Thần Đế

Chương 364: Chương 364: Hắc Áp Thú!




Sau khi biết được thân phận tân tông chủ Thiên Yêu Tông của Tô Dật, mấy người Thượng Quan Hư tuy còn đang do dự, nhưng vô hình chung ngược lại không dám có chút khinh thường nào, thái độ rất vi diệu.

- Ngao!

- Rống!

Đột nhiên, ngoài hạp cốc vọng vào tiếng thú hống như sấm, tiếp sau, một cỗ khí tức hung hãn cuốn tới, chấn tan sương mù.

- Không hay, những nghiệt súc đó muốn động thủ!

Sắc mặt ba vị trưởng lão đại biến, khí tức trên thân tuôn trào, hư không bốn phía như chợt ngưng kết.

- Xoẹt

Từng đạo thân ảnh rút ra binh khí trong tay, nghiêm trận chờ đợi, thần sắc căng cứng.

- Rống!

U Hư Man Thiên Báo gầm gào, chầm chậm tiến đến bên người Tô Dật, sát vai đứng cùng Tô Dật, nó phải bảo vệ chủ nhân.

- Rốt cục nhịn không được!

Tô Thiên Tước không biết đi theo từ lúc nào, đứng ở trên lưng U Hư Man Thiên Báo, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm phía trước.

Tô Dật mắt nhìn lối vào tiền phương, trong ánh mắt, sương mù dập dờn, mặt đất chấn động, một mảnh lớn thân ảnh Man Yêu Thú chính đang chậm rãi đi tới.

Òm ọp

Giữa không trung, có tiếng kêu rít xuyên thấu trời xanh, không ít hung cầm giương cánh, vờn quanh tầng trời.

Ở chính giữa là một con hung cầm giương cánh hơn mười trượng, giống như mây đen che phủ, bao trùm toàn thân không phải linh vũ mà là vảy đen, sắc bén như lưỡi đao, tràn ngập hàn quang, đầu như rắn mối, lưỡi thè ra thụt vào.

- Hắc Minh Phi Tích!

Ba vị trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, đây là một con Hắc Minh Phi Tích, khí tức trên thân rõ ràng là Yêu Hư Cảnh nhị trọng, so với tu vi Nguyên Hư cảnh nhất trọng của bọn họ thì mạnh hơn một cấp, chỉ bằng con Hắc Minh Phi Tích này, ba người bọn họ dù liên thủ e rằng cũng khó mà đối phó.

- Cẩn thận!

Phía dưới có trận hình phòng ngự do mấy thanh niên hợp thành, bọn họ xúm lại cùng nhau, nắm chặt binh khí, đề phòng hung cầm có thể đáp xuống bất cứ lúc nào.

- Rống!

Tiếng thú hống đinh tai nhức óc, Man Yêu Thú chi chít phía trước phải tới gần hai trăm con, thân hình khổng lồ phủ kín bốn phía, khí tức hung hãn như thủy triều.

Đi ở trước nhất là một con hung thú to lớn vài trượng, lông dài lưa thưa dựng thẳng như cương châm, toàn thân phát ra sắc đen thăm thẳm, răng nanh mỏ nhọn, vừa giống heo lại vừa giống sói, khí tức trên thân thân cũng rất cường hãn.

- Hắc Áp Thú!

Hùng Lục trưởng lão hít sâu một hơi khí lạnh, đây là Hắc Áp Thú, cực hiếm thấy, song rất hung tàn khát máu.

Con Hắc Áp Thú trước mắt cũng là Yêu Hư Cảnh, từ khí tức trên thân thì có vẻ không thua kém gì con Hắc Minh Phi Tích vừa rồi.

Sau lưng Hắc Áp Thú, trong mấy trăm Man Yêu Thú kia có không ít Yêu Chân cảnh, Yêu Linh cảnh thì càng nhiều.

Sắc mặt ba vị trưởng lão ngưng trọng đến đỉnh điểm, nhóm Man Yêu Thú này căn bản không phải đối tượng bọn họ có thể ngăn cản.

- Mau nhìn, đây chẳng phải là…

Khi Hắc Áp Thú xuất hiện, mấy người Thượng Quan Nham, Hùng Chiến, Hổ Trì vốn thần sắc căng cứng chợt ồ lên, không khỏi nhìn hướng Tô Dật.

Tô Dật cũng nhìn thấy hung thú màu đen kia, liếc một cái liền nhận ra.

Lúc trước trên thân còn có lực lượng trong không gian thần bí, hắn từng đánh giết một con mãng xà Yêu Hư Cảnh, lúc đó Hắc Áp Thú này cũng tại trường, bị chấn nhiếp, trực tiếp bỏ trốn, không ngờ lại gặp được ở đây.

- Thật nhiều nhân loại, hôm nay được một trận no nê rồi!

Hắc Áp Thú gầm gào, miệng nói tiếng người, sát ý tràn ngập, hung quang hiển lộ.

Nhưng đột nhiên, thần sắc Hắc Áp Thú chợt biến, trong đám nhân loại trước mắt đi ra một thiếu niên, lưng đeo đao kiếm, gầy gò mà thẳng tắp, chầm chậm tiến về phía nó.

- Là ngươi

Nhìn thấy thiếu niên này, lời vừa đến miệng Hắc Áp Thú lập tức im bặt mà dừng, hai mắt bất giác tuôn ra vẻ sợ sệt.

Nó sao có thể quên tên nhân loại này, lúc trước nó từng tận mắt chứng kiến mãng xà tu vi thực so với nó còn cường đại bị đứa này hung tàn oanh sát, thê thảm vô cùng, cũng may khi đó mình trốn được nhanh.

Nhìn Tô Dật đi ra, ba vị trưởng lão vốn định ngăn cản, đột nhiên nhìn thấy phản ứng bất thường của Hắc Áp Thú, lập tức không khỏi kinh ngạc.

Hắc Minh Phi Tích giữa không trung cũng ngạc nhiên, ánh mắt nhìn xuống, phát ra hàn quang.

Nhìn phản ứng của Hắc Áp Thú, xem ra nó còn nhớ được mình, có lẽ hôm nay có thể đánh cược một phen.

- Nghiệt súc, ngươi muốn chết ư?!

Cất bước đi ra, trên thân đồng thời vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, một cỗ uy áp tràn ngập, Tô Dật quát lớn Hắc Áp Thú.

- Ngao ô!

Lúc Tô Dật vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, đám Man Yêu Thú tại trường lập tức nhịn không được run lên, ánh mắt đầy vẻ kiêng kị.

Hung cầm giữa không trung cũng phát run, mắt lộ kinh hãi.

Hắc Áp Thú bất giác lui lại hai bước, nó vạn vạn không nghĩ đến tên nhân loại này lại ở đây, kết cục của con mãng xà lúc trước khiến nó đến nay vẫn còn sợ hãi.

- Làm sao, còn chưa cút à? Phải đợi ta chém ngươi chắc!

Tô Dật hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Hắc Áp Thú. Có vẻ Hắc Áp Thú là đầu đàn của nhóm Man Yêu Thú này, nếu có thể chấn nhiếp được nó, có lẽ hôm nay mọi người sẽ thoát được một kiếp.

Hắc Áp Thú ánh mắt lấp lánh, khí tức Nguyên Hư cảnh trên thân phun trào, chỉ là vẻ kiêng sợ trong mắt vẫn không tuột đi.

- Hắc Áp, ngươi còn chưa động thủ, ngươi muốn kháng lệnh sao?

Trên tầng thấp, Hắc Minh Phi Tích mở miệng, miệng nói tiếng người, nó cũng cảm giác được khí tức trên thân nhân loại kia cực kỳ không bình thường, khiến nó bất giác run rẩy, cho nên cũng không dám vọng động.

- Muốn động thủ thì ngươi đi mà động thủ!

Hắc Áp Thú trừng Hắc Minh Phi Tích một chút, nó không dám động thủ, tiểu tử này rất thần bí, nhưng nó cũng không dám tùy tiện thối lui, đây là lệnh của Yêu Hoàng.

Nghe lời này của Hắc Áp Thú, Hắc Minh Phi Tích càng thêm do dự. Hắc Áp nhất định là biết điều gì đó, khí tức trên người thiếu niên nhân loại kia rất thần bí, rất kỳ lạ. Hắc Áp vì kiêng kị điều gì cho nên mới không dám ra tay.

Ba vị trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ thật sự không hiểu, vì sao ở trước mặt Tô Dật một con Hắc Áp Thú đẳng cấp Yêu Hư Cảnh lại sợ hãi như thế.

- Oanh!

Nhưng lập tức, trên người ba vị trưởng lão Hùng Lục, Thượng Quan Hư, Hổ Bộ đồng loạt tung trào khí tức, ba đạo thân ảnh bạt không mà lên, ánh sáng tràn ngập.

Ba cỗ khí tức Nguyên Hư cảnh như phong bạo ba động, khiến hư không bốn phía nổ vang.

Ba vị trưởng lão muốn tương trợ Tô Dật, chấn nhiếp đám Man Yêu Thú này, khiến chúng rời đi.

Cảm giác được khí tức trên người ba vị trưởng lão, Hắc Minh Phi Tích, Hắc Áp Thú âm thầm chớp động hung quang, chẳng qua lúc này người khiến chúng kiêng kỵ nhất vẫn là Tô Dật.

- Nhân loại, ta cảm giác được, khí tức trên người ngươi không đơn giản, nhưng mà, ta cũng muốn xem xem ngươi có lai lịch ra sao!

Hắc Minh Phi Tích nhìn chằm chằm Tô Dật, đầu lưỡi phun ra nuốt vào, tuy cảm giác được khí tức kia thần bí, nhưng nó cũng muốn động thủ thử một lần. Nó không tin một thiếu niên nhân loại lại có thể mạnh được đến đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.