Quay trở lại tòa lâu đài, Triệu Thiên Dương thấy hai ông bà vẫn còn đang đứng đợi hắn. Cụ Nick tiến sau khi biết hắn đã sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, cụ nói:
“ Vậy giờ cháu hãy ở đây học tập, hết hè thì trở lại. Vốn dĩ ta nghĩ là cháu mất rất nhiều thời gian để đến và đi, không ngờ cháu lại biết phép Độn Thổ. Chỉ là ở cái tuổi này … quả thực quá kinh khủng.
Bà lão nhìn chồng, gật gật bảo: “ Ông nói đúng, tiểu Jack … ta nghĩ nếu có kẻ được chọn. Người đó chỉ có thể là cháu, với thiên phú này, chắc chắn không lâu sau, cháu hoàn toàn có thể đuổi kịp, thậm chi vượt qua các bậc tiền bối đi trước.”
“Cháu còn cần học nhiều!”-Triệu Thiên Dương khiêm tốn đáp.
Cụ Nick dẫn hăn đi vô trong và nói: “ Để lão chiêu đãi cháu ít đồ ăn.”
Nói rồi, cụ gõ cây gậy xuông đất. Ngay lập tức, từng món mỹ thực hiện lên trên chiếc bàn trải khăn trắng tinh. Gà quay có, thịt ba chỉ, thịt bò bít tết, khoai tây … Triệu Thiên Dương cảm thấy mình đích thực đang sống tại Hogwarts.
No nê rồi, hai người dẫn hắn tới một gian phòng nhỏ, có một chiếc kệ và cái bàn bằng gỗ, phía trên đặt sẵn hai cuốn sách để mở. Bà lão nói:
“Đây là những gì chúng ta đã biên soạn. Toàn bộ tri thức Ma pháp cơ bản nhất cùng nâng cao. Nếu cháu có gì không hiểu thì hãy hỏi lại. Nên nhờ chỉ có ba tháng thời gian hè, nên hãy trân quý hết mức có thể. Học xong thì đổi lấy thứ khác. Trong đây còn có cả bút kí luyện kim cùng dược phẩm mà rất nhiều vị phù thủy cũng pháp sư vĩ đại truyền thừa cho dòng dõi. Ta mong con sớm trưởng thành, giúp toàn bộ nhân loại tiêu diệt mối họa lớn kia!”
“Vâng … Cháu sẽ cố hết sức “- Triệu Thiên Dương kính cẩn nói. Nhưng lòng hắn lại nhủ thầm chính mình sắp trở về, những tri thức này, chỉ đành mang theo mà nghiên cứu thôi.
Mấy ngày sau đó, Triệu Thiên Dương vùi đầu vào học tập cùng thực hành các câu chú có trong sách. Tất nhiên tu luyện công pháp và rèn luyện thân thể vẫn luôn tiến hành đều đặn.
Sáng sớm sau ba hôm, Triệu Thiên Dương ngước nhìn lên thiên không đang chiếu rọi ánh mặt trời.
“Hôm nay là thời điểm trở lại. Ta muốn nhìn em ấy một lần nữa!”-Triệu Thiên Dương nghĩ đạo, lắc mình và biến mất trong phòng. Gần đây, hắn nhận ra một điều, hỗn độn lực gia trì phía dưới, những bùa chú phong cấm kia dường như hoàn toàn vô hiệu với bản thân.
Xa xa trên đỉnh một tòa nhà, Triệu Thiên Dương ẩn thân nhìn thẳng vào gian phòng nhỏ bé. Hắn đứng cách đó trăm mét có hơn, nhưng nhìn đồ vật vẫn rõ ràng. Hermione đang ngồi chăm chú viết thứ gì đấy, là bài tập! Nhưng Triệu Thiên Dương thấy thỉnh thoảng, cô bé lại ngẩn người ra. Thẫn thờ một lúc lâu.
Trên trang vở ấy, Triệu Thiên Dương thấy một dòng chữ nghiên nghiêng xinh xắn. “Em nhớ anh, Jack!”
“Anh cũng nhớ em Hermione. Chúng ta sẽ sớm gặp lại!”-Triệu Thiên Dương thì thào. Hắn thật muốn đi xuống tụ họp với cô bé, nhưng hắn sợ, nếu hắn làm vậy, hắn sẽ không muốn quay về hiện tại nữa. Và điều đó là không thể, Địa Cầu thực còn có ba mẹ, em gái của hắn. Hơn hết, nguy cơ Ma vật đang hàng lâm tại quê hương, Triệu Thiên Dương phải bảo vệ những thứ mình yêu quí.
“Tạm biệt … nơi đây. Tạm biệt mọi thứ … Những điều quí giá đã trải qua, ta sẽ nhớ mãi trong lòng.”
Triệu Thiên Dương hít một hơi thật sâu thì thầm: “ Ta … sẽ quay trở lại!”
Nói đoạn, hắn liên hệ Cổ lão.
“Chúng ta về thôi, ông à …”
“Cháu xong rồi à.Vậy ta bắt đầu ngay bây giờ!”
Một cỗ thời không chi lực đột ngột giáng xuống, toàn bộ không gian quan hắn bỗng dưng vặn vẹo vô cùng. Nhưng kì lạ thay là nó không hề ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh. Chỉ một chốc sau, hiện tượng này biến mất, và nơi đó cũng đã trống rỗng, như chưa từng có ai xuất hiện ở đây!
………
Triệu Thiên Dương cảm thấy mình rất lợi hại xoay vòng. Cả thân thể không theo điều khiển, quay mòng mòng trong một cái trục sáng đủ màu. Hắn thấy bên cạnh từng cái hình ảnh tràn đầy màu sắc, có tranh vẽ, có anime, có điện ảnh … Dường như tất cả thế giới đều đang hội tụ nơi đây.
“Chiu …!”
Ánh sáng chợt tắt, tất cả bỗng dưng đen thẫm lại, Triệu Thiên Dương lâm vào một hồi tối tăm. Một lúc lâu sau, hắn đột ngột mở mắt, phát giác từng tia nguyệt quang đang rọi lên thân thể.
“Đây là …”-Triệu Thiên Dương ngớ người nhìn xung quanh. Kí ức khi trước chợt ùa về, hắn nhớ ra, nơi này chính là tòa nhà bỏ hoang, cũng là vị trí mà hắn đã bị hai con ma vật truy sát. Nhưng theo lời Cổ lão nói, thời gian nơi đây mới chỉ trôi qua một ngày thôi.
“Không biết bây giờ ba mẹ thế nào? Chỉ sợ họ đang lo lắng cho ta vì chưa về nhà!”-Triệu Thiên Dương suy nghĩ thật nhanh.Hắn nôn nóng muốn lao ra bên ngoài ngay tức khắc, nhưng cố kiềm nén được.Hắn phải cẩn thận hai tên kia. Dẫu cho bản thân đã có bước nhảy vọt về chất, thực lực tăng mạnh. Có thể nói là xưa đâu bằng nay, thế nhưng chú trọng mọi thứ vẫn là tốt nhất.
Tinh thần lực lập tức tuôn ra như sóng trào mãnh liệt, thêm vào đó một tia hỗn độn khí tức ẩn dấu, trừ phi đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều,nếu không còn lâu mới phát hiện ra. Chỉ vài giây sau, Triệu Thiên Dương ý thức đã cảm nhận được hai cái sinh mạng ba động. Hắn dám khẳng định đó là hai con quái, vì nhân loại không tài nào sở hữu sinh mệnh lực kinh khủng đến như vậy. Tụi nó đang canh giữ hai đầu ra duy nhất của khu nhà hoang. Rõ ràng, Triệu Thiên Dương biến mất cả buổi trời dài đằng đẵng, nhưng hai tên này vẫn cực kì cẩn thận, trông coi tại nơi đây.
“Như vậy thật tốt. Đỡ công ta phải tìm kiếm tụi bây!”- Triệu Thiên Dương nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo. Trước khi trờ lại mái ấm gia đình, hắn muốn xử hai con quái này, trả thù mối hận bị đánh khi trước.
Rút cây đũa phép làm từ Thao Thiết Thần Thú ra, hắn vẩy một cái. Triệu Thiên Dương cảm giác năng lượng mình rút đi một cách lợi hại. Nếu so sánh lúc ở Harry Potter thế giới, phải nhiều gấp hai đến ba lần.
“Cái này mới là sơ cấp phép thuật … Tại sao bị tốn hao lớn đến thế?”- Triệu Thiên Dương thầm nghĩ, phía trên cây đũa vẫn còn một chùm tia sáng.
“Đây là bởi tinh cầu các cháu không có năng lượng nguyên tố duyên cớ để ma trượng hấp thu!”-Cổ lão đột ngột lên tiếng.
“Năng lượng nguyên tố…. Không phải là thứ mà linh hồn của cháu chuyên thu hấp sao ông?”- Triệu Thiên Dương vội hỏi.
“Đúng … Nhưng chỉ linh hồn cháu làm được. Vì bản thân nó có khả năng tịnh hóa vô số chất độc hại trong thế giới này, hòa vào làm thực lực cho cháu. Nếu không, cho dẫu linh hồn cháu có tăng tiến một bước,không có hỗn độn đặc tính, muốn hấp thu thiên địa nguyên tố nơi này là muốn chết, sẽ biến thành người thực vật. Vì hành tinh này không chỉ bị ô nhiễm, linh khí không có. Mà nguyên tố đất trời cũng không hề trong sạch. Người tu hành trong vũ trụ đến đây, chỉ sợ càng ngày sẽ càng yếu dần đi, thậm chí tụt lùi thành người phàm. Chỉ có quái thai như cháu mới tu hành ở nơi này, lại ngày càng mạnh hơn nữa chứ …Thiệt tình, ta cảm thấy khó lòng mà tin được!”
“Thế những gì cháu học ki chúng ta xuyên qua có còn dùng được nữa không?”
Cổ lão trầm ngâm rồi đáp: “ Ta nghĩ chỉ một vài thứ có thể mà thôi. Bởi vì quy tắc khác nhau, vũ trụ ý chí sẽ không để hai phương thức tu luyện xen lẫn … Tất nhiên, nếu cháu đủ mạnh mẽ, chẳng cần phải quan tâm nhiều làm gì. Những loại phép thuật cháu đã học, trong mắt ta kì thực chẳng hữu dụng bao nhiêu. Chỉ có bản thân thành tựu động thiên thế giới, mới là con đường chân chính!”
Triệu Thiên Dương nghe nói, liền hỏi: “ Động Thiên … Là thứ gì vậy ông?”
“Cái đó sao … Khi nào cháu mở hết 365 khiếu huyệt, ta sẽ nói kĩ càng về vấn đề này. Còn bây giờ thì không cần thiết đâu.”
“Vậy thôi!”- Triệu Thiên Dương ỉu xìu đáp. Nhưng hắn lập tức lên lại tinh thần, vì có tiếng bước chân đang dồn dập tiến tới.
Hắn muốn va chạm với hai con quái vật rồi!