Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần : Nữ Nhân Nguy Hiểm

Chương 164: Chương 164: Cùng ta xuống núi được không? (4)




Chương 164: Cùng ta xuống núi được không? (4)

Tuy sau khi các nàng nghe thấy tiếng bước chân thì biễu cảm cũng trở nên bình tĩnh hơn, giống như vô tình quay đầu lại, thấy người đến là Lâm Hồi Âm mỗi người đều trong nháy mắt trở nên khó coi nhưng rất nhanh, xem như không có chuyện gì, trên mặt lộ ra ý cười, giống như việc quét dọn nhà xí chẳng có gì to tát, còn thoải mái trò chuyện.

Bình thường Lâm Hồi Âm và các nàng cũng chẳng có quan hệ tốt, vậy nên xem như không có chuyện gì xảy ra đi vào nhà cầu.

Tuy nhà xí của Thần Sơn không tân tiến như thời hiện đại nhưng phương tiện cũng không tệ, có từng gian tách biệt nhau. Lâm Hồi Âm đóng lại một gian cửa, cùng lúc đó nghe giọng nói kiều diễm của Liên Y truyền đến: “Các ngươi biết gì chưa, vài hôm nữa là sinh nhật Hoàng thái tử, ta cũng đã chuẩn bị quà rồi, sinh nhật của huynh ấy vẫn luôn tổ chức ở Thần Sơn, huynh ấy dạy chúng ta tiên thuật vậy nên có thể chúng ta sẽ được ăn sinh nhật cùng huynh ấy đó.”

“Có thật không? Vậy thì quá tốt.”

“Vậy ngươi nói chúng ta cần chuẩn bị lễ vậy không đây?”

“Ta chuẩn bị cho Thái tử ca hạc phỉ thúy...”

.......

Lâm Hồi Âm cách một gian phòng, nghe thấy rõ ràng những lời kia, ánh mắt lóa lên, cắn cắn ngón tay, sinh nhật của Triêu Ca?

Có phải nàng cũng nên chuẩn bị quà cho hắn? Hắn muốn tặng quà gì đây?

......

Lúc vấn đề sinh nhật Triêu Ca đang được bàn tán sôi nổi thì Liên Y bất chợt đưa tay “Hơ” một tiếng.

Những nữ đệ tử khác cũng không lên tiếng nữa, nhìn Liên Y có chút mơ hồ.

Liên Y chỉ chỉ cửa vào nhà xí, sau đó đặt dụng cụ quét dọn xuống rón rén bước ra ngoài.

Những nự đệ tử khác cũng học theo nàng rón rén đi ra.

Đến khi ra khỏi nhà xí có nữ đệ tử mới nhỏ giọng hỏi: “Liên Y, sao thế?”

Liên Y không thèm để ý mấy người kia, chỉ là nhẹ nhàng khép cửa lại, lấy chìa khóa khóa lại, sau đó vỗ tay một cái, hướng về phía Lâm Hồi Âm bị nhôt bên trong, hí hửng nói: “Bây giờ chúng ta đi học, ta xem lần này nàng làm sao thoát ra.”

Những nữ đệ tử khác lúc này mới hiểu rõ ý định của Liên Y, che miệng cười một tiếng, sau đó thốt ra lời nịnh nọt.

“Liên Y, ngươi thật thông minh, nếu nàng không ra được thì sẽ không lên lớp, lúc đó sư huynh thấy nàng cúp học sẽ khiển trách nàng.”

“Đâu chỉ khiển trách, nhất định sẽ trừng phạt nàng. Quy định của Thần Sơn có nói ai cúp học sẽ phạt đứng tấn một ngày, không cho ăn uống!”

“Lần này ta quyết không để nàng thấy dễ chịu.”

“Đáng đời.” Liên Y bật cười, cắt đứt những lời nịnh hót xung quanh, nghiêm mặt cảnh cáo: “Nếu chuyện lần này lộ ra ngoài, ta nhất định không tha cho các ngươi.”

“Ừ.” Những nữ đệ tử khác nhẹ giọng đáp một tiếng.

Liên Y nhìn cửa nhà xí cười lạnh một tiếng, rồi xoay người sửa lại váy mình ung dung bước về phía giáo đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.