Thân Ái Ta Muốn Li Hôn

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 2

Công Ty Luật Sư Tư Nhân Á Lịch Sơn Đại.

“Hi, Tử Trúc, đừng nói là hôm nay anh bắt đầu đi làm lại nha?”  Trợ lý của Lý Tử Trúc – Mai Lý bước ra khỏi thang máy hướng Lý Tử Trúc đi đến.

“Ách, đúng vậy, Mai Lý, tôi cảm thấy mình nghỉ ngơi đã đủ!” Không có ai nguyện ý ở trong căn phòng lạnh như băng kia, một chút cảm giác tồn tại cũng không có.

“Không, Tử Trúc, anh có biết hay không đã hơn hai năm qua anh chưa từng một lần nghĩ phép, lúc này đây thật vất vả mới lấy được hai tháng nghỉ phép từ tay kẻ chuyên môn bốc lột sức lao động kia, anh chỉ mới nghỉ được một tháng liền tự động đi làm lại, không … tôi không đồng ý!” Mai Lý lôi kéo tay Lý Tử Trúc hướng cửa chính của văn phòng đi đến.

“Nga? Mai Lý tiểu thư, tôi muốn biết ‘kẻ chuyên môn bốc lột sức lao động’ mà cô vừa nhắc tới có phải là nói về tôi không?” Mai Lý lôi kéo Lý Tử Trúc còn chưa đi được hai bước, liền đụng phải một bước tường chấn trước mặt.

Ngăn trở đường đi của bọn họ không phải ai khác, chính là ‘kẻ phi thường ác liệt không có nhân tính’ mà Mai Lý vừa nói tới – ông chủ Á Lịch Sơn Đại – Hanh Lợi, Á Lịch Sơn Đại là người quân tử thuần khiết, bộ dạng vừa cao lại vừa tráng, tóc ngắn màu hơi hơi vàng, ánh mắt màu xanh, vóc dáng cao lớn của anh ta liền như gấu ngựa đe doạ Mai Lý.

“Ông chủ, anh doạ Mai Lý sợ kìa, cô ấy chỉ cùng tôi nói giỡn thôi, cũng không phải có ý chỉ trích anh đâu!” Mai Lý sợ tới mức trốn ở sau lưng Lý Tử Trúc, chỉ có trời mới biết Mai Lý luôn luôn to gan lớn mật vừa thấy ông chủ liền nhát gan, tựa như con chuột thấy con mèo vậy.

“Ha ha, hoan nghênh anh đã trở về, không có anh, chúng ta sắp nhanh hỏng mất …” Á Lịch Sơn Đại cấp cho Lý Tử Trúc một cái ôm thắm thiết, ôm xong liền tiến về phía tháng máy, cũng không có lại làm khó Mai Lý.

“Mai Lý, hình như tâm tình của ông chủ hôm nay rất tốt, anh ấy không giống như mọi ngày thường hay làm khó dễ cô!” Lý Tử Trúc vổ vỗ vai Mai Lý vừa bị doạ đến mất hồn, nói đến cũng kỳ quái, ông chủ ngày thường cũng không quá để ý đến các nữ đồng nghiệp khác trong công ty, chỉ cố tình thích bắt nạt đe doạ Mai Lý, tựa hồ anh ta thực thích nhìn bộ dáng sợ hãi, run rẩy của Mai Lý ở trước mặt anh ta.

“Tử Trúc, anh không nên trêu đùa tôi, đây là đưa cho anh, cho dù anh đang trong thời gian nghỉ phép, tôi cũng vẫn cố gắng giúp anh làm việc!” Mai Lý đưa tới một tập hồ sơ màu đỏ.

“Cám ơn!” Bình thường trên mặt của Lý Tử Trúc luôn bày ra một nụ cười ôn nhu, này bất quá so với bình thường tươi cười hơn một chút, lại làm cho trái tim của Mai Lý đập gia tốc.

[nếu người đàn ông kia cũng hướng Tử Trúc ôn nhu giống vậy thì tốt biết bao a!]

Lý Tử Trúc đi về văn phòng của mình, đóng cửa lại, chắt dứt liên hệ cùng với bên ngoài, đặt tập hồ sơ màu đỏ lên bàn làm việc, mở nó ra, bên trong tập hồ sơ hé ra những tin tức phải hao tốn tâm cùng tiền bạc mới có được, bất luận là tin tức thể dục, tin tức giải trí, hay là tin tức quái dị nhất, từng cái tin tức ứng với từng chỗ, bất quá tất cả các tin tức đó chỉ nói về một nhân vật duy nhất – Cao Tư Đặc.

Cao Tư Đặc, vòng đấu loại liên tục thất bại, thiên tài thực đến lúc hết thời sao?

…………………………

Vương tử Tennis Cao Tư Đặc, sự nghiệp thất bại, tình trường bất lợi!

…………………………

Cao Tư Đặc khó quên vợ cũ, đêm khuya hẹn hò tình nhân!

…………………………

Tất cả tư liệu trong tập hồ sơ đều là về Cao Tư Đặc, người đàn ông này đã làm cho Lý Tử Trúc hao tâm tổn trí rất nhiều năm.

Xem xong tư liệu đó, Lý Tử Trúc đem tất cả bỏ vào trong bao màu đỏ, rồi đặt nó lên trên giá sách ở tay trái, giá sách âm tường cao ba thước gồm bốn tầng đựng sách, các tập hồ sơ ở đó chỉ đồng nhất một màu, nơi đó liếc mắt một cái nhìn giống như một bức tường màu đỏ, nội dung của các tập hồ sơ ở đó đều là về tư liệu từ nhỏ đến lớn, từ đời sống riêng đến công việc của Cao Tư Đặc! Chỉ sợ chính bản thân Cao Tư Đặc cũng không thể nhớ rõ các sự kiện của bản thân mình, mà nơi đó đều hảo hảo bảo tồn các sự kiện ấy.

“Tử Trúc, anh có khoẻ không?” Mai Lý cẩn thận đẩy cửa văn phòng ra, nhìn biểu tình vuốt ve cái trán của Lý Tử Trúc, liền hiểu được nội dung trong tập hồ sơ làm cho cậu có bao nhiêu thương tâm.

[Từ khi chính mình đi vào công ty này bắt đầu làm trợ lý cho Lý Tử Trúc, công việc mỗi ngày không phải là hướng anh ấy báo cáo nội dung công việc hôm nay cần làm, mà là trước tiên đưa tới tin tức về thiên tài tennis, cái này hoàn toàn không có liên quan đến công việc luật sư, công việc ấy được lập đi lập lại trong ba năm qua, không một ngày ngừng nghỉ, ngay từ đầu còn không hiểu dụng tâm của Tử Trúc, thời gian lâu sau, mới hiểu được đó là yêu …. Một phần tình yêu từ nơi bí mật không ngừng sinh trưởng, một phần tình yêu không cần hồi báo, chỉ cần người đó hạnh phúc thì anh ấy cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.]

“Không có việc gì, Mai Lý gần đây có vụ kiện tụng nào cần tôi làm không?”

“Có một vụ kiện tụng thực khó giải quyết, bất quá ông chủ không muốn nhận, đang muốn đem nó trả về lại … Bất quá tôi cảm thấy vụ kiện tụng này, có lẽ sẽ có lợi cho anh!” Mai Lý mỉm cười,

[cái này đối với tình cảm lưu luyến của anh sẽ có lợi a.]

“Đưa cho tôi xem một chút!”

“Ân….” Mai Lý đưa lên tập hồ sơ mà mình đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Án ly hôn của Trùm khách sạn cùng cự nữ minh tinh hoàn cầu, vụ kiện tụng này nhìn qua cũng thực bình thường, bên người chồng chủ động đưa ra yêu cầu ly hôn, cùng muốn lấy quyền giám hộ đứa con, lý do ly hôn là vì người vợ ngoại tình, mà vấn đề hiện tại là ở chỗ người vợ kiên quyết không muốn ly hôn, người chồng đã đưa toàn bộ chứng cớ ngoại tình của người vợ lên pháp viện, pháp viện yêu cầu một tuần sau mở phiên toà.

“Mai Lý, đây là vụ kiện tụng rất bình thường mà, tôi muốn biết chúng ta sẽ bào chữa cho bên nào?”

“Bào chữa cho người vợ!”

“Ân… hơi có chút rắc rối, bất quá bào chữa cho nó cũng không phải là chuyện khó khăn gì, cô đã quên tôi từng tiếp nhận những vụ kiện tụng còn khó hơn như vậy sao?”

“Tử Trúc, năng lực của anh tôi đương nhiên tin tưởng, bất quá lý do ông chủ cự tuyệt cũng không phải ở trong này, mà là thân phận của người vợ.” Mai Lý dùng sức vỗ vỗ cái ót xinh đẹp của chính mình.

[Tên họ rõ ràng như vậy mà Tử Trúc cũng không có phát hiện có nơi nào bất đồng sao?]

“Y Lệ Toa Bạch – Phạm, tên này rất quen, dường như đã nghe qua ở đâu đó?” Lý Tử Trúc ra sức suy nghĩ, tên nữ minh tinh này rất quen, dường như mấy ngày trước có xem qua ở đâu đó.

“Anh đương nhiên từng nghe qua, hơn nữa là thường xuyên nghe được!” Mai Lý chỉ chỉ vào các tập hồ sơ màu đỏ trên giá sách.

Nhìn thấy động tác đó của Mai Lý, Lý Tử Trúc như bừng tỉnh.

“A… Cô ta là chị gái của Cao Tư Đặc, Y Lệ Toa Bạch, trách không được ông chủ không muốn nhận!” Lý Tử Trúc phi thường hiểu biết cá tính của ông chủ Á Lịch Sơn Đại.

[anh ta là một trong số vài người bạn mà chính mình phi thường hiểu rõ nhất, anh ta chán ghét cách làm người của Cao Tư Đặc, vừa rồi anh ta để cho mình tiếp nhận vụ kiện tụng của vợ cũ Cao Tư Đặc, cũng là vì muốn để cho Cao Tư Đặc gặp chuyện không hay, thật không biết Á Lịch Sơn Đại cùng Cao Tư Đặc kết thù oán ở nơi nào, chỉ cần Cao Tư Đặc gặp chuyện rắc trở, Á Lịch Sơn Đại sẽ dị thường cao hứng. Lấy hiểu biết của Á Lịch Sơn Đại đối với mình, chỉ cần mình thượng tòa nhất định sẽ dốc hết sức làm tròn bổn phận của luật sư bào chữa, xuất phát từ lợi ích của thân chủ, sẽ làm mọi cách để thắng lợi, tất nhiên nếu thắng vụ ly hôn đó, sẽ làm cho Cao Tư Đặc phải chi trả một dưỡng phí kếch xù. Nhưng lúc này đây tiếp nhận vụ kiện tụng này, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, với sự bào chữa của mình nhất định sẽ thắng lợi, như thế thì giống như đang giúp đỡ chiếu cố Cao Tư Đặc, tức nhiên sẽ làm cho Á Lịch Sơn Đại không vui. Mà nếu không phải chính mình nhận biện hộ cho vụ kiện tụng này, chị gái của Cao Tư Đặc nhất định sẽ thua, bởi vì tình huống hiện tại của cô ta phi thường bất lợi.]

“Tử Trúc, nhận vụ này không?”  Mai Lý cẩn thận hỏi, trong lòng của cô xuất phát từ ý tốt.

[Đây là cơ hội tốt để cho Tử Trúc có thể tiếp xúc với người mà anh thầm yêu lâu nay, cớ sao lại không muốn làm?]

“Mai Lý, tôi cần suy nghĩ lại!” Lý Tử Trúc cũng không có suy nghĩ nhiều giống như trong suy nghĩ của Mai Lý vậy, hiện tại cậu đang tự hỏi là có muốn hay không nhúng tay vào việc nhà của Cao Tư Đặc.

[Nếu không nhận chị gái của Cao Tư Đặc sẽ thua, Cao Tư Đặc nhất định sẽ phi thường tức giận, trách cứ mình thấy chết mà không cứu; nếu tiếp nhận, Cao Tư Đặc có thể hay không lại mắng mình quá đa sự, can thiệp vào chuyện gia đình của anh!]

“Suy nghĩ kỹ đi, suy nghĩ xong thì nói cho tôi biết, tôi chưa có gọi điện từ chối Y Lệ Toa Bạch, đây là bí mật nhỏ giữa chúng ta, không cần nói cho ông chủ biết a.” Mai Lý nói xong, bước ra khỏi phòng, không quên quay đầu đối với Lý Tử Trúc bướng bỉnh trừng mắt một cái.

“Cám ơn!” Lý Tử Trúc nhìn tập hồ sơ trên bàn, nói lời cảm tạ.

[Có lẽ đây là một cơ hội tốt, một cơ hội làm cho Cao Tư Đặc thay đổi thái độ với mình.]

Chạng vạng tối, Lý Tử Trúc mang một thân mệt mỏi trở lại trong căn hộ ở chung với Cao Tư Đặc, nghênh đón cậu vẫn là một căn nhà lạnh lẽo tối om. Cậu ấn vào công tắc điện, trong phòng nhất thời sáng bừng lên.

Cậu buông bao công văn xuống, đi vào nhà bếp xem có chút gì để ăn không, dù sao chỉ có một mình, tùy tiện ăn một chút gì cũng được, cậu mở tủ lạnh ra, bên trong chỉ có rượu với rượu, không có bất cứ thứ gì có thể ăn được. Lý Tử Trúc thất vọng đóng tủ lạnh lại, cậu quên mất đã rất nhiều ngày cậu chưa đi siêu thị mua này nọ, trách không được không có gì để ăn,

Khi vừa mới bắt đầu cuộc sống chung với Cao Tư Đặc, Lý Tử Trúc vì muốn tạo ấn tượng tốt với Cao Tư Đặc, mỗi ngày cậu đều đi siêu thị, mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, vì anh mà nấu những món ăn thơm ngon cùng tràn ngập tình yêu, nhưng mỗi lần hưởng ứng cậu không phải là một lời khen tặng, mà chính là ánh mắt khinh bỉ cùng nghi ngờ của Cao Tư Đặc, cho dù có bao nhiêu nhiệt tình cũng sẽ dần dần bị tiêu tan đi.

Cậu mở ra một chai rượu, vô ý thức hướng yết hầu của mình rót vào, rượu xuyên qua thực quản, đốt cháy bao tử của Lý Tử Trúc, khóe miệng của cậu hơi hơi có rúm một chút, âm thầm cười nhạo chính mình ngu xuẩn, rõ ràng biết thân thể mình không giống với người bình thường, còn dám để bụng rỗng mà uống rượu, ngày mai không đau bao tử mới là lạ.

[Quên đi, cho dù ngày mai có chết thì lại như thế nào? Không ai sẽ vì mình chảy một giọt nước mắt đồng tình.]

Xem ra một người muốn được người khác yêu mình, trước hết phải học được tự mình biết trân trọng chính mình. Ngay tại thờ điểm Lý Tử Trúc đang tự giễu, cửa lớn truyền đến một trận xôn xao.

“Uy …Trong nhà có người sao?” Một đạo nữ âm bén nhọn theo cửa truyền đến, Lý Tử Trúc đứng dậy đi tới cửa thì nhìn thấy một người đàn bà cùng Cao Tư Đặc có vài phần tương tự, thân thể phi thường cao gầy, tóc vàng, đang thở hổn hển, đứng ở cửa đối diện với Lý Tử Trúc.

“Xin hỏi cô có chuyện gì?” Lý Tử Trúc vô thức mở miệng hỏi cô ta.

“Cậu là ai? Cậu như thế nào lại ở trong nhà của em trai tôi, nhìn dáng vẻ của cậu không có khả năng là người yêu của em trai tôi!” cô ta nhìn từ trên xuống dưới Lý Tử Trúc vài lần, rồi đánh giá.

“Tôi là …” Lý Tử Trúc vừa muốn trả lời, đã bị tâm cao khí ngạo của cô ta đánh gãy.

“Tôi biết rồi, cậu nhất định là quản gia mà em trai tôi mời đến, hoặc là người giúp việc, vậy thì vừa đúng lúc, cậu lại đây giúp tôi đem Cao Tư Đặc say như chết ngay cửa cầu thang máy kéo vào đây!” Người đàn bàn khí diễm kiêu ngạo tóc vàng này chính là người bị chồng của mình đưa yêu cầu ly hôn lên pháp viện, nữ minh tinh nổi danh trong giới thượng lưu Y Lệ Toa Bạch – Phạm.

Y Lệ Toa Bạch cũng không chờ Lý Tử Trúc đồng ý, liền lôi kéo cậu hướng cầu thang máy đi tới, hai người thật vất vả mới đem Cao Tư Đặc cao lớn kéo vào trong nhà, tiếp đến Y Lệ Toa Bạch liền xoay người rời đi….

“Này cô …” với sức lực một mình Lý Tử Trúc làm sao có thể kéo Cao Tư Đặc vào phòng rồi đặt lên giường, cậu vừa mở miệng muốn Y Lệ Toa Bạch giúp cậu một chút, đã bị cô ta hung hăng trừng mắt liếc một cái.

“Kêu la cái gì? Tôi còn có cái hẹn, Cao Tư Đặc thì giao cho cậu!” Còn chưa nói xong, Y Lệ Toa Bạch như một trận cuồng phong đảo qua liền biến mất ở cửa nhà.

Đối mặt với tình cảnh như vậy, Lý Tử Trúc không nói gì thêm mà tự chống đỡ, hiện tại cậu rốt cuộc cũng biết vì cái gì mà chồng của Y Lệ Toa Bạch muốn ly hôn cô ta.

[một người đàn bà không có đầu óc, chỉ biết hẹn hò, cũng không biết động não suy ngẫm lại – vạn nhất mình là cái người xấu đột nhập vào nhà, cô ta vừa vào cửa đã nghĩ mình là người giúp việc, cũng không cần ai xác minh đúng hay sai, cô ta cũng không sợ chính mình sẽ vì tiền mà giết người, dù sao Cao Tư Đặc say như chết thế này, một chút năng lực phản kháng đều không có.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.