CHƯƠNG 6
Đi ra cửa chính của công ty, Lý Tử Trúc liền nhìn thấy chiếc xe Ferrari màu đỏ đứng ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, Cao Tư Đặc ở bên trong xe hướng Lý Tử Trúc vẫy tay.
“Thật xin lỗi, đã để anh chờ lâu.” Lý Tử Trúc bất an kéo kéo áo.
“Thực đáng yêu!” Cao Tư Đặc đột nhiên phun ra một câu như vậy.
“Ách….” Lý Tử Trúc không hiểu.
“Anh nói màu phấn hồng thực hợp với em, so với âu phục trắng đen em hay mặc thường ngày thì màu phấn hồng này rất hợp với em…” Tay trái anh khởi động xe, chiếc xe Ferrari màu đỏ nhanh chóng chuyển bánh.
“Cám ơn….” Mặt Lý Tử Trúc đỏ ửng, đây là lần đầu tiên Cao Tư Đặc khen cậu.
“Xem ra, quà hôm nay anh tặng em bị ngâm nước rồi ….” Cao Tư Đặc một bên lái xe, một bên vói ra băng ghế sau lấy lên một hộp giấy đưa cho Lý Tử Trúc.
“Đây là cái gì?” Lý Tử Trúc tiếp nhận hộp giấy, sau đó mở ra, bên trong là một cái áo sơmi màu phấn hồng.
“Vốn là muốn tặng cho em, nhưng thật không ngờ em đã mua trước rồi, vừa nãy lái xe ngang qua một shop thời trang, nhìn thấy trên cửa sổ trưng bày chiếc áo sơmi này, cảm thấy em mặc rất thích hợp, nghĩ đến thường ngày em chỉ mặc có 3 màu – đen, trắng, xám, nên nghĩ mua tặng em, thật không ngờ em lại mua trước ….” Bộ dáng Cao Tư Đặc phi thường ảo não.
“Vì cái gì muốn tặng quà cho em? Nếu vì vụ án của Y Lệ Toa Bạch thì không cần, ngày mai vụ án này sẽ có kết quả, anh nhất định sẽ có được quyền giám hộ như mong muốn.” Lý Tử Trúc tò mò hỏi.
[Chẳng lẽ thực như mình suy nghĩ, Cao Tư Đặc vì vụ án của chị gái anh ấy mà lấy lòng mình, kỳ thật anh ấy không cần phải làm thế, thời điểm anh ấy đưa ra điều kiện trao đổi, chính mình gật đầu đáp ứng anh ấy, cũng không mong anh ấy phải lấy lòng mình, cho dù anh ấy không đối tốt với mình, mình cũng sẽ vì anh ấy đánh thắng trận kiện tụng này, lúc trước cố ý làm khó dễ, chỉ là như chim khướu hót làm cảnh mà thôi.]
“Em….”
[Shit, hiếm khi mình hảo tâm nghĩ muốn mua gì đó cho cậu ta, cậu ta lại ….]
Một tiếng phanh xe bén nhọn, Cao Tư Đặc dùng sức đạp mạnh phanh xe lại, mặc kệ cho xe ở phía sau bấm còi thúc giục, kéo Lý Tử Trúc qua, anh nhìn thấy tại cặp mắt đen kia chứa đầy tia thương tổn.
“Xem ra, chúng ta cần phải hảo hảo nói chuyện một chút.” Dùng sức bẻ tay lái, đạp mạnh ga, chiếc xe Ferrari ở trên đường đông đúc thẳng tiến về phía trước, đáy mắt Lý Tử Trúc chỉ chứa đựng đau xót làm cho Cao Tư Đặc khiếp sợ.
[Thật không ngờ, nhất cử nhất động của mình đều ảnh hưởng đến cậu ta lớn như vậy.]
Xuyên qua vài ngã tư đường phồn hoa, xe tiến vào một khu biệt thự.
“Xuống xe ….” Ngữ khí Cao Tư Đặc mang theo tức giận, tình trường của anh luôn thuận lợi suôn sẻ, nhưng khi gặp Lý Tử Trúc thì lại trắc trở không thông.
“Nơi đây là chỗ nào?” Biệt thự tối đen như mực, rõ ràng không có người ở.
“Mộ của em!” Cao Tử Đặc hung dữ nói.
“Aizz…. Có thể chết ở một nơi tráng lệ thế này, em thật sự vinh hạnh a!” Lý Tử Trúc thoải mái nói, tựa hồ anh nói đến người phải chết không phải là cậu, trong giông nói rất là thoải mái cùng hài hước.
“Em yêu, anh như thế nào có thể để cho em chết chứ?” Cao Tư Đặc nghiến răng nghiến lợi lôi kéo Lý Tử Trúc đi vào biệt thự tối đen như mực.
“Cũng đúng a …. Nếu em chết đi, ai sẽ vì Y Lệ Toa Bạch đòi quyền giám hộ đáng quý kia chứ?” Lý Tử Trúc cử chỉ thoái mái nhún nhún vai.
“Em yêu, có đôi khi mỏ nhọn lợi hại của em khiến cho người ta thật sự muốn giết chết em …” Thực không hổ danh là luật sư số một của giới ly hôn, nếu không phải cậu yêu nhất là anh, Cao Tư Đặc cũng không có tự tin thắng cậu ở lời nói.
“Anh không phải là người đầu tiên nói câu ấy ….”
“Nói không lại em, nhưng anh sẽ dùng một loại phương thức khác để chứng minh … dụng ý của anh.” Kéo tay Lý Tử Trúc, Cao Tư Đặc giống như dã thú trong đêm, lưu loát xuyên qua đại sảnh của biệt thự, đi thẳng lên lầu hai.
“Phương thức gì?” Bị bàn tay nóng ấm của Cao Tư Đặc nắm chặt lấy, Lý Tử Trúc gần như mất đi trí năng cùng miệng lưỡi lưu loát vừa rồi kia, tim của cậu đập mạnh gia tốc, đầu óc bắt đầu hiện ra trống rỗng.
“Em yêu, hiện tại em sẽ biết ….” Lý Tử Trúc vẫn đang bị lôi kéo, bỗng nhiên bị Cao Tư Đặc dùng sức đẩy ngã ….
“A ….” Một tiếng thét chói tai, vốn nghĩ sẽ nhận lấy những đau đớn, thế nhưng không một chút đau đớn ngược lại Lý Tử Trúc ngã lên trên một cái giường nước mềm mại, chao đảo như sóng biển.
“Em yêu, hiện tại em tốt nhất kêu ít lại vài tiếng, để dành hơi chút nữa hẳn kêu …”
“Anh ….”
“Em yêu, hiện tại chúng ta sẽ chứng minh, tặng này nọ cho em là đối tốt với em, hay là vì vụ án của Y Lệ Toa Bạch, cũng như là vì em là Lý Tử Trúc .. hay là vợ của anh?” Cao Tư Đặc ác liệt nhanh chóng áp đảo Lý Tử Trúc trên chiếc giường nước, anh quyết định dùng phương thức trực tiếp nhất, rõ ràng nhất từ xưa đến nay để chứng mình tình cảm của mình đối với Lý Tử Trúc …..
“Cao Tư Đặc … em … em … sáng mai em còn phải lên toà án, hôm nay không …” Thanh âm của Lý Tử Trúc run run, cậu cũng không muốn sáng mai phải vỗ về thắt lưng giống như ông già 70 tuổi đi từng bước từng bước khom khom lưng lên toà án.
“Yên tâm, anh sẽ thực ôn nhu để chứng minh tình yêu của anh.” Xoay người mở ngọn đèn ngủ ở đầu giường, dưới ánh đèn mờ ảo, Cao Tư Đặc bắt đầu cởi nút áo sơmi màu phấn hồng của Lý Tử Trúc…..
“Không không …. Không cần chứng minh, em tin anh, áo sơmi em thực thích, em nhất định mỗi ngày đều mặc nó …” Mặc dù sức lực không bằng Cao Tư Đặc, nhưng Lý Tử Trúc cũng là đàn ông, cũng sẽ không nguyện ý để cho anh thực hiện được dễ dàng.
“A … Em yêu, em thật đáng yêu, bất quá …. Hiện tại anh đói bụng ….”
“Đói bụng ??? Vậy còn không mau xuống lầu ăn ….” Lý Tử Trúc thoáng nhẹ nhàng thở ra, may mắn ngày mai không cần phải dùng tư thế doạ người để lên toà.
“Em yêu, chúng ta không cần xuống lầu ăn, ở trong này ăn là được, nơi này của anh đói bụng ….” Cao Tư Đặc kéo tay Lý Tử Trúc xuống đụng vào bộ phận dưới thân đã hoàn toàn cứng ngắc, ngẩng cao đầu của mình.
“Anh anh ….” Trợn lớn hai mắt, nhìn vẻ mặt tràn đầy *** của Cao Tư Đặc, Lý Tử Trúc dùng sức nuốt nuốt nước miếng.
Ngực đơn bạc, xuyên thấu qua lớp áo mỏng manh kịch liệt nhấp nhô, đêm nay cũng không phải là lần đầu tiên cùng Cao Tư Đặc phát sinh quan hệ, nhưng lại là lần đầu tiên Cao Tư Đặc ở trong trạng thái hoàn toàn thanh tỉnh mà muốn cùng cậu hoan ái, chiếc cổ mảnh khảnh, hầu kết liên tục trượt lên xuống, nhìn Lý Tử Trúc khẩn trương thở dốc, Cao Tư Đặc xấu xa cắn lên trên cổ cậu một cái.
Chiếc áo sơmi màu phấn hồng phủ lên trên làn da trắng nõn ở dưới ngọn đèn mờ ảo tạo nên một vẻ đặc biệt đến mê người. Làn da bình thường ẩn sâu bên trong lớp quần áo, giờ phút này lại bày ra rõ ràng trước mắt Cao Tư Đặc, anh cư nhiên cảm thấy làn da trắng nõn dưới tay này so với làn da của đàn bà trong trí nhớ của anh còn muốn trắng hơn nhiều, vừa mềm nhẵn, vừa tế hoạt, xúc cảm sờ vào làn da này so với làn da của đàn ông bình thường thực khác hẳn.
Cao Tư Đặc ngăn chận thân thể muốn chạy trốn của cậu, anh cúi đầu dùng miệng cắn hút nhẹ lên nhũ tiêm ở chiếc ngực trắng trơn nhẵn, liên tục lấy tay âu yếm vuốt ve khắp cơ thể cậu, thừa dịp Lý Tử Trúc thất thần, liền thoát đi quần áo vướng bận của hai người, cách một tầng quần lót mỏng manh, hai người gắt gao dán sát vào nhau.
“Cao Tư Đặc, xin anh mà … hôm nay tha cho em được không?”
Cao Tư Đặc không hề có ý muốn buông tha, giữ chặt hai tay của cậu, thật sâu hôn lên đôi môi ngọt ngào, dùng cách này để ngăn chận những lời nói cự tuyệt hoan ái của cậu.
Mí mắt đơn bạc của Lý Tử Trúc dần dần nhiễm thượng một tầng đỏ ửng, mi tâm hơi hơi nhăn lại, cùng hai gò má cũng nhiễm một tầng màu đỏ nhạt, tăng thêm vài phần lực dụ hoặc, ở dưới cái lưỡi siêu kỹ thuật của Cao Tư Đặc, Lý Tử Trúc hoàn toàn quên giãy dụa, cũng quên luôn ngày mai cậu phải lên toà.
“Em yêu, yên tâm, chỉ một lần, sẽ không ảnh hưởng đến công việc ngày mai của em!”
Theo giọng nói nhỏ nhẹ trầm thấp đầy dụ hoặc, Cao Tư Đặc dùng sức cẩn thận mút lên làn da mềm mại của Lý Tử Trúc, thật không ngờ tướng mạo của cậu rất bình thường, nhưng lại có một làn da mềm mịm làm cho người ta say mê như vậy. Dần dần trên làn da trắng nõn tràn đầy những ứ ngân đỏ ửng, anh cắn cắn lên làn da mịn, tựa hồ như càng cắn càng nghiện, muốn ngừng cũng không ngừng được.
“Ân… Đau….” Làn da bị cắn cắn quá, nổi lên thản thiên đau đớn, nhưng trong đau đớn đó Lý Tử Trúc lại cảm thấy kích thích. Hai tay Lý Tử Trúc đặt ở trên bả vai của Cao Tư Đặt không biết là cự tuyệt hay là mời chào, chỉ thấy hai bàn tay ấn mạnh xuống bả vai ấy, gây cho Cao Tư Đặc cảm thấy hơi hơi đau, làm cho anh càng thêm kích thích mà tăng mạnh lực đạo ở miệng.
“Em yêu, muốn sao?” Cao Tư Đặc đem hai cánh tay của cậu buộc chặt ở bên hông, xuyên thấu qua lớp vải mỏng, đem miệng đặt ở giữa hai chân cậu, ở nơi đó dưới những vuốt ve, cắn cắn của anh đã sớm gắng gượng đứng lên
Cao Tư Đặc khẽ cắn lên bộ vị sưng sưng ấy, Lý Tử Trúc lập tức liền co rụt người lại, rút lui ra sau. Cao Tư Đặc cười cười vô cùng xấu xa, đem cậu kéo tới trong lòng mình.
“Thật không ngờ em hành động đáng yêu như vậy a, xem ra anh đã thật sự bỏ qua rất nhiều thứ thú vị …” Cao Tư Đặc ám chỉ hai lần trước anh vì say rượu mà loạn tính.
“A a … không cần ….” Xuyên thấu qua lớp vải, Cao Tư Đặc một mặt cười xấu xa, một mặt cầm lên tính khí có hình dạng giống chính mình kia dùng sức vuốt ve làm cho nó nóng lên bành trướng mới thôi.
“Hắc hắc …. Em yêu, đây là bộ dáng không cần của em sao?” Hai chân trần trụi trắng nõn càng giãy dụa càng làm cho chiếc giường nước màu xanh đậm thêm bập bềnh, kích khởi tiếng nước ‘sàn sạt’ dưới thân, càng vô tình làm cho không khí *** lan tản ra thêm lực hấp dẫn trí mạng.
“Hắc hắc … em yêu, chiêu thứ nhất này có phải hay không gọi là ‘dục cự còn nghênh’* a.” Nam âm trầm thấp phát ra từ chỗ sâu trong yết hầu trêu đùa Lý Tử Trúc. (*= muốn cự tuyệt nhưng vẫn nghênh tiếp)
“Thực không thể, sẽ ảnh hưởng ngày mai ….” Da thịt dưới kích thích càng thêm run động, Lý Tử Trúc hô hấp càng trở nên nặng nề.
“Phải không?” Tay trái của anh cởi ra quần lót màu trắng của cậu, sau đó đem bàn tay đáp xuống trên nam tính của cậu. Vừa rồi được anh chơi đùa nhưng lại cách qua một lớp vải, nên cảm giác không chân thật như lúc này, lúc này đây cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay của anh truyền sang, làm cho Lý Tử Trúc chưa bao giờ từng hưởng thụ qua được người khác vuốt ve, tiến thêm một bước vào khát vọng mong muốn được người khác chạm vào….
Lý Tử Trúc gắt gao ngậm chặt miệng, vì ngài mai quan toà tất thắng, cậu quyết tâm thề sống chết cũng không phát ra loại tiếng động rên rỉ sung sướng này.
[Hừ… một tên ngoan cố đáng ghét.]
Cao Tư Đặc nở một nụ cười tà, tay phải vẫn nhất quyết cầm lấy nam tính của cậu không ngừng vuốt ve khiêu khích, bàn tay trái còn lại đưa lên vuốt ve một bên nhũ tiêm của cậu, ngón tay cẩn thận lại chứa đầy lực đạo mạnh nhẹ cố ý, thỉnh thoảng như vô tình nhéo thật mạnh vào nhũ tâm của cậu.
“Thoải mái chứ em yêu! Anh dám khẳng định em chưa bao giờ được vuốt ve qua như vậy, bất quá mấy lần trước đều là anh sai, anh rất thô bạo, cho nên hôm nay anh nhất định sẽ hảo hảo đền bù hết thảy cho em….”
“Không … không … không cần, cầu anh … hôm nay ….. tha cho em đi … được không?”
Ý chí của Lý Tử Trúc hiển nhiên đã muốn bay mất. Nếu đổi lại là người khác đang ép buộc cậu, cậu đã có thể một cước đem người đó đá văng xuống giường, khả hiện tại đè lên trên người cậu lại là người cậu yêu nhất trên đời ….. cậu nên làm thế nào mới tốt …..
“Em yêu, em chết tâm đi! Buổi tối hôm nay anh nhất định sẽ không buông tha cho em!” Nhìn chằm chằm hai mắt của Lý Tử Trúc, ngay tại Lý Tử Trúc bị mê hoặc bởi ánh mắt lửa nóng kia của anh, là lúc Cao Tư Đặc bỗng nhiên cúi thân mình xuống, một ngụm nuốt hết nam tính đã bắt đầu biến hoá của cậu.
Cao Tư Đặc một người đàn ông phong lưu, kinh nghiệm tình trường dày đặc, mọi việc đều thuận lợi, anh đương nhiên biết Lý Tử Trúc ở dưới ánh mắt lửa nóng của chính mình, sẽ không thể duy trì được phản kháng lâu dài, hiện giờ anh lại làm loại hành động này, đương nhiên phản kháng của Lý Tử Trúc đã hoàn toàn bị anh đánh tan.
Cao Tư Đặc nhìn thấy phi thường rõ ràng trong ánh mắt của Lý Tử Trúc là không thể tin cùng dục vọng ẩn hàm sắp bùng nổ …. Nhanh lên đi …. Nhanh lên làm cho anh thấy được vẻ mặt say mê chìm đắm trong *** của cậu, cũng như vẻ mặt khi đạt đến cao trào của cậu …nhanh lên đi … nhanh lên đi ….
Nhẹ nhàng chậm chạp phun ra nuốt vào, vật cứng hàm trong miệng, hai tay cũng không ngừng vuốt ve tại gốc nam tính của cậu, “xôn xao …chi … động….” tiếng động không dứt bên tai, Cao Tư Đặc có thể cảm nhận được rung động của hai chân cậu, hai tay phản kháng cũng càng ngày càng vô lực đặt yên trên bả vai của mình …..
“Anh … như vậy … anh … buông ra ….” Lời nói đứt quãng đó là cậu đã đem hết toàn lực dùng lý trí còn sót lại chút xíu xiu để nói ra miệng ý cự tuyệt.
Lý Tử Trúc cho tới bây giờ vốn chưa từng được người ta đối đãi qua như vậy, không biết rằng được người mình yêu khẩu giao cho nhau thì độ rung động lại lớn như vậy, Lý Tử Trúc cố gắng dùng ý lực cường đại nhất mà trước nay chưa dùng đến để cố gắng cự tuyệt, nhưng khoái cảm mãnh liệt làm người ta tê dại đó đã rất nhanh đánh ngã cậu hoàn toàn.
Cao Tư Đặc một bên cười xấu xa, không ngừng liếm mút lên nam tính của cậu, tựa như đứa nhỏ đối đãi với cây kem bơ cuối cùng trong tay, vô cùng trân trọng … Một bên giương mắt nhìn vẻ mặt Lý Tử Trúc đỏ bừng vì *** lấn áp, cùng nội tâm vẫn đang vô cùng giãy dụa, tạo nên một biểu tình vô cùng đáng yêu ….
“A a … phóng …. a ….” Lý Tử Trúc đã không còn có thể ngăn cản được dụ hoặc của Cao Tư Đặc, cậu thét lên chói tai, đem tinh hoa toàn bộ bắn vào trong miệng Cao Tư Đăc …..
“Hương vị là lạ …..” Cao Tư Đặc mỉm cười lau đi chất lỏng màu trắng dính tại bên khoé miệng.
“Anh … rất bẩn, anh như thế nào có thể nuốt vào toàn bộ, không sợ tiêu chảy sao?” Lý Tử Trúc vô lực nằm trên giường thở hổn hển, mặt đỏ bừng, giương mắt lên nhìn Cao Tư Đặc trách cứ.
“Không bẩn, chỉ cần là em yêu, cái gì cũng không bẩn, chỉ cần là từ trong thân thể của em đi ra, đều là tinh hoa … như thế nào sẽ bị tiêu chảy chứ?” Cao Tư Đặc mỉm cười nói ra lời nói thật buồn nôn đến cực điểm.
“Anh…. Anh … thật sự đủ rồi …”
Cao trào qua đi, Lý Tử Trúc muốn thoát đi Cao Tư Đặc – tên ma quỷ không thể chống đỡ được này, khả bộ vị mẫn cảm lại vẫn bị anh nắm trong tay âu yếm, một trận tê dại ập đến, bên hông mềm nhũn, hai tay Cao Tư Đặc liền sờ mó hướng lên trên đi vòng quanh, áo của cậu toàn bộ bị cởi hẳn ra, đầu ngón tay của anh cố tình xát thật mạnh lên trên hồng nhị ở ngực cậu, hồng nhị xinh đẹp lập tức gắng gượng đứng lên.
“Ha ha, thật không ngờ nơi này vẫn đáng yêu như vậy, màu phấn hồng ….” Nghe được Cao Tư Đặc trêu đùa, mặt Lý Tử Trúc càng thêm đỏ bừng.
“Câm miệng, em muốn ngủ, không cần làm phiền em ….”
Lý Tử Trúc không để ý tới Cao Tư Đặc cười nhạo, nói ra lời nói trái lương tâm, một tay dùng lực vỗ vỗ lên bả vai của Cao Tư Đặc, muốn làm cho anh bị đau mà thả cậu ra, thế nhưng Cao Tư Đặc cũng không để ý tới Lý Tử Trúc vỗ lên bả vai mình, một ngụm liếm xuống nhũ tiêm của cậu, đùa bỡn khẽ cắn, khoái cảm kia làm cho nam tính vừa phát tiết qua của Lý Tử Trúc, lại một lần nữa gắng gượng đứng lên.
Rất nhanh, Lý Tử Trúc lại ở dưới tay Cao Tư Đặc mà bắn ra tinh hoa trong thân, đặt cao trào lần thứ hai, tiếp đó Cao Tư Đặc ôm lấy Lý Tử Trúc toàn thân đầy mồ hôi cùng sử không ra một chút khí lực đi vào phòng tắm, ôn nhu vì cậu chà lau giữa hai chân cùng những dấu vết do nước miếng anh để lại.
Ngoài ra, sau khi giúp cậu tẩy trừ thân thể xong, còn nhu tình như nước giúp cậu thay quần áo ngủ, sau đó chính tự mình trở lại phòng tắm, mở vòi sen lấy nước lạnh tắm rửa, đợi đến khi anh lần nữa xuất hiện trước mặt Lý Tử Trúc, thì đầu tóc vàng óng cũa anh đầy những bọt nước không ngừng giọt giọt xuống.
“Em yêu, em nghỉ ngơi một chút đi, anh đi tìm xem có cái gì để ăn không? ….” Cao Tư Đặc lắc lắc đầu làm cho những bọt nước trên đầu bắn ra bốn phía, cùng lướt qua bờ ngực rắn chắc của anh, rơi xuống trên mặt đất, còn có một ít theo trên cánh tay khoẻ mạnh lăn dài xuống ….Lý Tử Trúc nhìn Cao Tư Đặc gợi cảm mê người như thế, không tự giác lại cảm thấy toàn thân khô nóng lên, theo bản năng liếm liếm đôi môi khô khốc.
“Em yêu, em tốt nhất không nên dùng loại ánh mắt lửa nóng đó nhìn anh, bằng không anh nhất định sẽ không thể tiếp tục áp chế được dục vọng muốn đẩy em xuống mà mạnh mẽ tiến vào trong em, hơn nữa anh cũng không nghĩ muốn lại phải đi dùng nước lạnh ….” Cao Tư Đặc trừng mắt nhìn Lý Tử Trúc đang mơ màng trên giường mà nói một câu chứa đầy bất mãn cùng phụng phịu, sau khi anh tặng cậu một nụ hôn gió, mới đi ra khỏi phòng ngủ.
Toàn bộ thân thể Lý Tử Trúc nhanh chóng lâm vào ngây ngất, sắc mặt cậu nóng như lửa thiêu, nhìn hình ảnh kiêu gợi của mỹ nam khiến cho chính mình gần như không thể khống chế được, tựa như thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi mới trải đời, tim đập kịch liệt không thôi, thật sự là rất mất mặt mà. Cậu hít thật sâu vài hơi, muốn chính mình tỉnh táo lại, luật sư kiêng kị nhất chính là không lạnh tĩnh, nhưng tiếc rằng không khí mà cậu hít thở vào đều bao hàm mùi thơm độc đáo mà cơ thể Cao Tư Đặc sở hửu …..
“Ách…. Lý Tử Trúc, ngươi xong đời rồi, một ngày náo đó, ngươi sẽ bị một loại thuốc độc có tên là Cao Tư Đặc độc chết …” Lý Tử Trúc vùi mình trong chăn, phiền não quyện thành một đoàn…. Tuy biết rằng chính mình phải khống chế không quá lún sâu vào đoạn tình ái này, nếu không sau khi vụ kiện tụng này qua đi, những dây dưa cùng liên luỵ này sẽ làm cho cậu đau khổ, nhưng được người mình yêu nhất ôn nhu âu yếm cùng săn sóc thật quá ngọt ngào, nó áp chế hết thảy lý trí cùng phiền não!
————————-
Ngày kế, pháp viện NewYork, trước khi phiên toà bắt đầu nửa giờ, nhân mã song phương đều giương cao cờ với khí thế bừng bừng chiến đấu, mùi thuốc súng nồng đậm, song phương đều ở dưới tình huống hết sức căng thẳng ….
“Bambo yêu dấu, để xem xem là em sẽ thắng, hay là anh sẽ thắng?” George bắt đầu khiêu khích.
“Hừ ….” Lý Tử Trúc lười đi trả lời vị học trưởng năm đó ở trường Luật Harvard rất nổi danh sắc bén cùng vô lại.
“Bamboo, tiểu bảo bối, đây là lần quyết đấu thứ 11 giữa chúng ta, trước đây ở trường Luật có tổ chức những phiên xử như trong pháp viện, em cũng chưa có một lần có thể thắng anh, đúng không?” Lời Goegre vừa dứt, những người có mặt ở đại sảnh toà án đều ồ lên…..
“Tử Trúc…..” Mai Lý lo lắng nhìn mặt không chút thay đổi của Lý Tử Trúc.
‘Không có việc gì …” Lý Tử Trúc nhìn Mai Lý với vẻ mặt tự tin mỉm cười.
“Học trưởng, tôi ở trong này được xưng là thần thoại bất bại a, hơn nữa bắt chước pháp viện cũng chỉ là bắt chước pháp viện, nó có thể so sánh với không khí trên pháp viện thực sao? Trải qua bốn năm, anh cho rằng Lý Tử Trúc trước mặt anh vẫn là cậu bé thiếu niên lúc trước ở trong trường Luật vẫn luôn bị anh khi dễ khắp nơi sao? Hy vọng là anh có thể cười khi nghe đáp án cuối cùng … còn có một điều tôi quên nói, anh biết Abraham Lincoln không? Ông ta làm cách mạnh đến lần thứ 11 mới dành được thắng lợi, thay đổi chính quyền, thiết lập cộng hoà! Con số 11 là con số phi thường tuyệt vời…..”
“Chỉ mong con số này sẽ đem vận may đến cho em …. Bamboo, học đệ thân yêu nhất của anh….”
Không lâu sau, quan toà Jason – Steve – Lincoln đi tới, ngồi xuống ghế quan toà, cầm lấy văn kiện của vụ án được hưu đình ba ngày được, lại bắt đầu thẩm tra xử lý!
“Hy vọng hôm nay chúng ta có thể làm ra được một cái quyết định rõ ràng, phía sau còn có rất nhiều án tử cùng loại đang chờ tôi xét xử, mong các anh sẽ không tiếp tục làm lỡ thời gian của tôi!” Quan toà Jason – Steve – Lincoln vừa vào, ngữ khí đã không chút dễ chịu, xem ra ông ta muốn hôm nay phải cho ra kết quả, song phương ai cũng không được phép kéo dài vụ án này nữa.
“Vâng, quan toà đại nhân!”
“Không vấn đề, quan toà đại nhân …” Luật sư đại biểu cho song phương phi thường rõ ràng cùng đồng ý yêu cầu của quan toàn.
Trải qua ba giờ ‘thần thương khẩu chiến’. Lý Tử Trúc lấy được tình thế, áp đảo đối phương, nắm lấy thắng lợi, không ai lường trước được vương bài nhân chứng Richard – Grams Morris của Goegre lại là một người đồng tính luyến ái chân chính, kết luận này vừa đưa ra làm cho phân khí ở trên toà nguyên bản hướng về một bên lại bắt đầu quay lại, mà sau đó Goegre đưa ra những căn cứ xác minh Y Lệ Toa Bạch gặp gỡ nhân tình, cũng đều bị Lý Tử Trúc đánh bại, cậu từ nơi luật sư riêng của chồng trước Y Lệ Toa Bạch lấy được một phần báo cáo thân thể của chồng trước cô ta, làm chuyện trở nên càng thuận lợi, chồng trước của Y Lệ Toa Bạch có bệnh gì đó không tiện mở miệng nói ra, mà nó ảnh hưởng vô cùng lớn đến chuyện phòng the của bọn họ.
Mà đứa nhỏ cũng không phải do Y Lệ Toa Bạch cùng chồng trước sinh ra, mà nó là con của cô ta cùng em trai song sinh của chồng trước, mặc dù thí nghiệm DNA không thể chứng minh chính xác đứa nhỏ rốt cuộc là con của ai, nhưng chồng trước của Y Lệ Toa Bạch theo bệnh viện chứng minh thì chồng trước của cô ta bị vô sinh, cuối cùng quan toà Jason – Steve – Lincoln nổi danh căm ghét đàn bà ngoại tình vẫn phải đem quyền giám hộ đứa nhỏ trao cho Y Lệ Toa Bạch, đương nhiên Goegre cũng không thể đơn giản bỏ qua như vậy, sau khi phiên toà kết thúc liền không phục phán quyết, lại đưa ra yêu cầu phúc thẩm.
Goegre đưa ra thỉnh cầu phúc thẩm nhưng lý do không đầy đủ liền bị bác bỏ. Rất nhanh vụ án ly hôn làm cho thế nhân chú ý này liền hạ màn kết thúc.!