Thần Đế

Chương 311: Chương 311: Cường thế lật tung! (1)




- Tiểu tử, ngươi đúng là rất dũng cảm!

Nghe Tô Dật còn dám nhắc tới đệ đệ mình, sắc mặt Hùng Chiến lập tức trầm xuống.

Khí tức trên người tuôn động, từ trong cơ thể Hùng Chiến có ánh sáng nguyên khí màu đen tràn ra.

Nhất thời, bầu không khí vốn giương cung bạt kiếm đột nhiên căng cứng.

- Không cần liên thủ, riêng tọa kỵ ta cũng đủ giẫm ngươi dưới chân!

Tùy theo tiếng cuối cùng phát ra từ trong miệng Hùng Chiến, hắn đạp bước lên vai Xích Liệt Cuồng Hùng, phất tay chỉ thẳng Tô Dật, ánh mắt nhìn xuống, đầy vẻ khinh thường và cuồng ngạo!

- Ngao!

Thú hống như sấm, Xích Liệt Cuồng Hùng rít lên một tiếng, trực tiếp ra tay, xích quang trên thân lập tức bạo phát, ánh sáng như sóng, khí tức nóng rực mà cuồng bạo, nâng lên bàn chân to lớn đạp thẳng xuống Tô Dật.

- Một cước đạp ra, cường thế mà vô lý!

Đây là coi rẻ đối Tô Dật.

Nghe được lời Hùng Chiến, Xích Liệt Cuồng Hùng liền muốn giẫm Tô Dật dưới lòng bàn chân, nó muốn dùng loại phương thức nhục nhã này triệt để đánh bại đối thủ.

Xích Liệt Cuồng Hùng ra tay, khí tức Yêu Huyền cảnh thất trọng trên thân không chút bảo lưu cuốn sạch mà ra, mang theo cuồng phong, gạch đá trên mặt đất bốn phía quảng trường bắt đầu phát động, đá vụn tung bay .

- Oanh!

Chân gấu khổng lồ giẫm đạp xuống, nháy mắt đã chỉ thẳng tới đỉnh đầu Tô Dật.

Dưới chân gấu mang theo xích mang lộng lẫy, tựa hồ có minh hỏa đang gào thét, muốn đạp nát mảnh đất dưới chân thành phấn vụn, khí thế đáng sợ vô cùng!

Một đạp đó cũng khiến Tô Dật nổi giận.

Ánh mắt trầm xuống, nguyên khí tuôn ra từ cơ thể, mái tóc Tô Dật bay múa ra sau, vung tay lắc một cái, năm ngón siết thành quyền, một quyền lập tức đấm thẳng lên trời.

Không lùi mà tiến, quyền của Tô Dật cứng đối cứng với một đạp của Xích Liệt Cuồng Hùng.

- Hoa...

Thấy động tác Tô Dật không ngờ lại tính toán một kích toàn lực cứng đối cứng với Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền cảnh thất trọng, toàn trường ồ lên.

Có người nín thở chờ đợi.

Có người nơm nớp lo sợ.

Rất nhiều người không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh vì Tô Dật, lo lắng Tô Dật sẽ bị một đạp đó trực tiếp giẫm thành thịt nát.

So sánh ra, cả người Tô Dật thực sự quá nhỏ bé so với bàn chân Xích Liệt Cuồng Hùng.

Huống hồ là nắm tay, so với bàn chân kia, gần như có thể lơ là bất kể.

Thậm chí có người không khỏi nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn thẳng, sợ nhìn thấy bộ dạng Tô Dật bị giẫm thành thịt nát.

- Oanh!

Một quyền một cước đụng thẳng vào nhau, lập tức phát ra tiếng vang rền như sấm, sóng khí bao phủ tứ phương.

- A...

Có người kinh ngạc thốt lên, không hề xuất hiện cảnh tượng Tô Dật sẽ bị giẫm đạp thành thịt nát như dự liệu.

Bằng mắt thường có thể thấy, trên quảng trường, thân hình gầy gò mà thẳng tắp kia, một tay một quyền nâng lấy bàn chân to lớn của Xích Liệt Cuồng Hùng, nguyên khí quang tráo quanh thân tràn ngập ánh sáng màu đỏ thắm nhàn nhạt. Dưới chân, mặt đất quảng trường tuy rạn nứt, nhưng quả thực đã đỡ được chân Xích Liệt Cuồng Hùng, khiến nó không cách nào áp xuống nửa phần.

Tình cảnh đó khiến người kinh thán, không ít người không dám tin vào mắt mình.

- Nghiệt súc làm càn!

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của toàn trường, trong hai con ngươi Tô Dật cũng phun ra một loại chiến ý đặc biệt, nguyên khí màu đen phun trào trên nắm tay, quyền đầu co rụt lại, trực tiếp tung ra một cỗ kình lực cường hãn.

- Ầm!

Năng lượng vang rền như sấm, đôi mắt hung dữ của Xích Liệt Cuồng Hùng đột nhiên run lên, bàn chân to lớn cuộn lên, thân hình lảo đảo, chưa kịp xoay về thì đã bị đánh bay đi.

Hùng Chiến vốn tưởng một cước này đã đủ để giẫm đạp đối thủ dưới chân, lúc này cũng không khỏi thần sắc đại biến, bàn chân có nguyên khí lướt ra, hoảng hốt bay vút khỏi vai Xích Liệt Cuồng Hùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.