Thần Đế

Chương 261: Chương 261: Bị nuốt (1)




Khi một luồng khí tức uy nghiêm đó cuộn ra từ trong cơ thể của Tô Dật, Thiết Giáp Yêu Tê như một ngọn núi nhỏ lao nhanh tới, thân thể cũng chợt ngừng lại, bước chân trượt đi mấy trượng trên mặt đất, đôi hung đồng nhất thời bị thay thế bởi sự kinh ngạc.

Tô Dật đứng thẳng tắp, thân thể gầy gò thẳng như dãy núi, áo bào tự dưng khẽ nhúc nhích, sợi tóc bay bay, trong hai tròng mát có vẻ đỏ đậm lóe lên.

Thiết Giáp Yêu Tê nhìn chằm chằm Tô Dật, sự kinh ngạc trong ánh mắt không ngừng nổi sóng cùng nghi hoặc, cẩn thận nhìn chằm chằm Tô Dật, dường như đang nhìn trộm cái gì đó.

- Không đúng, ngươi là nhân loại, trên người của ngươi... Có lẽ có bảo vật có liên quan tới Yêu tộc ta, có thể có liên quan tới công pháp tu luyện của Yêu tộc ta...

Mắt Thiết Giáp Yêu Tê nhìn Tô Dật nói, tỉ mỉ cảm giác khí tức trên người Tô Dật, đoán được khí tức trên người Tô Dật cũng không phải là Yêu tộc mà là nhân loại, có lẽ là trên người hắn có bảo vật nào đó có liên quan tới Yêu tộc.

Tô Dật kinh hãi, vẫn lo lắng khí tức của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công sẽ không có cách nào làm kinh sợ con Man Yêu thú cường đại này. Xem ra quả thế, lấy tu vi Nguyên Huyền cảnh nhị trọng của mình làm sao có thể chấn nhiếp được cường giả Yêu Hư cảnh, Yêu Hoàng cảnh chứ.

- Ta cảm giác, trên người ngươi có bí mật, có thể ăn ngươi sẽ kéo dài chút hy vọng sống cho ta!

Trong mắt Thiết Giáp Yêu Tê lóe lên sự ngạc nhiên, sau đó lại lập tức bị sự vui vẻ thay thế, ánh mắt tỏ ra chờ mong, hung quang đỏ đậm nóng cháy.

- Không ổn...

Sắc mặt Tô Dật đại biến, vốn tưởng rằng có thể lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công chấn nhiếp con Thiết Giáp Yêu Tê này một lúc, kéo dài chút thời gian cho mọi người, sau đó mình sẽ rút lui.

Tô Dật không ngờ con Thiết Giáp Yêu Tê này lại không bị kinh sợ mà còn chú ý tới mình.

- Trốn thôi...

Không hề do dự, Tô Dật xoay người vội vàng chạy.

Đối mặt với cường giả Man Yêu thú Yêu Hư cảnh, cho dù là cường giả Man Yêu thú Yêu Hư cảnh đã tới mức khô kiệt nhưng Tô Dật căn bản không có ý định xuất thủ, biết chỉ là phí công, vô dụng.

- Veo

Tốc độ của Tô Dật nhanh, Phù Dao Bách Biến Bộ thế như kéo liên tiếp tàn ảnh.

Gào...

Chỉ là Thiết Giáp Yêu Tê lại nhanh hơn, thân hình khổng lồ vượt gấp, một sau chân to như một bức tường đồng vách sắt chặn ở trước người Tô Dật.

Tô Dật xoay người, Thiết Giáp Yêu Tê đã quét ngang tới, lóe lên ánh sáng.

Vút

Căn bản không kịp tránh né, phía sau có một thanh Nguyên Binh Đại đao được rút ra, nguyên khí dâng lên trong kinh mạch hội tụ ở thân đao. Toàn Phong Trảm, đao thứ hai trong Cuồng Long tam đao được Tô Dật thi triển.

Leng keng... ánh đao bén nhọn xoay tròn mang theo ánh sáng chói mắt như tia chớp, thế như trăng rằm xẹt qua bụng của Thiết Giáp Yêu Tê, trong mơ hồ mang theo hư ảnh, thế như long ảnh lóe lên một cái rồi biến mất.

Ầm! Một đao này ẩn chứa uy lực cuồng bạo sắc bén đáng sợ. Bốn phía đất đá bay mù trời, thế như bạo long nhảy nhót.

Keng keng keng... Trong nháy mắt, ánh đao va chạm vào Thiết Giáp Yêu Tê bắn ra đốm lửa nhỏ, kình phong quét tứ phương làm cho mặt đất bốn phía rạn nứt.

Phụt...

Va chạm ngắn ngủi, Tô Dật thì bị đánh bay, trong miệng phun ra máu tươi, trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, hung hăng đập lên mặt đất.

Dưới ánh đao, cái chân to của Thiết Giáp Yêu Tê cũng chỉ bị vạch một dấu mờ mờ rồi lập tức khôi phục như lúc ban đầu, không hư hao chút nào.

Ầm!

Tô Dật muốn đứng dậy, muốn nhanh chóng thoát thân nhưng đã không còn kịp nữa. Một cái chân lớn đạp thẳng xuống, thế như mười vạn ngọn núi lớn rơi xuống.

Phụt...

Nguyên Binh mà Tô Dật nắm trong tay, không biết đã rơi ở đâu rồi, trên người bị đè nặng, đã không còn sức để giãy dụa nữa, máu tươi phun đầy miệng.

Gào...

Thiết Giáp Yêu Tê rít gào, chấn động tứ phương thế như sấm sét trong đêm tối, lập tức chân lớn lộn lại rồi nuốt luôn Tô Dật vào miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.