạo Hiên chậm rãi đi trên đất hoang, mãi khi tới một chỗ gần sờn dốc mới dừng bước, chọn đất.
Bồ Hán Trung quan sát tầm mắt của Tần Hạo Hiên, dần biết phạm vi bao lớn. Gã cất la bàn vẽ ra đường kính bất quy tắc diện tích khoảng ba mươi mẫu.
La Kim Hoa khom người cúi đầu nghiên cứu địa thế phong thủy, suy tư tìm thổ nhưỡng linh khí cũng là chỗ Tần Hạo Hiên chọn. La Kim Hoa vừa xem vừa gật gù vừa lòng, vì quá tập trung nên nàng không phát hiện Tần Hạo Hiên đã khoanh vùng nơi này.
Chờ La Kim Hoa xem xong cẩn thận so sánh mấy miếng đất khác đã chọn, qua một nén nhang mới khoanh vùng đất.
La Kim Hoa chọn xong đứng thẳng dậy, thấy Từ Vũ theo sau mình nàng mỉm cười nói:
- Ta thấy miếng đất này không tệ, linh khí dưới đất khá đậm, trong hạt thổ nhưỡng chứa nhiều linh khí.
La Kim Hoa nói xong thấy Từ Vũ che miệng cười trộm, nàng phản xạ nhìn quanh sau đó ngẩn ngơ. La Kim Hoa phát hiện miếng đất mình khoanh vùng sớm bị người giành trước.
Từ Vũ cười giải thích:
- La sư tỷ, Bồ sư huynh đã khoanh vùng đất này trước sư tỷ, hai người không mưu mà hợp, xem ra đây đúng là miếng đất tốt.
Lòng La Kim Hoa dâng lên giật mình khó tả. Nàng dùng hết các loại thủ đoạn, phần lớn là may mắn mới tìm ra miếng đất này. La Kim Hoa tự nhận là Gia Luật Tề cũng không thể nào tìm nhanh hơn nàng, nhưng tại sao đệ tử của Tự Nhiên Đường tìm được mau như thế? Không lẽ Tự Nhiên Đường nghiên cứu ra bí thuật tìm đất gì sao?
Sau khi xác định xong Tần Hạo Hiên hét hướng Mộ Dung Siêu theo sư huynh Nhập Đạo Hứa Hạo chỉ dẫn tìm đất:
- Mộ Dung Siêu, lại đây! Sư huynh chọn đất tốt cho ngươi!
Nghe Tần Hạo Hiên kêu, nhiều đôi mắt cùng nhìn Mộ Dung Siêu. Bị các cặp mắt nhìn Mộ Dung Siêu vừa thấy vui vừa ức chế.
Nhìn Tần Hạo Hiên vui vẻ là biết hắn lại chọn được đất tốt, có đất tốt đáng để mừng, nhưng như thế hắn lại uy phong trước mặt Từ Vũ, cho người khác cảm giác gã dựa vào Tần Hạo Hiên mới chọn ra đất tốt, bởi vậy Mộ Dung Siêu rất bực tức.
Nhưng Mộ Dung Siêu không từ chối, đất tốt và đất kém cách biệt quá lớn.
Từ Vũ và Mộ Dung Siêu khoanh vùng ba mươi mẫu đất xong nàng nói với Sở trưởng lão đi theo đến: