Nghe lời nói của Tô Dật, ngoại trừ bốn người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham ra, mọi người có mặt đều ngạc nhiên. Thiếu niên Dịch Túc ngoại lai này dường như còn điên cuồng hơn trong tưởng tượng của bọn họ.
Thượng Quan Minh Hậu lại càng thêm kinh ngạc, sửng sốt một chút thì khóe miệng lướt qua ý lạnh, mắt nhìn Tô Dật trước mặt, nhẹ giọng nói:
- Nếu tự tin như vậy, ta đây cũng chỉ đành không khách khí, chờ lúc nữa nếu như ngươi muốn cầu xin tha thứ, ta sẽ hạ thủ nhẹ một chút, còn bây giờ, ngươi ra tay đi!
Sau một chữ của Thượng Quan Minh Hậu vừa dứt, từ trong cơ thể có một luồng nguyên khí hùng hồn dao động tràn ra ngoài, làm rung động trường sam.
Nhiệt độ trên quảng trường cũng nhất thời trở nên nóng bỏng.
Nguyên khí thuộc tính hỏa.
Ánh mắt của Tô Dật bình tĩnh không hành động gì, mắt nhìn Thượng Quan Minh Hậu, cười nhạt nói:
- Vẫn là ngươi xuất thủ trước đi! Nhường ngươi hai chiêu.
- Khẩu khí thật là lớn ...
- Nhường Minh Hậu ca hai chiêu, khẩu khí này cũng lớn quá rồi đó, Hề Vi tỉ tỉ cũng không dám đâu...
Khi câu nói của Tô Dật vừa dứt, bốn phía đều xôn xao.
Một vài cường giả, trưởng giả của Linh Cổ Thôn cũng đều động dung, khẩu khí này không phải bình thường, không khỏi quá ngông cuồng rồi.
Khuôn mặt của Thượng Quan Hề Vi hơi động, con ngươi nhìn Tô Dật cũng có phần kinh ngạc, dường như ngày hôm nay thiếu niên này có chút khác so với ngày bình thường.
Mắt Thượng Quan Minh Hậu nhìn Tô Dật, khóe mắt, khuôn mặt bắt đầu không nhịn được mà co giật. Nhìn tô dật làm như cố gắng nén sự tức giận trong lòng xuống, gật đầu nhẹ giọng nói:
- Được, ngươi ở xa tới là khách, ta đây sẽ làm như ngươi mong muốn...
Sau một chữ cuối cùng của Thượng Quan Minh Hậu, khí tức nóng bỏng trong quảng trường bỗng nhiên dao động. Trường sam phần phật tôn lên thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu, đột nhiên cơ thể gã như một tàn ảnh, trong nháy mắt lao thẳng tới Tô Dật.
Sau khi thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu hóa thành tàn ảnh, phát động tấn công, bên trong hai tròng mắt của Tô Dật cũng lập tức lóe lên ảnh sáng.
- Chủ muốn thế nào thì khách thế đó!
Cùng lúc với câu nói đó, dưới chân của Tô Dật cũng có nguyên khí bắt đầu khởi động.
Xoẹt...
Khi thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu xuất hiện nhanh như tia chớp, một quyền đánh ra rơi thẳng vào trên ngực của Tô Dật.
Trong một chớp mắt này, thiếu niên thiếu nữ trẻ tuổi ở bốn phía đều đều nở ý cười. Khẩu khí của Dịch Túc thật là lớn, nhưng sợ là cũng không chịu nổi một kích.
Nhưng bất đồng chính là lúc này ánh mắt của trưởng giả và cường giả của Linh Cổ Thôn lại đột nhiên hơi kinh ngạc, âm thầm khiếp sợ.
Sau khi Thượng Quan Minh Hậu đánh ra một quyền, khuôn mặt thần sắc vốn đang lãnh đạm, khi một quyền đánh lên ngực Tô Dật thì song đồng lập tức rụt lại, trong mắt là sự kinh ngạc.
Trong tầm mắt của Thượng Quan Minh Hậu, thân ảnh gầy gò mạnh mẽ rắn rỏi ở trước mặt gã như đã bị đánh nát, nhưng lại không hề có chút máu tươi nào văng ra.
Ngay sau đó, một thân ảnh gầy gò mạnh mẽ từng bước, từng bước hiện lên rõ ràng cách gã mấy trượng, hoàn hảo vô khuyết.
- Ồ...
Vốn dĩ đang vui vẻ, đám thiếu niên thiếu nữ trẻ tuổi vừa mới vui vẻ cao hứng quan sát, trong nháy mắt thần sắc đó đã bị sự kinh ngạc thay thế.
- Tốc độ thật nhanh, vũ kỹ thân pháp thuộc tính phong bất phàm!
Có trưởng lão Linh Cổ Thôn mắt lóe tinh quang, nhìn thấu manh mối, thân pháp của Tô Dật thật không đơn giản.
- Nhìn ngươi thật là nhanh!
Nhìn một chiêu thất bại của mình, Thượng Quan Minh Hậu cảm thấy nhục nhã, sắc mặt nhất thời trở nên lạnh lẽo. Thủ ấn trong tay nhanh chóng kết lại, nguyên khí dưới chân như nước thủy triều lao thẳng tới Tô Dật, đồng thời nguyên khí thuộc tính hỏa bao trùm bàn tay, một chưởng ấn đỏ đậm đã được kết thành.
- Hỏa Liệt Thiên La chưởng!