Thần Đế

Chương 260: Chương 260: Giả chết (2)




Thần sắc của Tô Thiên Tước lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ tới con Thiết Giáp Yêu Tê lại dùng chiêu giả chết này.

- Vậy bây giờ Thiết Giáp Yêu Tê có chết hay là không chết?

Tô Dật hít một ngụm khí lạnh, con Thiết Giáp Yêu Tê này cũng quá lợi hại rồi, vậy mà lại giả chết để hấp dẫn tất cả đối thủ tới, muốn một lưới bắt hết.

- Đoán chừng đây là một khí tức cuối cùng rồi...

Tô Thiên Tước nói, lúc còn chưa nói hết lời thì ánh mắt nhỏ đột nhiên đại biến, nói:

- Không ổn, người này phát hiện chúng ta rồi!

- Vài tên nhân loại nhỏ bé lại dám tới đây nhòm ngó, muốn chết!

Miệng Thiết Giáp Yêu Tê nói tiếng người, hung đồng từ xa nhìn chằm chằm vị trí của đám Tô Dật, thân thể to lớn phát sáng trong bóng đên, phi nhanh tới.

Chỗ thân hình khổng lồ của Thiết Giáp Yêu Tê đi qua, mặt đất run run, khí thế hung hãn.

- Không ổn rồi, chạy mau!

Tô Dật vội vàng quát, cho dù con Thiết Giáp Yêu Tề này có phải thật sự sắp chết hay không, chí ít bây giờ bọn hắn còn không phải là đối thủ của nó.

- Trốn đi, chạy mau!

Thượng Quan Hề Vi sửng sốt rồi trong nháy mắt khẽ kêu lên.

- Phiền toái rồi!

Đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn phục hồi lại tinh thần, mỗi người đều là sắc mặt hoảng sợ, nhanh chân bỏ chạy.

- Con Thiết Giáp Yêu Tê này quá âm hiểm, vậy mà lại giả chết!

Trong miệng Tô Thiên Tước mắng to nhưng cái chân nhỏ thì lại rất nhanh, cụp đuôi, cánh ngắn vỗ vỗ nhanh chóng chạy trốn.

Tô Dật đã trốn, không dám dừng lại chút nào. Lấy tu vi thực lực của mọi người tuyệt đối chưa thể động vào con Thiết Giáp Yêu Tê này được.

- Nhân loại nhỏ bé, trốn không thoát đâu!

Thân thể khổng lồ của Thiết Giáp Yêu Tê có tốc độ cực kỳ kinh người.

Thiết Giáp Yêu Tê Yêu Hư cảnh, mặc dù đã là một ngọn đèn khô kiệt nhưng một ngụm khẩu khí cuối cùng cũng không phải đám chỉ có tu vi Nguyên Huyền cảnh như Tô Dật có thể so sánh được.

Đặc biệt ở đây, tu vi thực lực của đám Thượng Quan Tú còn quá yếu.

Ầm!

Đất rung núi chuyển, đại thụ che trời lay động, Thiết Giáp Yêu Tê khổng lồ trong nháy mắt đuổi theo, mọi người căn bản không có cách nào thoát thân.

- Các ngươi chạy mau, nhanh!

Vốn Tô Dật là người phát hiện ra trước nên chạy trước tiên nhưng lại nhất thời dừng bước, để đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn ở phía sau chạy trốn trước.

- Ngươi làm sao thế, đi mau!

Thượng Quan Hề Vi cũng dừng bước, kiều nhan đại biến.

- Nghe ta, ta có biện pháp ngăn cản một lúc, ngươi mau dẫn mọi người chạy mau!

Không có thời gian dây dưa, Tô Dật biết rõ người của Linh Cổ Thôn sẽ không phải là đối thủ, ngay cả bản thân mình cũng không thể chạy thoát được, vậy còn không bằng nghĩ cách ngăn cản một lúc, tranh thủ cho người của Linh Cổ Thôn có cơ hội thoát thân.

- Ngươi nhất định phải chú ý an toàn đấy!

Biết không còn thời gian dây dưa nữa, hàm răng Thượng Quan Hề Vi cắn chặt vào đôi môi đỏ mọng, phất tay dẫn mọi người rời đi.

- Đều trốn nhanh đi!

Tô Dật quát nhẹ, ánh mắt nhìn con Thiết Giáp Yêu Tê đang hét lên giận dữ phi nhanh về phía này.

- Dịch Túc huynh đệ, nhất định phải chú ý an toàn đấy!

Đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc biết mình ở lại cũng hoàn toàn không giúp được gì, hy vọng Dịch Túc thực sự có cách thoát thân.

- Trốn đi...

Tô Thiên Tước vỗ vỗ cánh ngắn, một đường chạy trốn nhanh nhưu điện chớp. Nhưng dáng vẻ tức cười của nó cũng khiến người ta nhìn mà cảm thấy buồn cười.

Gào...

Thiết Giáp Yêu Tê đã phi nhanh tới, toàn thân lân phiến sắc bén như áo giáp đao phong, khí tức hung hãn, bốn vó thế như thạch trụ, hung đồng lóe lên tia sáng lạnh.

Ầm!

Vẻ mặt của Tô Dật nghiêm túc âm thầm cắn răng, đối mặt với Thiết Giáp Yêu Tê, trong một chớp mắt này, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể nhất thời vận chuyển, một luồng khí tức cực kỳ uy nghiêm tỏa ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.