Tham Vọng

Chương 2: Chương 2: Mỹ Nhân Ngư






Nó ngồi trong phòng, vì không có bậc cửa sổ như nhà cũ ở Hàn nên nó ngồi bệt dưới đất dựa lưng vào tường, đôi mắt thì nhắm nghiền thả hồn theo giai điệu từ cái tai phone mà nó gắn trên tai. Căn phòng của nó tối om mặc cho bây giờ mới có 10h sáng (căn bản nó đều đóng hết cửa sổ, kéo cả rèm rồi) Vật sáng duy nhất trong căn phòng này chính là ánh sáng từ màn hình chiếc laptop được đặt trên bàn chân thấp gần chỗ nó ngôi. Trên màn hình toàn là những con số dày đặc chạy loạn cả mắt lên.

Bỗng cánh cửa bị kéo ra, ánh sáng từ ngoài hắt vào làm khuôn mặt đẹp như thiên thần kia hơi nhăn lại. Một giọng nói nhẹ nhàng mà bình thản vang lên đều đều.

- Băng Băng, tao vừa nhận lệnh từ sếp giải quyết bọn Mỹ nhân ngư đó trong vòng ba ngày tới.

- 1 tuần...

Nó vẫn nhắm nghiền mắt, giọng lạnh lùng buông nhả từng chữ một. Kyung Min nhìn nó.

- Họ muốn thể hiện sức mạnh của đội trước Black King. ghe nói một đội ở Việt Nam đang sắp vượt mặt đội ta, họ cũng tham gia vào vụ Mỹ nhân ngư này.

- Ta là hacker không phải sát thủ,

Nó cất tiếng đều đều tuy nhiên giọng bớt lạnh hơn trước nhiều khi nói với Kyung Min. Nhỏ mỉm cười ngồi ngay trước cửa phòng cách nó tới mấy mét, nhỏ nhìn nó.

- Chắc họ biết năng lực của tụi mình rồi.

- Có lẽ...

- Vậy sau vụ này, đưa tao đi shopping nhá?

- Xem đi.

Nó ngồi thẳng dậy phi một tấm thẻ trúng cửa ngay sát chỗ Kyung Min đang ngồi. Nhỏ quay sang nhìn rồi vỗ tay cái bốp và cười ha hả.

- A, tao quên mày nghèo rứt không một xu dính túi nhỉ? Haha ai đời tiểu thư tập đoàn Thiên Phạm đứng thứ hai thế giới mà lại nghèo hơn một đứa ăn mày. Tao thấy mày đi làm ăn mày còn giàu hơn đấy.

- Vớ vẩn.

Nó nhìn lướt qua con bạn rồi làm nốt cái công việc đang bỏ dở trên bàn kia. Kyung Min vẫn ngồi cười, nhỏ nhìn nó.

- Vậy mày làm hay tao làm?

- Mày làm tao lấy tiền.

Nó không ngước lên nhìn nhỏ mà phán ngay câu xanh rờn thì Kyung Min đứng phắt dậy, hùng hổ nhìn nó. Nhỏ phồng mang trợn mắt trông đáng yêu vô cùng.

- Con kia, mày nói thế thà tao tự làm tự lấy tiền đi shopping còn hơn. Không việc gì nhờ đến mày.

- Ờ, tao làm rồi tao đưa mày đi.

Nó đính chính lại, Kyung Min nghe vậy mỉm cười hài lòng, nhỏ sung sướng. Đúng vậy, Kyung Min lúc nào cũng luôn là người làm nó cởi mở hơn, nói nhiều với nhỏ hơn và đặc biệt sống thật với lứa tuổi của mình hơn. Nó ấn nút trên laptop thì vali của nó bỗng tự động bật mở, dưới lớp quần áo kia là cả một ngăn kéo bí mật. Kyung Min tiến đến lấy đồ nghề ra cho nó. Nhỏ cầm hai khẩu súng lục bình thường nhưng thực chất đã được nó đặc chế lại để lực bắn kinh hồn hơn. Tiếp đó nhỏ lấy thêm 2 quả bom khói loại nhỏ và cả một lọ dung dịch màu đỏ kì bí nữa.

- Đi luôn không mày?

- Ừm.

Nó gật đầu rồi đóng laptop lại. Tiến về phía tủ nó lấy đồ vào nhà tắm thay ra. Nó bước ra thì cũng là lúc Kyung Min thay đồ xong rồi. Cả hai đứa nó đều mặc bộ đồ màu đen bó sát từ trên xuống dưới khoe ba vòng hoàn hảo. Kyung Min thì đeo găng tay hở ngón với đinh đính trên đó, nhỏ kéo khóa ở trên cổ xuống một chút, chân nhỏ đi đôi bốt cao 10 phân. Mái tóc màu hung đỏ được buộc chéo sang một bên, và thêm quả kính màu đen thì nhỏ đậm chất mafia. Nó thì kín mít khỏi nói, tay đeo găng tay da màu đen, tóc được buông thả tự do, nó đi đôi guốc nhỉnh được độ vài phân. Dắt súng vào bắp chân và cả lọ dung dịch nữa nó choàng thêm cái áo lông màu đen ở bên ngoài. Kyung Min mỉm cười nhìn nó rồi cả hai cùng vào gara lấy em lambor thân thuộc rời khỏi biệt thự.

- Mày nghĩ cái bọn này sao?

- Đơn giản chỉ là do người khác lợi dụng xúi dục mà không biết.

- Ồ, tức là hôm nay tụi mình chỉ xử lũ tay chân còn ngày mai đi học thì xử ả cầm đầu?

- Ừm.

Nó gật đầu rồi ngồi đó đăm chiêu suy nghĩ. Chiếc xe lao vun vút trên đường và chỉ sau 10 phút tụi nó có mặt ở khu đất trống khá gần với trường Maria. Nơi đây có vài khu nhà cũ đổ nát và cả một nhà máy đã đóng cửa từ lâu. Nó và Kyung Min bước xuống. Nhìn quang cảnh cái khu này nhỏ khẽ nhăn mặt.

- Toàn mỹ nhân mà sao ở cái nơi này?

- Bên trong kia kìa.

Nó chỉ rồi cả hai đứa nó đi vào bên trong nhà máy cũ này. Một làn khói bụi bẩn xuất hiện ngay trước mắt làm cho Kyung Min hơi khó chịu. Cả hai bước xuống bậc thang và đứng trước cả một dây chuyền sản xuất cũ.

Bộp.bộp, tiếng vỗ tay vang lên làm nó và Kyung Min cùng ngước lên mấy chỗ lan can chắn ở ngay phía trên những bậc thang mà hai đứa vừa bước xuống. Hơn 100 đứa con gái tóc xanh mỏ đỏ ăn mặc sexy đang đứng đó uốn éo. Một đứa có vẻ đầu đàn lên tiếng.

- Khá khen cho hai con nhỏ Heaven chúng mày đến đây đấy. Hôm nay để các chị đây cho hai con nhỏ chúng mày thưởng thức chút khoái cảm.

- Không phải Heaven mà là Hell.

Kyung Min giọng nhỏ nhẹ cất lên. (cảnh báo: chỗ này oánh nhau á, chắc cũng không mấy tàn bạo đâu nên vẫn đọc được bình thường :D )

- Hừ, Heaven hay Hell thì chúng mày cũng là một mà thôi. Cái bọn ngông cuồng, các chị em xông lên cho chúng nó bài học đi.

- Rõ.

Và ngay lúc đó hơn 100 đứa con gái nhảy xuống. Nó không tính lôi Kyung Min vào chuyện này nhưng đã nỡ rồi thì cả hai cùng giải quyết vậy. Hàng loạt đứa xông vào thì Kyung Min đã rút khẩu súng lục của mình ra và bắn lia lịa. Chỉ một phát đạn thôi mà Kyung Min hạ liền hai đứa. Đó là do lực được thay đổi bởi nó làm ra, viên đạn ghim trúng chán một con nhỏ nhưng nó xuyên qua bộ não và bay ghim thẳng trực tiếp vào mắt phải của con phía sau làm con nhỏ đó hét lên đau đớn. Tuy vậy chúng càng xông lên như mỹ nhân hóa quỷ vậy, chúng đang thèm khát hai còn mồi phía trước. Nó thì vẫn tay không mà đánh nhau với mấy con mỹ nhân này trong khi chúng thì mã tấu, dao kiếm đầy đó. Nó đạp cho một con bay ra xa rồi bật lên cao, trước khi tiếp đất phía sau con nhỏ đó thì cái cổ của nhỏ đó bị nó bẻ gãy trong chớp mắt. Nó nhanh tay cầm lấy thanh katana của nhỏ và nhanh như chớp nó đã lia đường kiếm giết chết hàng đống đứa. Kyung Min do xả súng nhiều quá mà hết đạn nên nhỏ quay sang đánh tay không với tụi nó. Nhỏ tung những cú đánh uy quyền của mình, có đứa định từ sau xông lên nhưng ngay lập tức nhỏ bẻ gãy cổ đứa phía trước xoay người đá một phát vào bụng làm cho con nhỏ đó hộc máu mồm và ôm bụng. Hai ba đứa khác cầm kiếm xông lên thì nhỏ nhanh chóng tước kiếm từ tay cô ả vừa hạ được và quay lại nhỏ đỡ kịp thời ba lưỡi kiếm. Ba ả kia dùng sức ép vế nhỏ thì nhỏ mỉm cười và rồi dơ chân đạp cho ba đứa bay ra xa. Nhó giết chúng nó mà máu bắn đầy lên áo. Quay sang nó thì đã thấy nó nhàn nhạ ngồi trên cái đống xác chất như núi kia. Nhỏ mỉm cười nhưng ngay lúc đó nó đã cầm thanh katana và phi về phía nhỏ.

- Ui chao, suýt chết.

Kyung Min đứng thẳng lên nhìn nó mỉm cười, cái lúc mà nó phi thanh katana thì nhỏ nhanh chóng cúi xuống và cô ả vừa đứng lên kia đã bị đâm một phát trúng cổ và ngã xuống lập tức.

- Hừ, các ngươi cứ đợi đấy. Coi như các ngươi may mắn...

- No no, không phải may mắn đâu......

Kyung Min nhìn cô ả còn sống sót cuối cùng kia. Ả ta định rời khỏi thì một tiếng 'đoàng' vang lên. Âm thanh đó theo như Kyung Min từng nhận định rằng nó rất vui tai. Nó đã bắn chất cô ả kia trước khi ả đặt chân ra bên ngoài.

- Ôi tiếc quá, không được dùng thuốc. Nó là hàng mới đúng không Băng Băng?

- Ờ. Cận thận vào. Tao không phản đối mày dùng 1010 nhưng 1818 thì tuyệt đối đừng có động vào. Nó vẫn đang trong thời gian thử nghiệm.

Nó nói rồi để súng vào chỗ cũ, đứng dậy nó nhìn cái đống xác chết này. Kyung Min mỉm cười.

- Đốt không Băng Băng?

- Tùy...

Nó nói rồi đi ra ngoài xe trước, nó cởi cái áo choàng và vất vào ghế sau của xe. Ngay lúc đó nó nhận ra có thứ gì đó rất kì lạ. Nó căng tròn mắt ngạc nhiên nhìn nhà máy mà Kyung Min vẫn đang ở trong kia.

- Ky.......Kyung Min.......

Nó ngạc nhiên định chạy vào nhưng nhà máy đó bỗng phát nổ. Đôi đồng tử của nó mở to hết cỡ, nó không tin được nó lại sơ xuất như vậy. Kyung Min, nhỏ sẽ không sao chứ?

- Bình tĩnh nào Hải Băng...

Nó tự thì thầm với chính bản thân và rồi nó quay đầu bỏ vào xe ngồi. Nó đúng là hoảng hốt, ngạc nhiên thực sự khi hà máy phát nổ. Nhưng điều gì đã làm nó bình tĩnh thế này? Đáp án sẽ có ngay thôi.

Nó leo lên xe và ngồi đó suy nghĩ, nó đưa ngón tay út lên cắn suy nghĩ (một thói quen của nó thôi) Bỗng nó mở hộc tủ ra và rồi bên trong đó là một hộp gỗ nhỏ, nó lôi ra rồi mở hộp gỗ. Bên trong hộp gỗ là một khuôn bông khá dầy và để hở 4 lõm vừa với bốn viên thuốc màu trắng. Nó biết ý che đi phần ánh nắng mặt trời và nhìn những viên thuốc đang được bọc xung quanh một màng đen kia. Nó cầm lấy một viên rồi đóng hộp cất vào trong. Sờ vào khẩu súng ở đoạn bắp chân, nó bình tĩnh hơn bao giờ hết.

- Tốt nhất mày đứng có sao nếu không tao sẽ không bỏ qua cho lũ Mỹ nhân ngư đâu.

Nó nói rồi đi ra khỏi xe thì một toán con trai đứng vây quanh nó. Nó nhìn họ lạnh lùng.

- Cô là Hell?

- Phải.

Nó lạnh lùng trả lời, tên hỏi nó mỉm cười rồi hất mặt thì những tên khác xông vào. Nó đạp phát đầu tiên trúng bụng một tên làm hắn ngã chổng quoe ra đất. Nó tiếp tục tung những cú đẹp mắt nhất nhưng không nhẹ nhàng gì cả. Găng tay của nó loang đầy máu may mà đó là găng tay da màu đen nên không mấy nhận ra. Nó đấm hay đạp họ thôi cũng đủ làm họ đau ê ẩm rồi. Cứ nghĩ đến chúng nó cho nổ nhà máy sẽ gây ảnh hưởng tới Kyung Min là nó không chịu được. Chỉ sau 10 phút một đám nằm sõng soài trên đất, nó nhìn tên vẻ đi đầu kia rồi rút khẩu súng ra, nó hướng giữa trán hắn.

- Chết hay làm vật thí nghiệm?

Nó hỏi thì hắn nhìn nó lắp bắp.....

- Thí nghiệm.

Nó chỉ chờ có vậy tới tới, bóp mồm hắn nó nhét viên thuốc đã lột lớp màng đen rồi bắt hắn nuốt viên thuốc vào. Nó quay lưng vì không muốn nhìn kết quả của thí nghiệm kinh hoàng đó. Cái đám còn lại nó không quan tâm và tặng cho mỗi thằng một nhát súng chết ngay tại chỗ. Nó lên xe khởi động để lại gần chỗ nhà máy đang bốc cháu kia. Vừa lúc đó một thân ảnh xuất hiện.

- Suýt nữa là đi gặp ông bà tổ tiên rồi.

Kyung Min phì cười và nhìn nó ngồi trong xe, nhỏ bị thương nhẹ bởi cái nóng và vụ cháy quá gần. Lúc nhà máy phát nổ nhỏ phải nhanh lắm nhảy ra từ hướng cửa sổ nhưng mà vẫn bị dính vài mảnh kính ghim vào chân. Nó nhìn nhỏ.

- Đi ăn?

- Ừ, đến bar Seven đi, chỗ đó không mất tiền.

Kyung Min ngồi vào ghế phụ phía trước ngay cạnh nó rồi cả hai cùng rời khỏi. Nhỏ mệt mỏi ngả đầu ra ghế khẽ nhắm mắt.

- Mày dùng 1818 sao Băng Băng?

- Ừ.

- Mày kêu nó đang thử nghiệm sao mày còn dùng?

Kyung Min vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, nó vẫn chú tâm lái xe, ánh mắt có chút gì đó khác thường.

- Để xem công hiệu của nó nhưng xem ra rất tốt.

- Được bao lâu rồi?

- Khoảng 3 phút.

Nó lên tiếng, Kyung Min mở mắt, nhỏ ngồi thẳng dậy nhìn đồng hồ trên tay mình rồi ngó ra bên ngoài.

- Với cái ánh sáng này chắc khoảng 12 phút à không có khi là 27 phút nữa hắn mới chết.

- Có lẽ nhưng nếu hắn ở ngoài nắng.

Nó nói rồi tăng tốc độ đến bar Seven. Khi nó và Kyung Min vừa rời đi thì một người con gái xuất hiện, người con gái đó cũng mặc đồ đen bó sát người có điều lại đeo kính to đến che đi phần lớn gương mặt. Đôi môi đỏ mọng đó nhìn đống xác chết rồi nhìn tên con trai đang đứng đó.

- Bà chị...

- Cậu chưa chết?

Cô ta cất tiếng hỏi thì tên đó lắc đầu, cô gái đó thấy nắng gắt quá cầm ô lên che, tên con trai biết điều cầm ô cho cô gái đó nhưng ngay lập tức hắn thấy khó thở.

- Chị....bà chị...........

Và ngay lúc đó, như một phép màu mọi tế bào trên cơ thể hắn bị phá vỡ bào mòn từ bên trong như kiểu bị axit ăn mòn vậy. Người con gái đó kinh hãi khi thấy toàn bộ cơ thể hắn chỉ sót lại những vụn mủn của bộ xương trong cơ thể, cái ô màu đen bay bay trên vùng đất trống rỗng này.

- Con khốn đó...nó cho mày uống cái gì thế này?

Cô ta rít lên tức giận rồi bỏ đi, cái bí mật này tốt nhất cô ta không nên nói với ai thì hơn nếu không ắt sẽ có chuyện chẳng lành. Nó đã làm thế nào mà thứ thuốc mới mang tên 1818 lại có thể làm vậy với một con người? (yếu tố này em atsm xíu :v )


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.