Oanh!
Thời điểm xích quang và liệt diễm tuôn ra từ quảng trường, dưới sự bao phủ của luồng năng lượng cuồng bạo, mặt đất bốn phía không chịu nổi áp lực xung kích, đất đá bị cuộn lên, bay múa, vỡ nát thành từng mảnh.
Cơn bão năng lượng tàn phá tứ phương, đi qua nơi đâu không gian nơi đó không tránh khỏi chấn đãng!
Người vây xem chung quanh nhìn mà kinh hãi, liên tục lùi ra sau, bọn họ không ngờ rằng quyết đấu giữa Dịch Túc và Xích Liệt Cuồng Hùng lại tạo nên thanh thế đáng sợ đến vậy.
Kình phong hình thành nên sóng khí, như phong bạo trực tiếp cuốn thốc đi.
- Ngao
- Phốc
Đồng thời với đó, một tiếng kêu gào thê lương thảm thiết vang lên, chỉ thấy thân mình khổng lồ tận mấy trượng của Xích Liệt Cuồng Hùng bị trực tiếp đánh bay, máu tươi trào ra từ miệng lớn như chậu máu, cuối cùng ầm vang rơi rụng trên đất.
- Phanh phanh
Xích Liệt Cuồng Hùng ngã nhào trên quảng trường, tay gấu be bét máu thịt.
Hư ảnh Xích Liệt Cuồng Hùng vốn như ẩn như hiện không biết lúc nào đã ảm đạm tan biến, trong đôi hung đồng lộ ra vẻ kinh hãi.
Trong khi đó thân hình Tô Dật chỉ hơi lùi ra sau ba bước, trên thân bao phủ ánh sáng, hai con ngươi đỏ thẫm sáng rực, tự có một cỗ uy thế vô thượng.
Toàn trường yên tĩnh, nghẹn họng trân trối!
- Ục ục
Một lát, liên tục có tiếng nuốt nước bọt!
- Ngao
Xích Liệt Cuồng Hùng gầm gào, giãy dụa bò dậy từ dưới đất, ánh sáng đỏ như máu trong đôi hung đồng tiêu tán.
- Nghiệt súc, còn dám gầm gào!
Một chân đập mạnh, thân ảnh Tô Dật lướt đi, trực tiếp lượn đến trên lưng Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Ngao
Thân mình Xích Liệt Cuồng Hùng run rẩy, nằm rạp trên đất, miệng gào thét trầm thấp.
- Thật hung hãn!
- Dịch Túc!
Toàn trường đều bị thiếu niên kia làm cho kinh động, trong bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, không ít thiếu nữ trái tim đập loạn nhịp.
Hùng Chiến sắc mặt trắng bệch, mắt nhìn thiếu niên chân đạp trên lưng Xích Liệt Cuồng Hùng, ngạo khí trong mắt dần tán đi, chỉ còn lại kinh hãi.
- Siêu việt chúng ta quá nhiều!
Hổ Trì lẩm bẩm.
- Thắng, chúng ta thắng!
Lúc này, tâm tình đám lão nhân và cường giả Linh Cổ Thôn không khác gì xe cáp treo leo tới đỉnh, nhịn không được kích động thốt lên.
Bọn họ vốn tưởng rằng là đã bại chắc, không ngờ Dịch Túc lại đột phá trong chiến đấu, cuối cùng lấy loại phương thức đơn giản trực tiếp nhất đánh bại Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Dịch Túc huynh đệ làm tốt lắm!
- Dịch Túc!
Đám thanh niên Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp dần hồi thần lại, thần sắc ngưng trọng được thay bằng vẻ kinh hỉ, vung tay hò hét.
- Thiếu niên này không biết tới từ đâu, quá mạnh!
Cường giả lão nhân trong bộ lạc Liệp Hổ cảm thán!
Người bộ lạc Man Hùng đến tận phút này vẫn khó hồi thần lại được, vốn tưởng đã nắm chắc phần thắng trong tay, không ngờ lại xuất hiện ngoài ý.
- Thiếu niên ngoại lai kia khủng bố vậy ư?!
- Còn chưa tuyên bố kết quả à?
Thượng Quan Thanh Minh lớn tiếng mở miệng, thần sắc kích động cười to.
- Kết quả cuối cùng Linh Cổ Thôn chiến thắng!
Mãi tận thời khắc này, lão giả bộ lạc Man Hùng chủ trì tỷ thí mới hồi thần lại, quét mắt nhìn đồng bạn trong bộ lạc Man Hùng, tuy không cam lòng, nhưng cũng không chơi xấu, tuyên bố kết quả, chỉ là thanh âm có phần nghiến răng nghiến lợi.
- Oanh!
- Thắng, chúng ta thắng!
Lúc này, hơn ngàn người Linh Cổ Thôn ầm vang hô to, tiếng hò hét đinh tai nhức óc.
- Không phụ nhờ vả!
Khóe miệng Tô Dật nhếch lên ý cười, khí tức trên thân bắt đầu tiêu tán, trước mắt chợt tối đen, thân thể nhũn ra, cả người ngã xuống từ trên lưng Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Dịch Túc huynh đệ
Nhìn Dịch Túc ngã xuống, đám người Thượng Quan Nham vội la lên, thân ảnh cấp tốc lướt đi.
- Xùy...
Không gian ba động, một đạo bóng lưng hơi gù xuất hiện bên người Tô Dật, đỡ hắn vào tay.
Thân ảnh này chính là thôn trưởng Thượng Quan Trình Nhã, trong tay có ánh sáng chớp động, ngưng tụ thành từng đạo thủ ấn, nhanh chóng rơi trên thân Tô Dật.
Thịnh hội giữa Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng đến đây là kết thúc. Nhưng kết quả lại khiến người thật lâu vẫn khó hồi thần lại được.
- Chúng ta thắng, thắng!
Dưới ánh hoàng hôn, trong Linh Cổ Thôn náo nhiệt sôi trào, tiếng reo hò vang rền. Đã lâu rồi Linh Cổ Thôn chưa có chiến thắng.
- Các ngươi không biết, Dịch Túc quá cường hãn, Hùng Chiến không chống nổi một chiêu, Xích Liệt Cuồng Hùng đột phá Yêu Huyền cảnh cửu trọng cũng bị đánh phục!
Thôn dân trở về từ quảng trường kể lại diễn biến kinh động trên quảng trường cho người trong thôn.
Đình viện, đám người U Hư Man Thiên Báo, Thượng Quan Thanh Minh, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp đều đang căng thẳng chờ đợi.
- Kiếm này nặng thật, không ngờ mỗi ngày Dịch Túc huynh đệ đều cõng nó lên người!
Thượng Quan Nham tay cầm phá kiếm của Tô Dật, kinh ngạc thốt lên.
Lúc tiến lên rút kiếm hắn mới biết được thanh phá kiếm nhìn như không chút thu hút này lại nặng tận hơn mấy ngàn cân. Nếu không sử dụng nguyên khí, đơn thuần dựa vào lực lượng nhục thân, hắn căn bản khó có thể cầm lên, trong khi mỗi ngày Dịch Túc đều gánh ở sau lưng, điều này quả thực quá cường hãn.
- Được rồi, đi về trước đi, Dịch Túc đã không đại ngại.
Trong đình viện, Thượng Quan Trình Nhã đi ra, nói với đám người chờ đợi trong đình viện.
Nghe được lời thôn trưởng, lúc này mọi người mới yên tâm rời đi.
- Nãi nãi, giờ Dịch Túc sao rồi?
Thượng Quan Hề Vi vẫn có chút lo lắng, thần sắc căng thẳng.
- Nha đầu, ngươi có vẻ hơi quá căng thẳng rồi đấy!
Thượng Quan Trình Nhã mỉm cười, nét mặt hiền từ.
- Nãi nãi, ta...
Thượng Quan Hề Vi sững sờ, nhất thời trên gương mặt bất giác hiện lên một tia ửng đỏ, nhìn càng thêm mấy phần động người, ngượng ngùng giải thích nói:
- Hắn là do ta mang về trong thôn, còn giúp Linh Cổ Thôn chúng ta chuyện lớn như vậy. Nếu hắn có gì ngoài ý, đời này ta khó mà an tâm.
- Nha đầu ngốc, nãi nãi có nói gì đâu.
Thượng Quan Trình Nhã mỉm cười, liếc nhìn Thượng Quan Hề Vi một cái, nói:
- Yên tâm đi, hắn chỉ là bởi mới đột phá không lâu, lần này lại một đường liên phá, khí huyết công tâm, nguyên khí hỗn loạn, mới bất tỉnh thôi.
Thanh âm thoáng ngừng lại, Thượng Quan Trình Nhã thần sắc nghiêm nghị, nói tiếp:
- Dịch Túc hẳn là đã giành được lợi ích nào đó trên Yêu La Sơn, hắn sợ ảnh hưởng căn cơ, cho nên mới áp chế một cỗ năng lượng trong cơ thể, nhưng lần này quyết đấu cùng Xích Liệt Cuồng Hùng mới phải phóng thích cỗ năng lượng kia.
- Ảnh hưởng căn cơ, nãi nãi, vậy làm sao bây giờ, hắn đều là vì Linh Cổ Thôn!
Thượng Quan Hề Vi thần sắc ngưng trọng, thân là tu luyện giả, nàng tự nhiên biết ảnh hưởng căn cơ đồng nghĩa với điều gì.