Thần Đế

Chương 259: Chương 259: Giả chết (1)




Đại Viên không tính sẽ bỏ qua cho mãnh thú như hổ tựa gấu, hung hồng nhìn chòng chọc, cự chưởng vung lên đập thẳng.

Gàooo

Mãnh thú như hổ tựa gấu rít gào, thân thể bỗng nhiên nhảy lên. Nó không muốn bỏ qua cơ hội tranh đoạt thi thể Thiết Giáp Yêu Tê lần này.

Ô ô

Ánh sáng lóe lên, trong chưởng có ánh sáng đột nhiên bạo phát, uy thế tăng vọt như một loại tuyệt chiêu của bản thân, nó muốn tốc chiến tốc thắng, giải quyết đối thủ.

Ầm!

Một tiếng vang trầm thấp truyền ra, một chưởng của Đại Viên vỗ lên người mãnh thú như hổ tựa gấu, làm đầu nó cũng bị đánh nát, tiếng kêu thảm còn chưa kịp truyền ra thì đã ngã xuống đất rồi.

- Thật là mạnh!

Phía xa, đám Thượng Quan Nham của Linh Cổ Thôn mắt nhìn cuộc chém giết máu me dầm dề thế này, da tóc trên người dựng đứng, trong lòng phát lạnh.

- Chúng nó đang tranh đoạt Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê.

Tô Dật nhìn về phía trước, từ trong huyết chiến kịch liệt nghe được thú ngữ rõ ràng.

Mấy con cường giả Man Yêu thú cũng đến vì Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê.

Lúc này đám cường giả Man yêu thú cũng chỉ còn lại một mình con Đại Viên kia.

- Đó là Man Nhạc Hung Viên, thực lực lớn vô cùng, nó sẽ có được Yêu đan rồi.

Thượng Quan Hề Vi nói vậy, trong con ngươi vẫn chưa tiêu tan vẻ kinh hãi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê sẽ rơi vào tay của con Man Nhạc Hung Viên này rồi.

Tuy bọn họ đều muốn có được nhưng tự biết thực lực của mình không thể nào là đối thủ.

- Nếu có thể có được Yêu đan thì tốt rồi.

Mắt Tô Thiên Tước lóe sáng.

- Bằng không ngươi đi dẫn sự chú ý của Đại Viên rồi ta đi lấy Yêu đan?

Tô Dật nhìn Tô Thiên Tước, nói.

- Vì sao không phải ngươi đi!

Tô Thiên Tước liếc Tô Dật một cái, bảo nó đi dẫn sự chú ý của Man Nhạc Hung Viên chắc chắn là đang tìm đường chết.

Lúc này, Đại Viên ở phía trước cũng đi về phía thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê, đấm ngực rống lên, trên mặt là sự vui mừng. Có được viên Yêu đan này, nó có thể tiến thêm một bước.

Đại Viên tới bên người Thiết Giáp Yêu Tê, mắt nhìn thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê, vươn tay đào Yêu đan ra.

Ầm!

Gào...

Bỗng dưng ngay lúc đó đột nhiên có biến cố phát sinh. Trên người của Thiết Giáp Yêu Tê đã chết có một luồng khí tức cường đại đột nhiên nổ tung, thi thể nháy mắt đã phát sáng, nhanh chóng được phát động.

- Xoẹt...

Một cái sừng nhọn sắc bén thế như trường thương sấm sét xuyên thủng ngực của Đại Viên, phát ra khí tức kinh khủng chấn động một vùng rừng núi.

Thời khắc cuối cùng, Đại Viên đã cảm thấy nguy hiểm, mắt tỏ ra hoảng sợ, đồng tử co rụt nhanh nhưng tất cả đã không còn kịp rồi.

Ô ô

Trong tiếng gào thét sau cùng mang theo sự cam lòng cùng tức giận, thân thể Đại Viên lập tức vô lực ngã xuống.

Gào...

Rít gào như sấm sét, thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê nằm dưới đất đột nhiên sống lại, thi thể khổng lồ đứng lên, như một đỉnh núi nhỏ, như trâu như báo, dáng dấp dữ tợn, trên trán có một cái sừng sợ là dài trên hai trượng tỏa ra ánh sáng lạnh trong vắt, tràn ngập rực rỡ, mới rồi chính là một cái sừng này đâm chết con Đại Viên kia.

- Thiết Giáp Yêu Tê không chết, có chuyện gì vậy!

- Không chết, con Thiết Giáp Yêu Tê này không chết!

Cảnh thay đổi này làm cho đám Thượng Quan Nham đứng từ xa quan sát nghẹn họng nhìn trân trối, không khỏi kinh hãi.

Mọi người vốn tưởng rằng Đại Viên sẽ lấy được yêu đan, ai ngờ thời khắc cuối cùng, con Thiết Giáp Yêu Tê lại vẫn còn sống, còn đánh chết con Man Nhạc Hung Viên cường đại này.

- Không phải ngươi nói con Thiết Giáp Yêu Tê này đã chết rồi sao?

Mắt Tô Dật nhìn Thiết Giáp Yêu Tê đã sống lại, sắc mặt cũng vô cùng ngạc nhiên, hỏi Tô Thiên Tước.

- Nó đang giả chết, muốn dẫn đối thủ có ý đồ với nó tới cho nên mới cố ý giả chết, cuối cùng một lưới bắt hết, giải quyết đối thủ, nó không muốn Yêu đan của nó bị Man Yêu thú đoạt được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.