Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên

Chương 3: Chương 3




Cố gia cũng chỉ có một mình Cố Thập Chu là con gái bảo bối, dĩ nhiên là đau đến tận xương rồi, nhưng vị Cố tiểu thư này là não tàn yêu đương, không thích Ứng Thịnh, mà thích em gái Ứng Thịnh, Ứng Diễm.

Không thích Ứng Thịnh nhưng lại dùng mọi cách gả cho cô, lý do không có gì khác, vì muốn giúp Ứng Diễm ngồi lên ghế thừa kế tập đoàn Ứng thị, ở bên cạnh Ứng Thịnh là gián điệp, cung cấp một chút tình báo hữu dụng, giữ lại nhược điểm của Ứng Thịnh, dọn sạch mọi cản trở cho người trong lòng.

Ở Đế thành có 5 tập đoàn lớn, chia theo thứ tự cao thấp, là Ứng, Dương, Viên, Cố, Thẩm.

Ứng thị là thế gia giàu nhất Đế thành, còn cố Cố thị xếp thứ tư.

Tập đoàn Cố thị là thế lực mới nổi trong Đế thành, Cố tổng tên là Cố Ân Hà, dựng nghiệp bằng hai tay trắng, chỉ trong 9 năm liền phát đạt, trở thành 5 thế gia lớn trong Đế thành, phu nhân tên là Hồ Á Trân, hai người chỉ có một cô con gái rượu là Cố Thập Chu.

Ngược lại quan hệ gia tộc Ứng thị lại rối rắm phức tạp, người đứng đầu là Ứng lão gia tử, hắn hiện tại đã lớn tuổi, đã qua đại thọ 75, dưới tay là công ty cũng đều đã chia cho con cháu, để bọn họ tự xử lý, dù đã về hưu, nhưng Ứng lão gia vẫn quyền uy nhất, có tiếng nói nhất, chỉ cần hắn đứng ra, trong tập đoàn sẽ không có ai là không nghe hắn.

Ứng lão gia có hai con trai.

Con trai lớn là Ứng Khánh Thái, vợ là đại phu nhân Phùng Phân Phân, đại tiểu thư là Ứng Thịnh, nhị thiếu gia là Ứng Luật, nhị thiếu phu nhân là Dương Thanh Thanh, trong đó Ứng Thịnh là con riêng Ứng Khánh Thái sinh trước khi kết hôn, mới về Ứng gia không lâu.

Người còn thứ hai là Ứng Khánh An, vợ là nhị phu nhân Thẩm Thiên, tam tiểu thư Ứng Diễm, tứ thiếu gia Ứng Sâm.

Vì muốn biết rõ quan hệ trong nhà Ứng gia, Cố Thập Chu dùng không ít sức xem cho xong ký ức của nguyên chủ.

Cố Thập Chu cúi đầu tìm trong biệt thự Ứng Thịnh hồi lâu, cũng không tìm thấy la bàn trên người mình.

Nàng thở dài một hơi, ai oán nhìn chằm chằm hai tay trắng nõn trống không, không có la bàn thì nàng không thi triển được a.

Cũ không có, đành phải cái mới vậy, Cố Thập Chu định ra cửa, nhưng lại không rành Đế thành, nên muốn tìm một người đưa nàng đi tìm hiểu một chút.

Cố Thập Chu đến trước mặt một nữ giúp việc trẻ tuổi, môi cong lên, lộ ra hai cái răng nanh trắng nhọn.

“Chị gái, phiền chị dẫn tôi ra đường được không, tôi muốn mua vài món đồ.”

Nữ giúp việc rụt cổ, lùi về sau một bước, từ khi Cố tiểu thư này gả đến thì không có một ngày yên tĩnh, ở nhà thấy ai cũng không vừa mắt, cho dù đúng hay sai cũng trách mắng vài câu, giúp việc trong biệt thư ai cũng sợ mà né nàng.

Chắc vừa rồi cô bị ù tai?

Cố tiểu thư gọi cô là gì chứ?

Chị gái sao?

Nữ giúp việc nhìn chằm chằm Cố Thập Chu, ánh mắt như là gặp quỷ.

Ấn tượng giúp việc trong biệt thự ban đầu đối với Cố Thập Chu rất tốt, dáng vẻ xinh đẹp lại nõn nà, thuần khiết, tựa như tiểu bạch thỏ vô hại, nụ cười ngọt ngào, ai thấy cũng thích.

Nhưng đó là tháng đầu tiên khi Cố tiểu thư kết hôn với đại tiểu thư mà thôi, về sau bọn họ mới biết, vị Cố tiểu thư này luôn nhân lúc đại tiểu thư rời nhà, chạy vào thư phòng của đại tiểu thư, lục lọi lung tung, cũng không biết đang làm cái gì.

Bị bọn họ phát hiện, Cố tiểu thư thẹn quá thành giận, cố gắng kiếm chuyện, vẻ mặt hống hách bị dấu đi cũng lộ ra, sau đó thì không cho ai yên nổi....

Cố Thập Chu nhìn nữ giúp việc không đáp lời, tưởng cô không muốn đưa nàng ra ngoài, không để bụng tự mình ra khỏi biệt thự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.