Thần Đế

Chương 292: Chương 292: Hùng Liệt, Hổ Độc thê thảm (1)




Ngao ô

Sơn lâm thâm xử, thi thoảng có tiếng thú gầm nhẹ truyền ra.

Yêu La sơn, chân núi, lúc này có chừng ba mươi thiếu niên dưới ánh trăng toàn thân trần truồng như được bao phủ một tầng ánh sáng màu bạc.

Chừng ba mươi thiếu niên, toàn thân không còn gì.

Quan trọng nhất là chừng ba mươi thiếu niên này đứng thành hàng, vây quanh một gốc cây đại thụ che trời, bị cây mây cột chặt.

Chừng ba mươi người thiếu niên mỗi người đều khóc không ra nước mắt, tóc tai bù xù, vô cùng thê thảm.

Cách đó không xa, mười mấy thiếu nữ cũng bị cây mây trói chặt vào một tảng đá lớn.

Chỉ có điều mười mấy thiếu nữ này thì khá hơn một chút, tuy tóc tai cũng bù xù, chỉ có điều quần áo vẫn chỉnh tề.

Mắt nhìn ba mươi mấy thiếu niên bị trói, mười mấy thiếu nữ này ngay cả đều cũng không dám ngẩng lên.

Có thiếu nữ không cẩn thận nhìn thấy thân ảnh lõa lồ của thiếu niên ở phía trước, nhất thời đỏ bừng cả khuôn mặt.

Cách đó không xa, còn có mấy con Man Yêu thú tọa kỵ càng thê thảm hơn.

Có Man Yêu thú lân giáp trên người bị vạch ra, máu me đầm đìa, vô cùng thê thảm.

Có Man Yêu thú phi hành, linh vũ trên người không còn cái nào, đều đã bị giật hết ra như là từng con chim lớn không có lông.

Đám Man Yêu thú tọa kỵ này đều da tróc thịt bong nằm trên mặt đất, ánh mắt tuyệt vọng mà kinh hãi.

Đối với đám Man Yêu thú này, chúng nó rất ủy khuất, cũng rất vô tội và sợ hãi.

Loài người kia quá hung tàn, khiến trong lòng chúng nó từ nay về sau sẽ để lại bóng ma.

Ba mươi mấy thiếu niên, lúc này từng người khóc không ra nước mắt, cũng phẫn nộ xấu hổ nhưng lại không còn cách nào.

Bọn họ bị trọng thương đến mức căn bản không có khí lực giãy dụa, tất cả trên người cũng đều bị Dịch túc lục soát sạch sẽ.

Đã bị trói ở đây gần hai ngày rồi, bọn họ vô lực giãy dụa, thương thế trên người đều rất nghiêm trọng.

May là đây là chân núi Yêu La sơn, nếu không sợ là cả nhóm đã trở thành vật trong miệng đám Man Yêu thú của Yêu La sơn rồi.

Tất cả chuyện này đương nhiên chính là do Tô Dật gây nên, cũng không tiện làm gì đám tiểu hài tử xấu xa này, lại không muốn dễ dàng buông tha cho nhóm người này.

Cuối cùng Tô Dật nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể lột trần đám này, khiển trách chút, cũng có thể xả giận.

Vì sợ bọn người này ở Yêu La sơn bị Man Yêu thú nuốt chửng, Tô Dật còn cố ý để Liệp Phong Yêu Điêu đưa đám tiểu hài tử xấu xa này ném tới chân núi Yêu La.

Ken két!

Có cây mây bị vỡ nát, Hùng Liệt khôi phục một chút nguyên khí, cắn răng dùng toàn lực, làm đứt cây mây.

Mọi người cũng lâp tức xụi lơ trên mặt đất, toàn thân uể oải vô lực giùng giằng bò người lên, đều tự tìm lá cây mây phủ lên người.

- Dịch Túc, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Có thiếu niên khóc lóc, chưa từng ngờ tới Dịch Túc lại bại hoại như thế, vậy mà lại lột trần bọn họ rồi trói chung một chỗ.

Ở đây còn có nhiều thiếu nữ có mặt như thế, chuyện này làm bọn về sau làm sao gặp người được.

Màn tối trước bình minh vừa được vén lên, đầy sao khắp trời lặng yên biến mất trên vòm trời.

Trong phòng, khí tức quanh người Tô Dật dao động tỏa ra từng đợt huỳnh quang, khí tức mang theo vẻ nóng cháy, một khí tức uy nghiêm cũng vô cùng dày đặc.

Dưới ánh sáng đỏ nhàn nhạt, đôi mắt Tô Dật nhắm chặt, da thịt toàn thân óng ánh trong suốt tựa như ôn ngọc, trong sáng không vương hạt bụi nào.

Khí tức dao động, dần dần trầm đi.

Khí tức lúc này của Tô Dật có vẻ càng thêm dồi dào, thân thể như thêm sáng bóng trong suốt, tựa như đã đạt tới tình trạng trước khi lột xác.

Đây là lợi ích mà Tô Dật có được từ rược bách quả và rất nhiều thịt Man Yêu thú.

Lúc này trong cơ thể Tô Dật còn có năng lượng Yêu đan còn sót lại, kèm theo Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đang từ từ luyện hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.