CHƯƠNG 7
Sau khi án ly hôn của Y Lệ Toa Bạch kết thúc, tình cảm giữa Cao Tư Đặc cùng Lý Tử Trúc lại càng trở nên ngọt ngào, cũng không giống như trước đây Lý Tử Trúc đã nghĩ – chính mình sau khi mất đi giá trị lợi dụng sẽ mất đi Cao Tư Đặc.
“Tử Trúc, xem đây là cái gì?” Mai Lý đem hai tấm phiếu màu đỏ đặt ở trên bàn làm việc của Lý Tử Trúc.
“A, là vé xem giải tổng hợp tennis, không phải đều đã bán hết rồi sao?” Tuy rằng Cao Tư Đặc bị thất bại vài trận ở bản đầu, nhưng fan hâm mộ của anh cho tới bây giờ vẫn rất ủng hộ anh, chỉ cần trận nào có anh tham gia, thì vé trong vòng 3 ngày sẽ bán hết! Các tuyển thủ khác không thể so sánh với Cao Tư Đặc về sức thu hút.
“Ân… đây là bí mật, dù sao người ta cũng thật vất vả mới lấy được nó từ trên tay người khác đến a!” Mai Lý giương đôi mắt mong chờ nhìn Lý Tử Trúc.
“Vất vả cho cô! Này làm cho tôi rất cảm động….”
“Tôi biết nhất định anh sẽ cảm động mà, haha…. Tôi là người hiểu rõ anh nhất mà, ngày mai chúng ta cùng đi đi!” Mai Lý nhiệt tình ôm Lý Tử Trúc.
“Được…” Biểu tình trên mặt Lý Tử Trúc tựa hồ có điểm xấu hổ, nhưng Mai Lý quá hưng phấn nên không có phát hiện ra Lý Tử Trúc khác thường, trời biết … cậu có vé mời khu vực VIP, là đêm qua Cao Tư Đặc tự tay đưa cho cậu.
“Tôi biết anh nhất định sẽ rất vui mà, đây là vé khu vực 5, buổi sáng ngày mai chúng ta gặp nhau ở trước cửa khu vực 5 đi!” Mai Lý giống như con chim nhỏ khoái hoạt hót líu lo, vui vẻ nhảy nhảy ra khỏi văn phòng của Lý Tử Trúc.
“Mai Lý…” Nhìn người bạn tốt kiêm trợ thủ đắc lực Mai Lý vui vẻ nhảy ra khỏi văn phòng, Lý Tử Trúc thật sự không nở phá hư tâm trạng vui vẻ của cô ta …. Nhìn tấm vé Vip trong túi, tâm của Lý Tử Trúc rất đau, cư nhiên có thể ngồi ở nơi gần sân đấu để có thể nhìn rõ Cao Tư Đặc, thế mà hiện tại lại … ô … Lý Tử Trúc rất muốn khóc lớn lên ….
Chạng vạng tối, Cao Tư Đặc một thân đầm đìa mồ hôi mang theo bao tennis tiến vào căn hộ, vừa mở cửa nhà đã ngửi được từng đợt thơm lựng, nguyên bản Lý Tử Trúc tan sở sớm về nhà, vì anh mà chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú.
“Anh đã về ….” Buông đồ trong tay xuống, đi vào phòng bếp, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh đang bận rộn, trên mặt không tự giác mà lộ ra một tia mỉm cười, từ sau khi quan hệ của Cao Tư Đặc cùng Lý Tử Trúc trở nên tốt đẹp, sinh hoạt cá nhân của anh thu liễm đi rất nhiều, toàn tâm toàn lực lại một lần nữa thả ở trên sân bóng, hôm nay sau khi khoá huấn luyện chấm dứt, giáo luyện nói anh đã trở lại là anh trước đây, về trận đấu ngày mai, chỉ cần anh đánh hết sức mình thì nhất định không có vấn đề.
“A… anh đã về, anh tắm trước đi, tắm xong là có thể lập tức ăn cơm …. A …. Không được lấy tay bốc, thực bẩn, cẩn thận ăn vào sẽ đau bụng … còn có cẩn thận nóng …” Nhìn thấy Cao Tư Đặc lấy tay bốc một khối thịt vội vã đưa vào miệng, cậu hét lên nhưng …..
“Nóng … nóng ….” Cao Tư Đặc một bên dùng sức nhai miếng thịt trong miệng, một bên kêu nóng … nóng … loạn cả lên ……
“Xứng đáng … đã nói nóng…. vậy mà anh vẫn muốn đưa vào miệng, anh không bị nóng thì ai bị nóng nữa?”
“Ô … Tử Trúc xấu xa ….” Cao Tư Đặc giống như đứa nhỏ đang làm nũng dựa vào trên người Lý Tử Trúc, một bên ôm lấy Lý Tử Trúc cọ cọ làm nũng, một bên đem toàn bộ mồ hôi trên người cọ cọ hết lên trên quần áo của Lý Tử Trúc ….
“Bẩn a … không cần cọ lên người em, nhanh đi tắm đi … bằng không buổi tối không cho anh ăn cơm….” Lý Tử Trúc đỏ mặt đẩy Cao Tư Đặc ra, cậu chịu không nổi khi Cao Tư Đặc như vậy, anh quá đáng yêu làm cho người ta khó có thể cự tuyệt yêu cầu của anh!
“Nga … Tử Trúc không thể ăn vụng trước nha … anh sẽ lập tức trở lại ….” Cao Tư Đặc rốt cuộc vẫn không từ bỏ, vẫn cọ cọ lên trên mặt Lý Tử Trúc hai ba cái, đem cả nước miếng lẫn mồ hôi cùng nhau cọ hết lên trên mặt Lý Tử Trúc ……[= =|||||]
“Ai trẻ con giống như anh vậy chứ?” Lý Tử Trúc nhìn bóng dáng Cao Tư Đặc biến mất ở cửa phòng tắm, bất đắc dĩ liếc mắt xem thường một cái.
“Anh tắm xong rồi….” Lý Tử Trúc vừa mới chuẩn bị bát đũa xong, Cao Tư Đặc cũng đã tắm xong, trên mái tóc màu vàng óng còn không ngừng giọt giọt nước xuống.
“Anh … cho anh, lau khô nước trên tóc rồi mới được phép ăn cơm!” Lý Tử Trúc nhìn sàn nhà dính đầy nước, tỏ ra bất mãn đưa cho Cao Tư Đặc một cái khăn mặt màu trắng.
“Chán ghét, anh muốn ăn cơm!” Cao Tư Đặc cư nhiên đưa đầu đến trước mặt Lý Tử Trúc, dùng sức suý suý* đầu cho nước văng tung toé lên. (*vung lên)
“A….” Lý Tử Trúc bị dính một thân đều là nước.
“Hừ, xem em có dám không cho anh ăn cơm không ….”
“A … cho anh ăn, cho anh ăn …” Anh vẫn không ngừng suý suý đầu, Lý Tử Trúc vì để trên người không bị dính thêm nước nữa nên đành phải đầu hàng.
“Thật tốt quá!” Cao Tư Đặc bay nhanh ngồi vào ghế bên cạnh bàn, há miệng to thật to ăn một miệng đồ ăn. Bất đắc dĩ, Lý Tử Trúc đành phải đi tới sau lưng của ‘đứa nhỏ to đầu’ này giúp anh lau khô nước trên tóc.
Ở khi anh tận tình hưởng thụ này đó đồ ăn, thoả mãn đánh cái ách ăn no ….
“Ăn rất ngon, nếu mỗi ngày đều ăn như vậy, rốt cuộc sẽ có một ngày anh sẽ bị em dưỡng thành mập ú u!”
“Sẽ không, lượng vận động của anh nhiều như vậy, có ăn nhiều thêm nữa cũng sẽ bị tiêu hao hết!”
“Vậy thì …. nếu mỗi ngày đều có thể ăn ngon như thế này thì tốt rồi …” Vẻ mặt Cao Tư Đặc đầy vẻ hạnh phúc.
“Chỉ cần anh nguyện ý trở về nhà ăn cơm, thì mỗi ngày em đều nấu cho anh ăn ….”
“Thực sao?”
“Thật sự!” Lý Tử Trúc dùng sức gật gật đầu.
“Tử Trúc, em thật sự là lão bà tốt của anh…. Đến đến, để cho lão công ‘thơm’ một cái nào!” Nói xong, Cao Tư Đặc chồm người tới gần Lý Tử Trúc dùng chính cái miệng lém lỉnh của mình hôn vào mặt cậu.
“A, không cần … bẩn chết!” Lý Tử Trúc vội vàng đẩy cái miệng của Cao Tư Đặc ra.
“Em dám nói lão công ta bẩn, rõ ràng lão công ta đây vừa mới tắm rửa xong, cả người thơm ngào ngạt, không tin em lại đây ngửi ngửi xem ….” Nói xong, liền cởi tấm khăn duy nhất quấn ở trên người ra, toàn thân trần trụi hướng Lý Tử Trúc áp sát vào.
“A … bại lộ cuồng … cứu mang a ….” Lý Tử Trúc một bên thét chói tai, một bên hướng phòng ngủ chạy tới.
“Sai, Tử Trúc lão bà, anh không phải bại lộ cuồng, anh là *** cuồng …. Come on baby …” (=.=”)
Kế tiếp là thời gian riêng tư của nhóm tình nhân, Nguyệt Nhi muội muội thẹn thùng trốn vào phía sau mây trắng ca ca ….
————————
Ngày kế, tại sân vận động NewYork, nơi đang tổ chức giải tennis tổng hợp.
“Cao Tư Đặc, cậu đang nhìn cái gì?” Giáo luyện riêng của Cao Tư Đặc phát hiện hôm nay Cao Tư Đặc có nhiều điểm khác thường, anh luôn không ngừng nhìn về phía khán đài Vip.
“Không có gì?”
“Chị gái cậu cùng cháu ngoại cậu đều đến rồi!”
“Uh …” Cao Tư Đặc cúi đầu, dùng sức huy huy vợt, anh đang khởi động cơ thể để chuẩn bị cho trận đấu bắt đầu.
Đợi cho anh khởi động nóng cơ thể xong, Cao Tư Đặc lại nhìn chằm chằm vào vị trí vẫn không có người ngồi kia mà ngẩn người.
[Tử Trúc như thế nào còn không đến? Có phải hay không có chuyện gì xảy ra? Hay là cậu ta vẫn không nghĩ muốn đến xem mình thi đấu, sợ mình thất bại sao?]
“Cao Tư đặc……”
“Cao Tư đặc……”
“Cao Tư đặc……”
“Cao Tư Đặc ….” Giáo luyện ở bên cạnh gọi anh n lần, anh đều không có phản ứng, ông ta tức giận đến gần bên tai anh hét lớn một tiếng.
“Ông già, làm gì vậy? Kêu lớn tiếng như thế làm gì, tôi cũng không phải bị điếc a!” Thật vất vả hoàn hồn, vẻ mặt Cao Tư Đặc tràn đầy khó chịu, trừng mắt nhìn giáo luyện.
“Tôi gọi cậu rất nhiều lần a, chị gái cậu hướng cậu ngoắc ngoắc tay, cậu ngơ ngác nhìn cô ta nhưng không có làm ra phản ứng ….”
“Nhìn thấy không phải là được rồi sao? Làm ra phản ứng với chị ấy làm gì, cũng không phải tám năm hay mười năm không thấy ….”
[Nên đến không đến, không nên đến thì đến, mà đến sớm như vậy làm gì ….]
Cao Tư Đặc toả ra oán khí nồng đậm vờn quanh bốn phía…..
“Tên chết tiệt này ……” Lời của giáo huyến còn chưa nói hết ra miệng, Cao Tư Đặc liềm cầm vợt tennis chạy về phía chỗ ngồi nghỉ ngơi.
“Cậu …..”
[Cái tên đáng chết, tàu hủ thúi, lời nói của ta dám không nghe, thật sự càng lớn càng không đáng yêu, thật hoài niệm Cao Tư Đặc nhỏ bé năm đó a, đáng yêu biết mấy. Một đầu tóc vàng sáng lạn, vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời ….]
“Tử Trúc vô đạo đức, không đến xem ta thi đấu!” Cao Tư Đặc ở khu vực nghỉ ngơi phẫn hận dùng sức huy huy vợt tennis, tựa hồ chiếc vợt này biến thành địch nhân của anh.
“Cao Tư Đặc? Cậu lẩm bẩm cái gì đó?” Giáo luyện thực tâm lo lắng cho Cao Tư Đặc.
[Tên này ngay từ đầu đã bị bất lợi liên tục, nếu trận này lại phát huy bất lợi, cho dù chính mình là giáo luyện bật nhất của câu lạc bộ sợ cũng không thể đứng ra bảo lãnh cho cậu ta được.]
“Không có gì?” Cao Tư Đặc lại hung hăng vung vợt lên.
“Cậu xem … cậu yêu cầu ba vé mời hạng vip, nhưng vẫn còn một chỗ để không kìa, ba ngày trước bảo cậu nhường cho tôi một vé, cậu nhất quyết không chịu, xem đi … hôm nay chỗ đó để không, thật lãng phí!” Giáo luyện hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt Cao Tư Đặc theo lời nói của ông ta mà trở nên ‘huyết thanh nhất phiến’, vẫn cứ ở chỗ này liên thanh oán giận không ngừng ….
“Đau ….” Cao Tư Đặc quơ thật mạnh cây vợt vào thắt lưng của giáo luyện.
“Cái tên xấu xa này, cậu tính mưu sát ….” Giáo luyện thét lên chói tai, đưa tay vỗ về thắt lưng già yếu của mình.
“Đúng ….” Vẻ mặt Cao Tư Đặc âm trầm nhìn giáo luyện, sau đó giơ cao vợt tennis lên.
“A…. A ….. Cậu …. Cậu bình tĩnh một chút ….” Giáo luyện nhìn vẻ mặt đầy sát khí âm trầm của Cao Tư Đặc mà liên tục bước lui về sau ba bước.
Ngay tại lúc Cao Tư Đặc tính vung hạ cây vợt trong chớp mắt, trong radio truyền đến thanh âm báo vận động viên vào trận thi đấu, nhờ thế mà giáo luyện mới giữ lại được một mạng …. Cao Tư Đặc mang theo một thân sát khí đi vào sân bóng, tựa hồ đối thủ trong trận này là kẻ thù giết cha của anh vậy.
“Cái tên xấu xa này … Hôm nay nhất định là uống lộn thuốc ….” Hai chân của giáo luyện như nhũn ra, ông ta ngồi chồm hỗm xuống trên mặt đất.
Cao Tư Đặc đứng ở trong sân, sau khi nhìn chung quanh toàn sân vận động một vòng với ánh mắt lợi hại, anh cao giọng hét lên: “Ngay cả trăm ngàn người nhìn anh, nhìn chăm chú vào anh, mà ánh mắt của em cũng không từng nhìn chăm chú vào anh, thì những gì anh làm hết thảy đều không có ý nghĩa!”
Theo tiếng gào thét của Cao Tư Đặc chấm dứt, không khí trong toàn sân vận động nhất thời sôi trào lên ….
Liên tiếp những tiếng ‘Cao Tư Đặc, em yêu anh’, ‘Cao Tư Đặc em ủng hộ anh’ …. ‘Cao Tư Đặc cố lên’ …. ‘Cao Tư Đặc tất thắng’ ….. được hét lớn lên, tiếng hét không ngừng vang vọng trong sân vận động, các fan hâm mộ điên cuồng cổ vũ ủng hộ anh….
“Tử Trúc, anh đoán xem Cao Tư Đặc gửi thông điệp đó đến cho ai?” Mai Lý kéo kéo tay áo của Lý Tử Trúc.
“Uh….”
“Tử Trúc, mặt của anh rất đỏ a ….” Thấy Lý Tử Trúc không có phản ứng, Mai Lý nhìn qua Lý Tử Trúc ngồi bên cạnh mình, lại phát hiện mặt của Lý Tử Trúc đỏ ửng lên.
“Vậy sao?” Cậu theo bản năng xoa xoa mặt mình, dường như có điểm nóng.
“Ha ha, anh suy nghĩ gì vậy?”
“Không có, không có ….”
[Anh vừa gửi thông điệp đến cho mình sao? Cao Tư Đặc nhất định sẽ rất tức giận cho xem, anh thật vất vả mới lấy được vé mời, mà mình lại không tới ngồi ở vị trí Vip đó, mà lại chạy tới ngồi ở khu 5 với một biển người thế này, aizzzz….]
Lý Tử Trúc dần dần tiến vào bên trong không gian suy nghĩ của mình, Mai Lý ngồi bên cạnh cậu chít chít động động hoặc nói gì đó không ngừng, nhưng căn bản tất cả đều không thể lọt vào trong đầu cậu.
Giữa sân, Cao Tư Đặc vừa phản thủ một cú đánh bóng rất đẹp mắt, giờ đây anh bắt đầu phát bóng về phía đối phương, tư thế của Cao Tư Đặc vô cùng thoải mái, anh vung vợt phát một đường bóng rất mạnh mẽ trong tiếng hoan hô ầm ĩ của fans.
“Oa oa … Hôm nay Cao Tư Đặc quá tuyệt vời, dường như đặc biệt khí thế, vừa vào trận đã áp chế được đối phương, có phải hay không thực sự có người đối với anh ta rất đặc biệt đang ngồi trong sân …..” Mai Lý vẫn không ngừng lải nhải.
“Uh….” Lý Tử Trúc gật đầu, trong khu vực Vip vẫn còn một vị trí trống, Lý Tử Trúc cẩn thận theo ngay từ đầu liền phát hiện Cao Tư Đặc từ khi bước vào sân đấu vẫn không ngừng nhìn về phía vị trí đó, vẫn nhìn đến khi trận đấu bắt đầu, anh mới thu hồi mắt, đem tinh thần tập trung vào giữa sân đấu.
[Cao Tư Đặc dường như không nhìn thấy mình.]
Lý Tử Trúc có điểm thất vọng.
[Bất quá cái này cũng không thể trách anh, toàn bộ sân vận động có đến hơn vạn người ngồi, mình nhỏ bé như thế này làm sao anh có thể phát hiện ra?]
“A …. Cao Tư Đặc, cú phát bóng sai lầm lần thứ nhất …..” Lời nói trong radio chưa dứt, thì có một trái bóng màu xanh từ trên cao hạ xuống, vừa vặn dừng ở trong tay một cô gái mặt áo trắng ngay cạnh Lý Tử Trúc, cô gái áo trắng này cư nhiên bắt được quả bóng của Cao Tư Đặc nên vô cùng cao hứng nhảy dựng lên, tuy rằng quả bóng này là anh phát sai nhưng có thể nhận được bóng của thần tượng thì có fan hâm mộ nào không vui, cô ta hưng phấn hướng Cao Tư Đặc trong sân phất phất tay.
[Anh thực sự thấy mình sao?]
Lý Tử Trúc cùng Cao Tư Đặc trong sân đối diện nhau, tựa hồ cảm thấy không có khả năng, Lý Tử Trúc lắc lắc đầu nhìn về phía cô gái bên cạnh.
[Quả bóng này nhất định là ngẫu nhiên, Cao Tư Đặc không có khả năng trong hàng vạn người liếc mắt một cái liền nhìn thấy mình.]
Sau một lần phát bóng sai, Cao Tư Đặc cũng không có xúc động quá lớn, tiêu sái giơ vợt lên cao, dũng mãnh huy vợt xuống, quả bóng rơi thẳng ở trên nội tuyến của đối phương, phát bóng đạt được 15-0, đối phương không kịp trở tay đã bị giết, lại bắt đầu giơ vợt phát bóng lên, một quả bóng nhỏ màu xanh bay thẳng lên trời cao, lại một lần nữa phát bóng sai lầm, lại một lần nữa đánh tới khu vực gần khu 5 của Lý Tử Trúc đang ngồi ….
[Anh nhìn thấy mình, anh nhìn thấy mình…..]
Giựt lấy kính viễn vọng trong tay Mai Lý, theo trong kính Lý Tử Trúc rõ ràng thấy được trên mặt Cao Tư Đặc là mỉm cười bướng bỉnh.
[Anh không phải phát bóng sai lầm, mà là cố ý đem lần thứ nhất đánh tới bên người mình, anh hướng chính mình tuyên cáo, anh sớm phát hiện ra mình. Trời ạ … lúc mới mở màn anh nói những lời kia là thực sự nói với mình a.]
Lý Tử Trúc kích động che miệng lại, lúc này đây cậu thực tin … thực tin Cao Tư Đặc đã hưởng ứng lại tình cảm của cậu.
[Anh thật sự là thích mình, những trả giá của mình lúc trước hết thảy đều đáng giá.]
“A, đây là lần phát bóng sai lầm thứ hai trong hôm nay, nhưng tuyển thủ Cao Tư Đặc cũng không có hoang mang, xem …. , tuyển thủ Cao Tư Đặc lại phát bóng, lại bắt được điểm 30-0, lực phát bóng của tuyển thủ Cao Tư Đặc vô cùng lớn, không người có thể đỡ được, thí nghiệm nói anh có thể phát bóng tốc độ đạt tới hơn 200km/g, ngẫm lại có bao nhiêu người có thể nhìn thấy đường bay của bóng đi với tốc độ 200km/g, nếu không nhìn thấy rõ đường bay của bóng, thì nghĩ muốn đánh trả nó liền càng không có khả năng, xem ra … tuyển thủ Cao Tư Đặc có thể thuận lợi bắt bàn thứ nhất, chính mình nắm lấy tình thế phát bóng ….”
Rõ ràng tường thuật viên là fan của Cao Tư Đặc, những lời của tường thuật viên phát ra từ radio đều hướng về Cao Tư Đặc, anh nghĩ không thắng được cũng không có khả năng, kế tiếp, đúng như lời của tường thuật viên đã nói, Cao Tư Đặc quả thực ở hai phát đánh trả bóng kế tiếp, thoải mái bắt được tình thế phát bóng!
Đối thủ của Cao Tư Đặc là Roger Henin, tuy rằng những đợt thi đấu trước anh gặp phải một số trắc trở, bị ATP sắp xếp thứ hạng tuột dốc thê thảm, mặc dù Roger Henin cũng từng được ATP xếp hạng danh thủ thứ 3, nhưng anh ta làm sao là đối thủ của Cao Tư Đặc, Cao Tư Đặc lấy đại lực phát bóng về phía anh ta, một đường bóng xinh đẹp hoàn hảo, tiêu sái lấy của đối thủ 2:0.
“A …. Đối thủ quá yếu, Cao Tư Đặc cũng chỉ cần đánh hai bàn liền thắng …. Chẳng thú vị gì cả!” Mai Lý kêu lên một tiếng bất mãn. Mai Lý cùng Lý Tử Trúc ở khi trận đấu kết thúc vẫn ngồi yên tại chỗ, nguyên nhân bọn họ không thích chen lấn xô đẩy giữa đám người lộn xộn kia, dù sao cũng có thời gian rảnh không cần vội, với lại bọn họ cũng không cần mua những sản phẩm của thần tượng bán xung quanh sân vận động, bọn họ cứ ngồi đó thủng thẳng chờ đám người tán đi.
“Ha ha …” Trên mặt Lý Tử Trúc cố nặn ra một tia mỉm cười, nhưng trong lòng cậu lại nghĩ muốn đem Mai Lý ra chửi cho không còn manh giáp.
[Nha đầu chết tiệt kia, cô ‘ăn no rững mỡ’ sao? Dám nghĩ muốn cho Cao Tư Đặc phải lâm vài khổ chiến, dựa vào cái gì, thật muốn chửi chết cô … chửi chết cô… làm người không phúc hậu … nha đầu đáng ghét….] =.=”
“A …Thu … A … Thu ….A … Thu ….” Mai Lý bị Lý Tử Trúc chửi rủa không ngừng trong lòng, hung hăng đánh vài cái hắt xì.
“Mai Lý, cô bị cảm sao?”
“Không phải, dường như là có người nào đó đang trù tôi ….” Mai Lý cực kỳ mê tín, liếc mắt một cái xem thường.
“Ha ha, cô nghĩ nhiều quá!”
[Nha đầu này có giác quan thứ 6 cũng quá cường một chút đi, chẳng qua mới chửi cô ta vài tiếng, cô ta liền cảm thấy có người trù cô ta, người đàn bà đáng sợ ….]
“Mặc kệ, tôi mời anh xem tennis, anh phải mời tôi ăn cơm … tôi muốn ăn đại tiệc …” Sức ăn của Mai Lý là ‘sư tử ngoạm’.
“Không có tiền …”
[Mai Lý chết tiệt, còn dám bảo tôi mời cô ăn cơm, tôi có vé mời Vip mà không được ngồi, bị cô hại đến ngồi ở chỗ này, cô còn có ý tưởng muốn tôi mời cô ăn cơm sao? Lại chửi chết cô … chửi chết cô ….] =.=”
“Không có tiền? Như thế nào có thể? Tử Trúc keo kiệt … tôi muốn ăn đại tiệc ….” Mai Lý đâu nào biết nhiều như vậy, cứ ầm ĩ lên đòi Lý Tử Trúc phải mời cô ăn đại tiệc.
“Không …. Đau ….” Câu ‘không có tiền’ còn chưa có nói ra miệng, trong không trung hạ xuống một trái bóng màu xanh, đánh thẳng tắp lên trên lưng Lý Tử Trúc.
“Làm sao vậy?” Vì lo cãi nhau nên Mai Lý không có chú ý tới quả bóng vừa bay tới kia.
“Không có, không có, cô đi trước đi, tôi nhất định sẽ … tôi nhất định sẽ mời cô ăn đại tiệc, tiểu thư … đau ….” Lý Tử Trúc giúp Mai Lý đi về phía trước vài bước, lại một quả bóng đánh trúng vào mông của Lý Tử Trúc.
[Đau muốn chết … không cần lại dùng bóng đánh em, không phải chỉ là không ngồi ở vị trí anh đưa thôi sao? Có tất yếu sau khi tan cuộc lại dùng bóng đánh em không? Tuy rằng rất xa, nhưng bóng này đánh vào trên người vẫn rất đau a.]
Hoàn hảo là Lý Tử Trúc bọn họ chờ toàn bộ người ngồi ở trên khán đài đều tán hết không sai biệt lắm, mới chuẩn bị đứng dậy rời đi, bằng không để người ta nhìn thấy tình cảnh tuyển thủ dùng bóng đánh người, lại không biết báo chí sẽ viết ra loại tin tức ‘loạn thất bất tao’ gì nữa.