Thần Đế

Chương 262: Chương 262: Bị nuốt (2)




Không truy sát đám Thượng Quan Hề Vi chạy trốn nữa, Thiết Giáp Yêu Tê xoay người rời đi.

- Không ổn, Dịch Túc huynh đệ bị Thiết Giáp Yêu Tê nuốt rồi!

- Dịch Túc huynh đệ!

Đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc vừa chạy trốn vừa quay đầu từ xa quan sát, vừa vặn nhìn thấy cảnh Tô Dật bị Thiết Giáp Yêu Tê một ngụm nuốt chưởng, nhất thời kinh hãi, thân thể run rẩy.

- Ta muốn đi cứu Dịch Túc huynh đệ!

Bước chân của Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Ngọc chợt dừng lại, rút kiếm ra khỏi vỏ rồi xoay người muốn đuổi theo Thiết Giáp Yêu Tê.

Bọn họ đã quên mất bản thân căn bản không phải là đối thủ của Thiết Giáp Yêu Tê.

- Các ngươi sẽ không phải là đối thủ của Thiết Giáp Yêu Tê, mau lui lại, để ta đi cứu hắn!

Thượng Quan Hề Vi hoa dung thất sắc, thần sắc đại biến nằm chặt song đao, quát lớn với đám Thượng Quan Nham đang định đi đuổi Thiết Giáp Yêu Tê.

Tô Thiên Tước cũng dừng bước, quay đầu lại nhìn thấy Thiết Giáp Yêu Tê nuốt chửng Tô Dật thì trong ánh mắt nhỏ hơi lóe lên, lập tức biến thành hồng quang.

- Nghiệt súc, ta liều mạng với ngươi!

Tiếng quát thanh thúy truyền ra, cánh ngắn của Tô Thiên Tước vỗ bành bạch, trong ánh mắt nhỏ lóe lên ánh sáng màu đỏ, chân ngắn cũng cực nhanh, tốc độ đột nhiên tăng vọt đuổi theo Thiết Giáp Yêu Tê, tốc độ vượt xa đám Thượng Quan Hề Vi.

Nhìn Tô Thiên Tước đuổi theo, Thượng Quan Hề Vi sửng sốt rồi cũng lập tức đuổi sát.

Chỉ có điều cũng không bao lâu, Thiết Giáp Yêu Tê và Tô Thiên Tước đã mất dạng, không thể tìm thấy tung tích nữa.

Sắc mặt của Thượng Quan Hề Vi nghiêm lại đứng trước một con đường phân nhánh, sắc mặt trắng bệch, trong con ngươi hiện lên sự ướt át, hàm răng cắn chặt vào môi, có một tia máu đỏ thẫm tràn ra.

Nơi ánh mắt Tô Dật nhìn thấy hoàn toàn đen nhánh, bốn phía lắc lư, khí tức uể oải, khó có chút sức mạnh nào đáng giá nhắc tới.

Bốn phía có từng tầng dịch nhờn thật dày như thể nước thủy triều trào về phía Tô Dật.

Dịch nhờn phát ra ánh sáng lục sắc như mang theo lực ăn mòn, có thể ăn mòn quần áo.

Quan trọng hơn chính là dịch nhờn này còn có thể ăn mòn cả nguyên khí.

- Đây là trong dạ dày của Thiết Giáp Yêu Tê!

Tô Dật run người, biết mình bị Thiết Giáp Yêu Tê một phát nuốt vào bụng rồi.

May là con Thiết Giáp Yêu Tê này không phải Man Yêu thú như hổ như lang, trước khi nuốt phải nhai thức ăn trước. Nếu không, hiện tại mình đã thành thịt vụn rồi.

Nhưng lúc này, dịch nhờn phát sáng cũng làm Tô Dật bó tay chịu trói.

Dịch nhờn cuồn cuộn bao vây, ăn mòn tất cả.

Tô Dật cũng có thể cảm giác được rõ ràng, nguyên khí đang tràn ra trên người mình cũng bị chậm rãi ăn mòn với tốc độ cực nhanh.

Một khi nguyên khí bị ăn mòn sạch thì sẽ tự bị tiêu hóa.

Tô Dật giãy dụa, sau cùng thi triển ra nguyên khí.

Nhưng trong bọc dịch nhờn này, Tô Dật bị bó tay bó chân.

Dịch nhờn như cường lực lại tựa cao su, trói buộc tất cả, làm cho Tô Dật khó khăn cả khi nhúc nhích.

- Không được, ta chưa thể chết được!

Tô Dật giãy dụa, mình còn chưa muốn chết, vì vậy hắn dồn toàn lực.

Nhưng lúc này mọi thứ như bị cấm chế. Nguyên khí của Tô Dật tuy là có thể sử dụng nhưng vẫn bị áp chế.

Sức mạnh linh hồn trong đầu ở trong dịch nhờn dường như cũng chịu một loại ảnh hưởng làm cho Tô Dật không có cách nào ngưng tụ, vì vậy thủ đoạn của Ngự Hồn sư cũng không có cách nào thi triển được.

Thậm chí Tô Dật muốn gọi không gian thần bí ra cũng không có cách nào, trong bọc dịch nhờn này như là bị ngăn cách với tất cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.