Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3960: Chương 3960: Chuyện Xưa Hai Ngàn Năm Trước




Xèo, một bóng người bay vút lên, thân thể cao lớn, toàn thân đen nhánh.

Huyền Thiên Lĩnh sững sờ, bởi vì đây là một con khỉ lớn.

Nhìn qua phía sau, hắn cười lạnh, con khỉ lớn này chỉ có thực lực Tầm Bí cảnh, thật không tự biết mình.

Một vệt kim quang xuất hiện và tiến vào trong thân thể khỉ lớn, dường như con khỉ lớn nổi điên, khí tức của nó tăng lên thật nhanh, đã vượt qua Tiên môn, trở thành Trúc Cơ cảnh, sau đó tiếp tục tăng lên và dừng lại ở Chú Đỉnh cảnh.

Đã xảy ra chuyện gì?

Huyền Thiên Lĩnh hít khí lạnh, toàn thân run rẩy.

Hiện tại hắn đã biết rõ khỉ lớn có thực lực Tầm Bí cảnh nhưng bị niệm lực của một cường giả nhập thể, cưỡng ép tăng tu vi lên.

Kỳ thật hắn cũng có thể làm được việc này, nhưng nhiều lắm chỉ có thể gia tăng “thế thân” lên Tầm Bí cảnh, quá khó vượt qua Tiên môn.

Cho nên, thực lực cường giả không lộ diện quá cường đại, thân thể hắn run rẩy.

- Tiền bối, Huyền mỗ không biết uy vũ của ngài cho nên mạo phạm, xin tiền bối đại nhân không chấp nhất tiểu nhân, tha cho vãn bối một lần.

Hắn quỳ xuống, cung kính hành lễ với khỉ lớn.

Cho dù thực lực chân thật của khỉ lớn là Tầm Bí cảnh, nhưng hắn đang đối mặt với cường giả vô thượng, chỉ có thể thận trọng.

- Ngươi muốn giết huynh đệ của lão Tôn, còn muốn lão tôn tha cho ngươi?

Khỉ lớn mở miệng, trong giọng nói mang theo lệ khí khó có thể hình dung.

Sắc mặt Huyền Thiên Lĩnh biến thành khó coi, thân thể hắn lạnh buốt, không ngờ sâu kiến Minh Văn cảnh như Lăng Hàn lại có hậu thuẫn kinh khủng như thế.

Bích Tiêu công chúa cũng nhìn sang Lăng Hàn, nội tâm chấn động rất lớn, nàng vẫn cho rằng hậu thuẫn lớn nhất của Lăng Hàn chính là Trần Phong Viêm, nhưng hiện tại xem ra, “Hầu ca” còn trâu bò hơn.

Chờ chút, Yêu Hầu quyền!

Nàng nghĩ tới cái gì đó, Lăng Hàn gọi cường giả bí ẩn kia là Hầu ca, Yêu Hầu quyền là Hầu ca dạy cho Lăng Hàn.

Nghĩ đến cái này, trái tim của nàng đập mạnh, nàng có thể thừa cơ học Yêu Hầu quyền hay không?

- Đại nhân muốn vãn bối làm thế nào?

Huyền Thiên Lĩnh không dám làm trái.

Khỉ lớn gãi đầu một cái, sau đó nói:

- Tự đoạn một tay, cút!

Huyền Thiên Lĩnh cắn răng, nói:

- Tốt!

Hắn nâng tay phải lên, ra vẻ phải chém cánh tay trái, cánh tay còn chưa chém xuống thì hắn đã quay người bỏ chạy, chạy rất nhanh.

- Trò cười, lão Tôn đã mở miệng, ngươi có thể trốn hay sao?

Thân thể khỉ lớn nhảy lên, nó lộn nhào một cái, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Huyền Thiên Lĩnh.

Ngươi nha gian lận nha, sao có thể nhanh như vậy?

Sắc mặt Huyền Thiên Lĩnh tối tăm nhưng hắn tuyệt đối không đoạn một tay, bằng không hắn phải tìm được thánh dược mới có thể phục sinh, tu vi Chú Đỉnh cảnh như hắn làm sao có thể đạt được?

Hắn ra sức động thủ tấn công khỉ lớn.

Khỉ lớn xuất quyền đáp lễ, rõ ràng cùng là Chú Đỉnh cảnh, một chiêu một thức cũng có thể phát huy ra lực lượng vượt qua cảnh giới, dễ dàng áp chế Huyền Thiên Lĩnh.

Qua mười chiêu, Huyền Thiên Lĩnh đã bị khỉ lớn bắt lấy cánh tay trái, dùng sức kéo một cái, máu tươi bắn tung tóe, cánh tay trái bị xé đứt khỏi thân thể Huyền Thiên Lĩnh.

Khỉ lớn rất tùy ý vứt Huyền Thiên Lĩnh xuống mặt đất, nói:

- Cút!

Huyền Thiên Lĩnh không dám phóng rắm, vội vàng bỏ chạy thật xa.

- Hầu ca!

Lúc này, Lăng Hàn mới nhảy ra khỏi Kim Ngưu và chào hỏi khỉ lớn.

Khỉ lớn nhếch miệng:

- Huynh đệ, có phải ngươi trách lão Tôn không giết tên kia?

Lăng Hàn lắc đầu:

- Không có, ta còn muốn cảm tạ đại ca cho ta cơ hội báo thù đấy.

- Ha ha, không hổ huynh đệ của lão Tôn!

Khỉ lớn cười nói:

- Đến đây, lão Tôn chờ ngươi trong cốc.

Nói xong, thân thể khỉ lớn run rẩy, khí thế cường đại biến mất như thủy triều.

Nó giật mình một cái, nhìn Lăng Hàn một lúc, lúc này lộ ra hai hàng răng nanh trắng bóng, nói:

- Nhị đương gia!

Gương mặt Lăng Hàn tối sầm:

- Không nên gọi ta là Nhị đương gia!

- Vậy ta nên gọi là gì?

Khỉ lớn vò đầu bứt tai, nó không hiểu nổi.

- Tùy tiện, dù sao cũng không được gọi ta là Nhị đương gia.

Lăng Hàn nói.

- Vậy thì gọi là Nhị đại vương?

Khỉ lớn thử thăm dò.

Lăng Hàn thở dài, bị người ta gọi là lão nhị thật không tốt, cho dù có đổi xưng hô thế nào cũng không thể thoát khỏi chữ “nhị”.

- Được thôi.

Dù sao cũng tốt hơn Nhị đương gia.

Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa đi theo khỉ lớn, bọn họ tiến vào Hầu cốc, đi tới nơi Hầu ca bị trấn áp.

Hơn một năm qua đi, Hầu ca vẫn như cũ, trên đầu là cỏ dại rối bời, hắn lại không ngần ngại chút nào.

- Hầu ca.

Lăng Hàn cười nói.

- Nhị đệ.

Hầu ca cũng nhếch miệng cười chào hỏi..

- Xin ra mắt tiền bối.

Bích Tiêu công chúa cũng chào Hầu ca.

Hầu ca nhìn công chúa Yêu tộc một chút, cười nói:

- Nhị đệ, ánh mắt ngươi rất tốt, chọn nữ tử Hầu tộc ta làm giai ngẫu.

Lăng Hàn vừa định giải thích một chút, lại nghe Bích Tiêu công chúa cười nói:

- Tiền bối khen ngợi, Bích Tiêu sợ không xứng với Lăng ca ca.

Em gái ngươi, Lăng ca ca là cho ngươi gọi sao?

Lăng Hàn cảm thấy mình đã xem nhẹ công chúa Yêu tộc này, lúc nàng không biết xấu hổ cũng không thua kém gì hắn.

- Lục Nhĩ Mi Hầu cũng xem như có chung nguồn gốc với lão Tôn, xem mặt mũi của nhị đệ, lão Tôn liền giúp ngươi một chút!

Bỗng nhiên Hầu ca thổi một hơi về phía Bích Tiêu công chúa, trên người Bích Tiêu công chúa tỏa ra hào quang vạn trượng, dường như nàng sắp vũ hóa phi tiên.

Lăng Hàn không cần hỏi cũng biết, Bích Tiêu công chúa đã đạt được chỗ tốt rất lớn.

- Lão Tôn tăng huyết mạch của oa nhi này lên.

Hầu ca nói.

Dựa vào, thở một hơi là có thể tăng huyết mạch của người khác?

Ca, ngươi lợi hại.

Lăng Hàn xưa nay không biết khách khí là gì, hắn cười nói:

- Hầu ca, ngươi cũng tăng huyết mạch ta lên đi!

Hầu ca lắc đầu:

- Oa nhi này là Hầu tộc giống lão Tôn, cho nên lão Tôn mới có thể tăng huyết mạch của nàng lên, ngươi là Nhân tộc thuần túy, lão Tôn không có năng lực này.

Lăng Hàn thở dài, xem như tiện nghi cho Bích Tiêu công chúa.

- Hơn nữa, huyết mạch nhị đệ ngươi, thiên phú, căn cốt nhìn như phổ thông, lão Tôn dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn kỹ lại cảm giác nó cân bằng và hoàn mỹ, trừ phi có thể tăng lên toàn phương diện, bằng không chỉ có thể lựa chọn tăng lên phương diện khác, chi bằng bằng không tăng lên, nếu không sẽ gây hiệu quả trái ngược.

Hầu ca nói rất nghiêm túc.

Tốt, đây chính là đánh giá của Hầu ca.

Lăng Hàn nói thầm, mình xuất thế trong thần thạch, khẳng định có nơi nào đó rất thần kỳ, không phải phàm thai chân chính. Hắn nghĩ nghĩ, lúc này thả đám Hồ Lô Oa ra ngoài.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.