Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3972: Chương 3972: Thói Đời Nóng Lạnh (2)




Hắn muốn lực áp những thiên kiêu này, thành tựu mạnh nhất thời đại.

Lúc giọng nói Kim Ngọc Lộ hạ xuống, lúc này có rất nhiều người mời rượu lôi kéo làm quen Hồng Thiên Bộ, người trẻ tuổi này đã quật khởi, được Hóa Linh Chân Quân thu làm đệ tử, ngày sau thành tựu Sinh Đan thậm chí Chân Ngã chỉ là chuyện nhỏ.

So sánh ra, bên phía các vị hoàng tử rất vắng vẻ.

Thói đời nóng lạnh, Trần Phong Viêm còn chưa có chết nhưng đã có rất nhiều người không chờ được đã ôm bắp đùi kẻ khác.

Những tuổi trẻ tuấn kiệt bên cạnh Kim Ngọc Lộ đều cười lạnh, bọn họ là quân tiên phong đả kích uy vọng của Trần gia.

Vì cái gì bọn họ dám?

Đầu tiên, bọn họ có bối cảnh cường đại, thứ hai, bọn hắn cũng không có làm trái yêu cầu của Trần Phong Viêm, bọn họ cũng không phải cường giả Tiên đồ, cũng không có giết người phóng hỏa, xúc phạm luật pháp nha?

- Báo!

Đột nhiên có một tên hạ nhân chạy tới, thở phì phò, dáng vẻ hoảng sợ.

- Vì sao vội vàng hấp tấp như thế?

Lục Hải Nguyên không vui nói.

- Lăng, Lăng, Lăng Hàn đến rồi!

Tên hạ nhân lắp bắp nói ra.

- Lăng Hàn?

Lục Hải Nguyên cười lạnh, hắn cố ý không phat thiệp mời Lăng Hàn, chính là muốn khó xử đối phương.

Ngươi không đến, vậy tương đương sợ hãi, ngươi đã đến thì thế nào? Chỉ càng mất mặt mà thôi.

Phương xa có tiếng ồn ào vang lên, Lục Hải Nguyên cau mày, chỉ thấy có hai người sóng vai đến đây, phía sau bọn họ có mười mấy người, cho dù muốn cản cũng không cản được.

Lăng Hàn, Bích Tiêu công chúa.

Lục Hải Nguyên khoát tay, nói:

- Đi xuống đi.

Những hạ nhân kia như được đại xá, cũng không ngăn cản Lăng Hàn, nhao nhao quay đầu rời đi.

- Lăng Hàn, đây là lãnh địa tư nhân, không được mời không được vào!

Lục Hải Nguyên nói với Lăng Hàn:

- Nếu ngươi mặt dày mày dạn tới đây, vậy thì tìm vị trí ngồi đi, dù sao cũng không kém bố thí ngươi chút cơm canh.

Lời này rất cay độc.

Lăng Hàn nhìn Lục Hải Nguyên, tiểu tử này đúng là điển hình mặt người dạ chó, quá mức ngu xuẩn. Hắn nói:

- Ngu ngốc, ngươi biết khắp thiên hạ đều là vương thổ hay không? Các ngươi tự nhiên tiến vào đế đô, vì cái gì không báo cáo với Ngoại Vụ phủ? Muốn dựa vào may mắn, bổn phủ chủ không tra sao?

A, còn có thể như vậy?

Tất cả mọi người kinh ngạc, không nghĩ tới Lăng Hàn lại tấn công vào góc độ này.

Đúng thế, đám người Kim Ngọc Lộ, Lục Hải Nguyên có địa vị lớn hơn nữa, bọn họ cũng bước ra từ lồng giam, thuộc về đối tượng bị Ngoại Vụ phủ quản lý, nhưng mọi người đều bị Hóa Linh Chân Quân dọa sợ, có ai dám đối đầu với bọn họ chứ?

Bởi như vậy, Lăng Hàn cùng Bích Tiêu công chúa không phải tự tiên xông vào, mà là có lý có cứ, thậm chí có thể niêm phong nơi này, đuổi đám người Kim Ngọc Lộ ra khỏi đế đô.

Tình thế nghịch chuyển trong nháy mắt.

Lục Hải Nguyên sững sờ, sau đó cười ha ha:

- Đã sớm nghe nói qua miệng lưỡi của ngươi bén nhọn, thật sự danh bất hư truyền ! Nhưng mà, đừng nói ngươi chỉ là Minh Văn cảnh nho nhỏ, cho dù Trần Phong Viêm tới, gặp chúng ta cũng phải khách khí.

- Quỳ xuống!

Bỗng nhiên hắn quát lớn.

Thịnh hội hôm nay, mục đích nhằm tạo thế cho Hồng Thiên Bộ, về phần giẫm lên mặt mũi Ngoại Vụ phủ và Trần Phong Viêm chỉ là thuận tiện mà thôi.

Nếu Lăng Hàn muốn chạy tới nơi này tham gia náo nhiệt, bọn họ cứ tiếp tục giẫm là được.

Loại tiểu nhân vật này, giẫm chết cũng không có bao nhiêu người nhìn.

Lục Hải Nguyên nhìn thẳng vào Lăng Hàn, hắn rõ ràng còn thấp hơn Lăng Hàn một chút nhưng lại mang theo tư thế từ trên cao nhìn xuống.

Đây là cảm giác ưu việt của đa số người trong lồng giam, ha ha, bản thân chỉ là một tên tù nhân lại cho rằng mình cao cao tại thượng, xem thường sinh linh trên đại lục nguyên thủy.

Lăng Hàn nhìn thẳng vào mắt Lục Hải Nguyên, gương mặt dần dần lạnh lẽo:

- Ngươi nói cái gì?

- Ta bảo ngươi quỳ xuống!

Lục Hải Nguyên xem thường và nói lại lần nữa, trên thực tế, cho dù là Tầm Bí cảnh trong lồng giam muốn quỳ trước mặt hắn, hắn cũng phải xem tâm tình, cũng không phải ai cũng có tư cách quỳ trước mặt hắn.

Lăng Hàn nhìn thẳng vào mặt đối phương, đột nhiên chân hắn phát lực, ầm, hắn bạo phát tốc độ kinh người, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Lục Hải Nguyên và tát một cái.

- Thật can đảm!

Lục Hải Nguyên cười lạnh, hắn xuất một quyền đáp trả Lăng Hàn, tên này dám xuất thủ với mình, hắn quá to gan lớn mật.

Ông, Lăng Hàn bộc phát sát khí xung kích.

Hình thành vào lúc thất biến, cho dù là Khai Khiếu cảnh thì thế nào, cũng phải trúng chiêu.

Công kích của Lục Hải Nguyên chậm lại, hắn có thể được Hóa Linh cảnh thu làm đệ tử, tự nhiên cũng không phải là rác rưởi, hắn khôi phục thanh tỉnh trong nháy mắt.

Nhưng cao thủ so chiêu, chỉ một cái nháy mắt cũng đủ phân thắng bại.

Bốp, bàn tay của Lăng Hàn giáng xuống, Lục Hải Nguyên bay ra xa, sau khi hắn bay một vòng cung và rơi xuống đất.

Lúc này toàn trường lặng ngắt như tờ.

Lục Hải Nguyên vừa mới phách lối cỡ nào, hắn còn không đặt hoàng tử vào trong mắt, các hoàng tử cũng không dám làm gì hắn, bởi vì hắn là đệ tử của Hóa Linh Chân Quân.

NhưngLăng Hàn lại không quan tâm, hắn dám tát trực tiếp vào mặt đối phương.

Vẻ mặt đám người đầy cổ quái, quả nhiên, Lăng Hàn vẫn là Lăng Hàn, không sợ trời không sợ đất, trước đó còn dám chống đối cường giả Sinh Đan cảnh, hiện tại tát một tên Khai Khiếu cảnh cũng không có gì khó hiểu.

Vấn đề nằm ở chỗ, người ta là đệ tử của Hóa Linh cảnh, tại sao không chịu nổi một kích như thế?

Trên thực tế, Lăng Hàn sử dụng sát khí xung kích làm Lục Hải Nguyên thất thần trong nháy mắt, sau đó sử dụng thần nhãn nhìn rõ công kích của đối phương, hai năng lực này sinh ra lúc thất biến.

Cho nên, một kích đánh bay Lục Hải Nguyên, không phải vận khí của Lăng Hàn, cũng không phải Lục Hải Nguyên không đủ mạnh, mà là Lăng Hàn sử dụng toàn lực ứng phó, hắn muốn lập uy cho nên không thể xảy ra sơ suất.

Lục Hải Nguyên bò dậy, mặc dù trên mặt sưng lớn nhưng trên thực tế cũng không phải trọng thương, nhưng bị người ta đánh một tát, hơn nữa là tát vào mặt, hắn vô cùng tức giận.

- Lăng Hàn, ngươi muốn tìm cái chết đúng không?

Hắn cắn răng nói một câu.

- Không có chứng nhận của bản phủ, ai cho phép ngươi ở lại đế đô?

Lăng Hàn thản nhiên nói:

- Hiện tại cho ngươi một cái cơ hội, lập tức quỳ xuống đầu hàng, nếu không, bổn phủ chủ chỉ có thể đuổi ngươi ra ngoài.

Tất cả mọi người kinh ngạc, Lục Hải Nguyên chính là đệ tử của Hóa Linh Chân Quân, ngươi dám chọi cứng với hắn?

Mặc dù thực lực Lục Hải Nguyên không thể so sánh với Sinh Đan cảnh, Trần Phong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.