Trời bắt đầu tối, Nhược Nhược trở về phủ.Nàng lên giường thở dài hô
“Mục Lam”
Mục Lam liền xuất hiện”Tiểu thư phân phó đã xong“.
Nhược Nhược nhẹ giọng.
“Tốt”
Mục Lam nhìn Nhược Nhược.
“Tiểu thư muốn dùng gì để nô tì xuống bếp”
Nhược Nhược nhợt nhạt cười” cho ta bát canh hạt sen là được“.
Mục Lam nghe phân phó liền rời. Qua ngày cuối cùng cũng tới lễ mừng thọ.Mạc nhi từ sơm đã hầu hạ Nhược Nhược rời giường. Nhược Nhược lên tiếng
“Mạc nhi, Mục Lam đâu”
Mạc nhi nhẹ cười “Hồi tiểu thư, Lam tỉ đi lấy quà tới”
Nhược Nhược gật trong đầu nghĩ “Hôm nay ắt hẳn có nhiều chuyện đây”
Bước ra tới đại sảnh không khí náo nhiệt, quan viên tới chúc mừng dù sao thượng quan gia cũng có vị đại tướng quân là thân cha của Nhược Nhược hơn nữa gia tộc Thượng Quan cũng là một trong tứ đại gia tộc, không làm lớn thật uổng. Qua sảnh đường nàng tới hoa viên nơi diễn ra mừng thọ. Một đường tới các tiểu thư công tử vẫn luôn nói chuyện với nhau một bên, một bên thì các vị quan noi chuyện. Đang đăm chiêu bản thân phải đứng đâu cho phải thì chợt nghe tiếng Như Mộng vang lên
“Tỷ tỷ sao đứng đây một mình vậy”
Như Mộng phát ra lời nói khiến bốn phương tám hướng nhìn lại. Nhược Nhược nhìn lướt qua ánh mắt những người ở đây và cũng hiểu được một điều họ rất chán ghét mình. Nàng vốn định trả lời thì lại nghe một nữ nhân khác lên tiếng
“Thượng quan đại tiểu thư, ta nói bộ dạng xấu thì đừng lên dọa người. Đóng cửa hảo hảo mà coi lại bản thân ra đây làm gì”
Lập tức kéo theo những tiếng xì xào bàn tán lăng mạ. Như Mộng chớp lấy thời cơ
“Các vị tiểu thư không nên nói vậy. Tỷ tỷ là một mảnh hiếu tâm”
Có người đáp lại”Như Mộng cô nương lúc nào cũng nói giúp phế vật. Cô nương quá tốt bụng”
“Ai lấy được nhị tiểu thư thật có phúc phần”
Những lời khen Như Mộng lại thẳng tiến. Nhược Nhược nghe nhiều bắt đầu lên tiếng
“Các vị nói xong chưa”
Tiếng nói nhẹ nhàng cảm giác như nước chảy róc rách bên tai khiến mọi người im lặng. Nhược Nhược chậm dãi bước nói
“Hôm nay là mừng thọ lão thái quân không phải là diễn hoa khôi mà cần đẹp hay xấu. Ta tới đây chúc thọ thái quân.Còn nữa,các vị tiểu thư, công tử xin nhớ cho ở đây là Thượng Quan gia là nhà ta. Ta muốn đi đâu làm gì như thế nào bất cứ ai cũng không có quyền xen vào. Lần tới các vị tiểu thư, công tử suy nghĩ kĩ trước khi nói nếu không rất dễ mang vạ vào thân”
Tất cả yên tĩnh không nói gì nữa. Họ bây gờ mới nhớ ra đây là địa bàn Thượng Quan gia hơn nữa Nhược Nhược lại là đại tiểu thư nhà này ai cấm được. Nhược Nhược cảm thấy lời nói phát huy tác dụng rồi nàng nhếch môi sau tấm khăn che mặt tao nhã bước tới chỗ ngồi . Nàng chờ đợi cuối cùng cũng tới. Mừng thọ bắt đầu, người người uoisng rượu đệm nhạc, mạng quà chúc mừng này nọ. Nàng cũng đơn giản mang quà mừng lão thái quân xong về chỗ. Như Mộng tao nhã bước tới
“Tỷ tỷ, muội muội kính tỷ một ly”
Nhược Nhược nhẹ cười cầm chén rượu trên tay Như Mộng uống hết. Như Mộng cười nhẹ bước đi vui mừng nghĩ Nhược Nhược đã trúng xuân dược nàng hạ trong rượu. Nhược Nhược ngược lại cũng mỉm cười Như Mộng ngu xuẩn. Nhược Nhược giả choáng váng cáo lui. Như Mộng liền biện cớ đưa Nhược Nhược về. Như Mộng ddanfg cảm thấy vui khi bẫy của mình thành công liền bị đánh ngất. Nhược Nhược nhẹ giọng
“Mạc nhi”
Mạc nhi xuất hiện cười vui vẻ”Tiểu thư để Mạc nhi xử lí, tiểu thư về nghỉ ngơi đi”
Nhược Nhược gật đầu”Xử lí nàng ta, làm động tĩnh càng lớn càng tốt. Ta muốn cho bọn chúng biết tính kế ta phải trả giá gia sao. Ta sẽ xem màn kịch này vui cỡ nào”
Nàng nhẹ bước đi. Mạc nhi liền hại xuân dược lên người Như Mộng. Cởi hết y phục Như Mộng đưa cô ta vào giường nhanh chóng đưa vài tên mà Như Mộng đã chuẩn bị trước để hại Nhược Nhược tới phòng
Mạc nhi cười vui vẻ”Gậy ông đập lưng ông không biết lát nũa ả sẽ cảm nhận ra sao nhỉ. Hừ, muốn hại tiểu thư nhà ta ta khiến cho ngươi thân bại danh liệt, khiến cho ngươi bị người đời phỉ nhổ. Đáng đời rắn rết nữ nhân”