Thần Đế

Chương 324: Chương 324: Hung danh vạn năm! (2)




- Đây là kỳ thị, tuyệt đối kỳ thị.

- Sang một bên chơi đi, đừng quấy rối.

Tô Dật lườm Tô Thiên Tước một cái, sau đó quay sang hỏi Thượng Quan Hề Vi:

- Chúng ta phải tiến vào Thiên Yêu động bao lâu?

- Nửa năm, cũng chỉ có thể ở trong đó nửa năm, nghe nói không cách nào ở trong Thiên Yêu động thời gian quá dài, linh hồn không thể gánh chịu, đến lúc đó liền có hại vô lợi.

Thượng Quan Hề Vi cười nói, báo cho Tô Dật biết một số tình huống.

- Trong Thiên Yêu mặc dù có thể tăng cường thực lực, quan trọng hơn là tôi luyện lực lượng linh hồn.

- Nhưng nếu thời gian vượt quá nửa năm lại có hại vô lợi, sẽ có một cỗ lực lượng vô hình khiến linh hồn không thể gánh chịu.

- Còn có chuyện này...

Tô Dật không khỏi hiếu kỳ, xem ra Thiên Yêu động không hổ là cấm địa chung của Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, quả nhiên tự có kỳ diệu.

- Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai xuất phát.

Thượng Quan Hề Vi rời đi.

Bên ngoài đình viện, sắc trời đã vào đêm, tối nay trăng thanh gió mát.

- Gia gia, ngươi có khỏe không, ta rất nhanh sẽ trở về giúp ngài trị thương, người lúc trước thương tổn ngươi, ta cũng sẽ không buông tha!

Nhìn lên vầng trăng trắng ngần, Tô Dật nói nhỏ trong lòng, đoạn thời gian ma luyện này, từ Man Yêu Sâm Lâm đến Man Yêu Đại Hạp Cốc, không chỉ là nhục thân và thực lực, mà trong vô hình cả tâm trí cũng được ma luyện.

- Hết thảy những gì chứng kiến trải qua trên đường khiến Tô Dật hiểu rõ, trên đời này vốn không có đạo lý gì đáng nói.

Chỉ có cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua.

Nếu ngươi là kẻ yếu, vậy ngươi chính là thịt cá còn ta là dao thớt, thực lực mới là chân lý.

Phải mạnh lên, phải trở thành cường giả!

Tô Dật siết chặt nắm tay, ánh mắt lấp lóe trong đêm trăng, phát ra tia sáng chói mắt.

Từ tiền thế mà đến, đời này tuyệt đối không thể lại bình đạm vô vi, không thể lưu danh bách thế, vậy cũng phải hung danh vạn năm, còn hơn là cả đời tầm thường.

Mà muốn trở thành cường giả, Tô Dật rất rõ ràng, thứ mình dựa vào chính là thân phận võ giả và Ngự Hồn Sư.

Đợi một ngày đạt tới tu vi đẳng cấp trong truyền thuyết, như vậy mới có thể đạp lên Thánh Sơn.

- Ngươi hình như có tâm sự?

Tô Thiên Tước ngước mắt, dựa nghiêng cách đó không xa, đôi cánh thịt không lông khép sau lưng, nhàn nhạt nhìn sang Tô Dật.

- Ngươi biết Thánh Sơn không?

Tô Dật ghé mắt, hỏi Tô Thiên Tước.

- Thánh Sơn, không biết.

Tô Thiên Tước lắc đầu.

- Vậy thì thôi, ta muốn đi Thiên Yêu động nửa năm, ngươi ở lại Linh Cổ Thôn đừng có gây chuyện. Nếu mà bị người nướng ăn, ta cũng không cách nào cứu ngươi.

Tô Dật không khỏi bận tâm Tô Thiên Tước, đứa này nhàn không được, hắn sợ nó gây chuyện.

- Ta đường đường khổng tước, còn cần ngươi cứu?

Tô Thiên Tước lườm Tô Dật một cái, khinh thường nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.