Thần Đế

Chương 363: Chương 363: Yêu thú bao vây!




Thu dọn một phen, Tô Dật nhẫn tâm cự tuyệt thỉnh cầu muốn cùng theo ra ngoài của Đại Bảo và Tiểu Linh, dặn dò đám Hoàng Kim Mãng tiếp tục bế quan trong không gian thần bí, sau đó đi ra.

Tô Dật xuất quan, chẳng qua lúc quay về nơi Linh Cổ Thôn nghỉ ngơi lại rất ngạc nhiên khi thấy chỉ có một đám trẻ nhỏ ở chung.

- Tô Dật ca ca, người lớn đều đi bên ngoài nghĩ cách đối phó Man Yêu Thú!

Có đứa trẻ báo cho Tô Dật biết những người khác đi nghĩ cách đối phó Man Yêu Thú.

- Man Yêu Thú!

Nghe vậy, Tô Dật bất giác chau mày.

Đột nhiên, Tô Dật nhìn thấy Tô Thiên Tước lén lén lút lút đi ra từ trong phòng.

- Tô Thiên Tước.

Tô Dật gọi lại Tô Thiên Tước, hắn cảm giác đứa này không giống như đang làm chuyện tốt.

- Ngươi xuất quan rồi à? Nơi này xảy ra chuyện lớn.

Bị Tô Dật gọi lại, Tô Thiên Tước lập tức cười ngượng, lắc lắc đầu, vẫy vẫy đuôi, chân ngắn lung la lung lay đi đến trước mặt Tô Dật.

- Ta hỏi ngươi đang tìm cái gì?

Tô Dật đánh giá trên dưới Tô Thiên Tước một lượt, trên thân con gà trụi lông này không giấu thứ gì, bèn hỏi:

- Có phải ăn vụng cái gì không?

- Ăn vụng, ta có thể ăn vọng cái gì, những linh dược và Bách Quả tửu đều bị cái đứa Thượng Quan Hư kia mang theo trên người.

Tô Thiên Tước trừng mắt, bộ dạng khí thế hung hung.

Nhưng lập tức Tô Thiên Tước mới phát hiện mình lỡ miệng, tức thì tiu nghỉu, cười khan một tiếng với Tô Dật, nói:

- Ta thực ra cũng là muốn tốt cho người Linh Cổ Thôn, vạn nhất đám Man Yêu Thú bên ngoài giết vào, Bách Quả tửu và linh dược không thể bị đám Man Yêu Thú đó đạp hư được.

Tô Dật sao lại nghe không hiểu, thì ra đứa này đang tìm Bách Quả tửu và linh dược.

- Man Yêu Thú, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Sau đó, Tô Dật hỏi, có vẻ nơi này đã xảy ra chuyện lớn.

Lập tức, từ trong miệng Tô Thiên Tước, Tô Dật biết được, thì ra mấy ngày trước có Man Yêu Thú phát hiện nơi này có người, xâm nhập vào thì bị Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ trưởng lão chấn nhiếp mà chạy.

Mấy ngày nay, Man Yêu Thú tụ đến càng lúc càng nhiều, đã bao vây kín lối vào.

Những Man Yêu Thú đó đang đợi cường giả đi đến, muốn một mẻ hốt gọn người trong đây.

Tô Thiên Tước nghiêm mặt nói với Tô Dật:

- Chúng ta vẫn nên nghĩ cách rút lui trước đi, có thể đi bao nhiêu liền đi bấy nhiêu, trễ sợ là muốn đi cũng đi không được.

- Ta trước đi xem tình hình thế nào cái đã.

Tô Dật nhíu mày, thân ảnh lập tức tan biến.

Sau khi đặt chân đến Yêu Linh cảnh nhất trọng, tốc độ Phù Diêu Bách Biến Bộ của Tô Dật lần nữa lên một tầng cao mới.

Mười ngày gần đây tuy bế quan nếm thử tu luyện Man Hoang kinh, Yêu Linh chân giải và Thiên Hổ quyết, nhưng Tô Dật vẫn cảm giác được hơi có tiến bộ.

- Nhanh thật!

Nhìn theo bóng lưng Tô Dật, trong hai mắt Tô Thiên Tước chớp động quang mang.

Lối vào hẻm núi, sương mù tràn khắp.

Lúc này người có sức chiến đấu của bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, Linh Cổ Thôn đều đang nghiêm trận chờ đợi, sắc mặt ai nấy cũng rất ngưng trọng.

- Ngao ô...

Ngoài hạp cốc, trong sương mù ẩn ước có thú ảnh to lớn hiển lộ, tiếng thú gào không ngừng truyền đến.

Trên bầu trời, thỉnh thoảng thấy có Man Yêu Thú phi hành vờn quanh.

Ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ thần sắc ngưng trọng, sau lưng bọn họ, đám thanh niên Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, Hùng Chiến, Hổ Trì, Hùng Liệt cũng thần sắc bất an.

- Trưởng lão, giờ chúng ta phải làm sao?

Thượng Quan Nham mở miệng, tay siết chặt bảo kiếm, mắt nhìn đám Man Yêu Thú thỉnh thoảng lại chớp hiện phía trước mặt, chuẩn bị tùy thời ra tay.

- Chẳng lẽ trời muốn tuyệt Thiên Yêu Tông ta sao!

Thượng Quan Hư thở dài, đột nhiên xuất hiện nhiều Man Yêu Thú như vậy, dù bọn họ có thể thoát đi được, nhưng còn những hậu nhân Thiên Yêu Tông thật vất vả mới tị nạn đến đây thì sao? Đa số đều là trẻ con, căn bản không cách nào chạy thoát, cũng không có chỗ để đi.

- Động thủ, giết ra đường máu, có thể đi bao nhiêu liền đi bấy nhiêu. Cứ tiếp tục thế này, Man Yêu Thú sẽ càng lúc càng nhiều, đến lúc đó sợ là không thoát được ai!

Hùng Lục trưởng lão mở miệng, bên ngoài Man Yêu Thú rõ ràng càng lúc càng nhiều, tiếp tục thế này, sợ là càng thêm khó giết ra một đường máu.

- Giết ra đường máu rồi thì sao, chúng ta còn có thể đi đâu!

Hổ Bộ trưởng lão lắc đầu, có thể rời khỏi một số người rồi thì sao, đây là Man Yêu Lâm, bọn họ đã không chỗ để đi.

- Tô Dật huynh đệ!

Có người phát hiện Tô Dật đi đến, chúng nhân lập tức rối loạn.

- Chủ nhân!

U Hư Man Thiên Báo xông đến trước mặt Tô Dật, mắt như vầng trăng, lân phiến đen tuyền như lưỡi đao, ánh sáng thâm thúy, lúc trước nó cùng theo nhóm người này rời đi, may mắn sống sót được.

- Tô Dật huynh đệ, ngươi xuất quan rồi à.

Mấy người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Tú xúm lại, thần sắc đều rất ngưng trọng.

- Hiện tại tình huống thế nào!

Tô Dật đến lối vào liền cảm giác được phía trước chi chi chít chít khí tức Man Yêu Thú, trên hư không có Man Yêu Thú phi hành vờn quanh, trong những Man Yêu Thú này có rất nhiều cường giả bất phàm.

Ánh mắt đảo qua, Tô Dật đoán đám Man Yêu Thú kia ngừng ở đây chắc là bởi kiêng kị khí tức của ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, hoặc là đang đợi cường giả Man Yêu Thú càng mạnh đi đến.

Một khi có cường giả Man Yêu Thú hiện diện, e rằng chúng sẽ xông vào.

Man Yêu Thú càng lúc càng nhiều, vừa nãy ba vị trưởng lão đã cảm giác được có khí tức cường giả Yêu Hư Cảnh.

Một nữ tử bước tới, mái tóc màu đen búi cao, khuôn mặt tinh xảo như khay bạc, eo nhỏ chân dài, tư thái thướt tha, chính là Thượng Quan Hề Vi.

- Giờ chúng ta nên làm gì!

Đám thanh niên Hùng Chiến, Hùng Liệt, Hổ Trì nhìn thấy Tô Dật, cũng lập tức bước đến bên cạnh.

Bọn họ đều tận mắt chứng kiến Tô Dật oanh sát mãng xà Nguyên Huyền cảnh, có lẽ hắn sẽ có cách giải quyết.

- Đám Man Yêu Thú này muốn làm gì?

Tô Dật hỏi, nhiều Man Yêu Thú hội tụ như vậy, sợ là có mưu đồ.

- Đây là Man Yêu Lâm, là địa bàn Man Yêu Thú, Yêu tộc và nhân loại vốn như nước với lửa, chúng nó chỉ muốn ăn thịt chúng ta thôi.

Thượng Quan Nham nói, tuy bọn họ ở chung bằng một hình thức hết sức vi diệu với Man Yêu Thú trên Yêu La Sơn, nhưng bọn hắn cũng biết , dưới tình huống bình thường, nhân loại và Man Yêu Thú vốn như nước với lửa.

Tô Dật tiến lại, mắt thấy thú ảnh chi chít ẩn ẩn trong sương mù phía trước mặt, khẽ nhíu mày.

Nếu đám Man Yêu Thú này xuất hiện ở bên ngoài, sợ là cũng sẽ bị võ giả nhân loại bao vây liệp sát mà không cần chút lý do.

- Ba vị trưởng lão.

Lập tức, Tô Dật chào hỏi ba vị trưởng lão, bởi Thiên Yêu Tông tồn tại ba vị trưởng lão tại, lúc này đám Man Yêu Thú kia mới bồi hồi bên ngoài, không dám trực tiếp xông vào.

- Tình huống rất nghiêm trọng!

Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ ba vị trưởng lão nói, đồng thời cũng gật gật đầu với Tô Dật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.