- Cửu Mệnh Miêu Yêu!
Nhìn thấy Cửu Mệnh Miêu Yêu, ánh mắt của trung niên tóc đỏ run lên, Cửu Mệnh Miêu Yêu Yêu Hoàng cảnh, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở trong Man Yêu Sâm Lâm.
Tô Dật bò dậy, trong thân thể khí huyết cuồn cuộn, nhìn bốn phía hỗn độn, bên tai thú hống không dứt, trong lòng có cảm giác không ổn.
Rống...
Một hung thú cao chừng nửa trượng, nhưng dài vài trượng, toàn thân phát ra kim quang, răng nanh mỏ nhọn, khí tức hung hãn, tu vi Yêu Linh cảnh ngũ trọng, đầu mọc một sừng, trực tiếp lao về phía Tô Dật.
- Nghiệt súc!
Tô Dật quát lạnh, chân đập mạnh, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, tay trái nhô ra, nguyên khí phun trào, một tay nắm chặt lấy sừng của hung thú kia.
Xì xì xì...
Ở dưới lực lượng trùng kích, Tô Dật rút lui mấy trượng, đất đá dưới chân khuấy động, cọ ra hai vết nứt sâu hoắm, cho đến khi đụng vào một bức tường đổ nát mới ngừng bước, nhưng bức tường sau lưng dày đặc vết nứt, lập tức sụp đổ, hóa thành phế tích!
- Bá Vương Quyền!
Cùng lúc, Tô Dật đã sớm vận sức chờ phát động, không có chút do dự gì, quyền nắm chặt, nắm tay bao phủ một tầng ánh sáng thật dày, lực lượng uy nghiêm bá đạo tản ra!
Đơn giản trực tiếp, cực kỳ gọn gàng!
Ầm!
Quyền gần trong gang tấc, như thiểm điện rơi vào trên đầu hung thú, truyền ra âm thanh trầm đục kinh người.
Ken két…
Khí tức uy nghiêm hủy diệt bao phủ, mặt đất rạn nứt, sau đó lan tràn ra bốn phía, có nham thạch hóa thành bột mịn.
Khí tức hủy diệt bao phủ, làm cho không ít Man Thú ở bốn phía kinh hãi, thân thể run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Tô Dật.
Rống!
Hung thú kia kêu thảm một tiếng, thân thể mềm nhũn ngã xuống, đầu lâu vỡ vụn, có thể thấy được xương sọ vỡ nát, vật đỏ trắng phun ra, tung tóe cả người Tô Dật.
Ngao...
Có sói tru không dứt, vang vọng cả hư không.
- Sí Giao Hoàng, là hắn, là nhân loại kia!
Đây là thú ngữ, có Hàn Băng Man Lang nhìn thấy Tô Dật, ánh mắt kích động, tràn đầy huyết quang, nhất thời tru lên không dứt.
- Không tốt!
Tô Dật nghe hiểu thú ngữ, sắc mặt nhất thời đại biến, Sí Giao Hoàng, đây chính là Sí Thiên Giao lúc trước.
Trung niên tóc đỏ đang ngạc nhiên, ánh mắt nhất thời nhìn chăm chú lên người Tô Dật.
Bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm, toàn thân Tô Dật không khỏi run lên, như bị Thập Vạn Đại Sơn trấn áp, xem ra trung niên tóc đỏ kia chính là Sí Thiên Giao, hắn đã vượt qua Hóa Hình Kiếp!
Giờ khắc này trong thân thể Tô Dật giống như nhận lấy áp bách, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công toàn lực vận chuyển, khí tức cuồn cuộn dâng lên.
Oanh!
Tô Dật không có ngăn cản, toàn lực vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, từ trong cơ thể lan tràn ra trận trận khí lãng, ánh sáng lóa mắt, như hỏa diễm đang thiêu đốt, tản ra khí tức uy nghiêm lớn lao, như Hoàng giả không dung khiêu khích, bá đạo mà sắc bén, uy nghiêm mà hủy diệt!
- Tiểu tử, ngươi để cho ta tìm thật khổ, đạp phá thiết hài vô mịch xử, hôm nay lại tự động đưa tới cửa!
Loại khí tức kia để Sí Giao Hoàng âm thầm kinh ngạc, nhưng càng nhiều là nổi giận, khuôn mặt dữ tợn.
Trứng bị nhân loại này trộm, hắn không ngừng tìm kiếm, còn nhằm vào Cuồng Long Dong Binh Đoàn, nhưng tìm hoài không có kết quả, lần này gặp được nhân loại kia, sao có thể buông tha!
- Sí Giao Hoàng, hết thảy đều là hiểu lầm...
Tô Dật mở miệng, sắc mặt ngưng trọng, khóc không ra nước mắt, thực không nghĩ tới Tô Thiên Tước mang theo mọi người thoát đi Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà, lại gặp phải Sí Giao Hoàng, đây quả thực là mới ra hang sói, lại vào hang hổ.
Tô Dật cũng biết vì sao Sí Giao Hoàng nổi giận, xem ra lúc trước mình trộm trứng Sí Thiên Giao, thân phận đã bại lộ.
Nhưng trứng Sí Thiên Giao kia, hiện tại không ở trong tay mình, bị Mạc Nguyệt cướp đi, quan trọng hơn là, căn bản không biết lai lịch thân phận của Mạc Nguyệt.
Xùy...
Sí Giao Hoàng lại không cho Tô Dật cơ hội giải thích, thân hình như thiểm điện rơi xuống, mang theo mùi huyết tinh nồng đậm, năm ngón tay hơi cong, trảo ấn vặn vẹo hư không, bao trùm tới đầu lâu của Tô Dật.
Trảo ấn bao phủ hư không, phong tỏa không gian, Tô Dật chỉ cảm thấy không gian quanh người tự dưng ngưng kết, giống như bốn phương tám hướng có cự lực trấn áp đến, càng ngày càng nặng, muốn giam cầm thân thể mình.
Xùy...
Sí Giao Hoàng vừa mới có hành động, Cửu Mệnh Miêu Yêu cũng xuất thủ, đuôi mèo hoành không, mang theo kình phong âm nhu lại hung mãnh, hung hăng đánh tới, trực tiếp ngăn cản trảo ấn kia.
Sí Giao Hoàng biến sắc, sắc mặt trầm xuống, mang theo kiêng kị, khí thế hùng hồn từ trong cơ thể lan tràn ra, hóa trảo thành quyền đánh tới.
Xoẹt...
Cả hai va chạm, không có âm thanh năng lượng quá lớn truyền ra, chỉ có ánh sáng loá mắt, hư không run rẩy.
Đuôi mèo bị chấn ra, trên người ánh sáng ảm đạm.
Quyền của Sí Giao Hoàng hơi chấn động một chút, ánh mắt âm thầm biến sắc, nhất thời nhìn chằm chằm Cửu Mệnh Miêu Yêu, vẻ kiêng dè bị cười lạnh thay thế, nói:
- Nguyên lai bản thân ngươi khó bảo toàn, ngươi đang thiêu đốt tinh huyết, đã đến cuối đường!
- Ta biết ngươi, là con giao lúc trước, không nghĩ tới có thể đột phá Hoàng cảnh, nhanh chóng rời đi, ta có thể coi như việc này chưa từng xảy ra, nếu không… hừ!
Cửu Mệnh Miêu Yêu hừ lạnh một tiếng, hai con ngươi như hạo nguyệt, khí tức khiếp người.
- Khặc khặc, ta cũng biết ngươi, Cửu Mệnh Miêu Yêu nhất tộc, nhìn ngươi cũng đã là bản thân khó bảo toàn, nỏ mạnh hết đà, nhân loại này có thâm thù với ta, cần gì phải nhúng tay, nếu không, mặt mũi người nào ta cũng sẽ không cho!
Sí Giao Hoàng nhìn Cửu Mệnh Miêu Yêu, ánh mắt co lại, cảm giác được tình huống của Cửu Mệnh Miêu Yêu, hắn không còn kiêng kị, hiện tại Cửu Mệnh Miêu Yêu không uy hiếp được hắn.
Trên thân thể Cửu Mệnh Miêu Yêu, khí tức phun trào, xem như cho thấy thái độ, nhìn Tô Dật và Tô Thiên Tước nói:
- Ta đối phó hắn, các ngươi đi trước.
- Muốn đi, chắp cánh khó thoát!
Ánh mắt của Sí Giao Hoàng huyết hồng, tiếng rống tràn ngập phẫn nộ từ trong miệng truyền ra:
- Để ý nhân loại kia cho ta!
Ngao ô...
Theo Sí Giao Hoàng ra lệnh, bốn phía thú hống không dứt, từng đôi hung đồng nhìn chằm chằm Tô Dật.
Trên tầng trời thấp, mấy cường giả Man Thú Yêu Hư Cảnh hoành không, trong lúc vô hình phong tỏa Tô Dật.
- Thảm!
Nhìn trận thế, Tô Dật cũng hít khí lạnh, phiền phức lớn rồi.