Thần Đế

Chương 326: Chương 326: Lợi ích lớn nhất




Nghe vậy, Tô Dật càng thêm yên tâm phần nào.

Gần nhất một đường liên phá, Tô Dật chính đang lo lắng căn cơ bất ổn, sợ nhất là trong thời gian ngắn lại lần nữa đột phá. Lần này mục đích lớn nhất của chuyến đi Thiên Yêu động chính là để tôi luyện linh hồn.

- Nghe nói lợi ích lớn nhất trong Thiên Yêu động là lực lượng tôi luyện linh hồn, đặc biệt là đối luyện đan sư, luyện khí sư, lợi ích này lại càng lớn.

Thượng Quan Diệp nói ra, ánh mắt có phần mong đợi, chỉ tiếc hắn không cách nào trở thành luyện đan sư hay luyện khí sư.

- Chỉ tiếc chúng ta không cách nào trở thành luyện đan sư hay luyện khí sư.

Thượng Quan Tú có chút tiếc nuối, trong lứa các nàng, Linh Cổ Thôn không xuất hiện luyện đan sư và luyện khí sư. Muốn trở thành luyện đan sư hay luyện khí sư cần rất nhiều điều kiện. Đối với các nàng những điều kiện đó thực sự quá hà khắc.

- Luyện đan sư và luyện khí sư quá thưa thớt.

Thượng Quan Ngọc mở miệng, theo hắn biết, toàn bộ Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng cộng lại, trước mắt luyện đan sư và luyện khí sư cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, bất kỳ ai đều là báu vật.

- Dịch Túc, ở bên ngoài luyện đan sư và luyện khí sư có nhiều không?

Đột nhiên, Thượng Quan Hề Vi quay sang nhìn Tô Dật hỏi.

Luyện đan sư và luyện khí sư địa vị cực cao, có thể trở thành luyện đan sư và luyện khí sư đều rất ít.

Tô Dật lắc đầu, ở bên ngoài luyện đan sư và luyện khí sư cũng cực hiếm.

- Cũng phải, luyện đan sư và luyện khí sư rất thưa thớt. Nghe nói còn có một loại càng khó trở thành hơn là Ngự Hồn sư, bên ngoài có không?

Thượng Quan Tú hỏi Tô Dật. Ngự Hồn sư, ở Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ, đó chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, chí ít nàng chưa từng gặp qua.

- Ngự Hồn sư à, hình như cũng không nhiều, còn ít hơn cả luyện đan sư và luyện khí sư.

Tô Dật cười đáp. Mình không cách nào trở thành luyện đan sư hay luyện khí sư, chẳng qua chỉ thân phận Ngự Hồn Sư cũng đủ rồi, đây chính là tồn tại còn thưa thớt hơn cả luyện đan sư và luyện khí sư.

- Đơn thuần từ chiến lực mà nói, Ngự Hồn sư hẳn là mạnh hơn luyện khí sư và luyện đan sư.

- Nếu trong chúng ta có luyện đan sư và luyện khí sư thì tốt biết mấy, lợi ích giành được sẽ càng lớn.

Thượng Quan Nham tiếc nuối nói, luyện đan sư, luyện khí sư yêu cầu điều kiện cực hà khắc về lực lượng linh hồn, nếu có thể tăng cường lực lượng linh hồn, lợi ích giành được cũng sẽ là lớn nhất.

- Chỉ tiếc mỗi lần đi vào Thiên Yêu động chỉ được tám người, nếu nhiều hơn một chút thì hay.

Thượng Quan Diệp cảm thán, thời gian nửa năm, chỉ có tám người bọn họ có thể tiến vào, mà lần này tuy Linh Cổ Thôn chiến thắng, nhưng cũng chỉ có thời gian mười năm để tiến vào Thiên Yêu động.

- Nghe đồn Thiên Yêu động là do tổ tiên Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ cộng đồng lưu lại, trong Thiên Yêu động còn chứa lợi ích cực lớn, chỉ tiếc chưa ai giành được.

Thượng Quan Thần Phong đứng thẳng tắp trên lưng tọa kỵ phi hành, áo bào trắng phần phật trong gió, ánh mắt khép hờ, hắn vô tình nghe được bí ẩn lúc mấy lão nhân trò chuyện, rằng trong Thiên Yêu động còn chứa lợi ích cực lớn, chỉ tiếc chưa từng có ai giành được.

- Lợi ích cực lớn?

Nghe vậy, ánh mắt đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp không khỏi run lên, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe tới điều này.

- Lợi ích cực lớn kia có lẽ chỉ là truyền thuyết, hoặc cũng có lẽ là đang chờ người có duyên.

Thượng Quan Thần Phong nói, hắn cũng muốn có được lợi ích cực lớn trong Thiên Yêu động. Nhưng rất rõ ràng, thứ đó e rằng chỉ dành cho người có duyên.

- Lợi ích cực lớn?

Tô Dật ngược lại không suy nghĩ nhiều, thời gian nửa năm này, hắn chỉ hy vọng giành được tiến bộ về phương diện lực lượng linh hồn.

Xa xa phía trước, một tòa núi cao nguy nga sừng sững, cao vút tầng mây, đỉnh núi được phủ kín bởi sương mù.

- Chúng ta đến nơi rồi.

Thượng Quan Hề Vi nhìn tòa núi cao nguy nga trước mặt, mở miệng nói.

- Là ở đó à...

Tô Dật ngước mắt nhìn lên, âm thầm kinh ngạc, núi cao nguy nga phía trước kia nằm cách quảng trường tỷ thí hai ngày trước không xa, lúc trước còn từng cảm thấy trên ngọn núi kia có một cỗ khí tức cực kỳ đặc biệt.

Rất nhanh, yêu thú phi hành hạ xuống dưới chân núi.

- Chít chít

Tựa hồ cảm giác được loại khí tức nào đó, đối diện với tòa núi cao nguy nga, yêu thú phi hành khẽ run rẩy, có vẻ rất kiêng sợ.

Đợi chúng nhân hạ xuống, yêu thú phi hành lập tức giương cánh rời đi.

Núi cao nguy nga vút tận tầng mây, to lớn vô cùng, giống như cự thú viễn cổ ngửa mặt lên trời.

Sơn thể xanh ngắt, trùng trùng điệp điệp, rừng cây liên miên như sóng cả chập chùng trên biển, hùng vĩ tráng lệ, lộ ra khí tức tang thương đến từ viễn cổ.

- Khí tức rất kỳ quái

Lúc này, đứng dưới chân núi, Tô Dật lần nữa cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ đặc biệt từ sơn phong nguy nga trước mắt.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền biến mất, lập tức lại khôi phục bình thường, như chưa từng có bất kỳ dị dạng.

Một con đường lát đá hẹp dài uốn lượn từ chân núi đến sườn núi, ngẩng đầu nhìn lên xa xa, từ trong rừng cây xanh ngắt chập trùng có thể mơ hồ nhìn thấy một động phủ nơi sườn núi.

- Chúng ta tất phải đi lên, Thiên Yêu động là cấm địa chung của Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, người ai được phép khinh nhờn.

Thượng Quan Hề Vi nói với Tô Dật, yêu thú phi hành chỉ có thể dừng ở chân núi, muốn lên núi, tất phải đi lên.

Chúng nhân lên núi, thần tình ai nấy đều nghiêm túc kính cẩn.

Đây là Thiên Yêu động, là cấm địa Linh Cổ Thôn, dung không được nửa điểm bất kính.

Tô Dật theo mọi người lên núi, thỉnh thoảng bất giác lại cảm giác được cỗ khí tức cực kỳ cổ quái kia, chỉ là có phần cầm nắm bất định.

Thạch đạo tuy không vòng vèo mà lên, nhưng cũng rất uốn lượn, thông hướng sườn núi, xem chừng có hơn ngàn trượng, đường đi khá dốc.

Mọi người là người tu luyện, con đường như này ngược lại không tính là gì.

Phải mất một giờ sau mọi người mới lên đến sườn núi.

Một quảng trường nhỏ rộng rãi vắt ngang trên sườn núi, bên cạnh là một hang đá cực lớn cao chừng hai mươi trượng.

Hai bên hang đá là vách núi dựng đứng, trên đó điêu khắc một con hổ đá và gấu đá khổng lồ, bộ dạng dữ tợn hung hãn, sinh động như thật, có vẻ xa xưa, như chịu tải ngàn vạn năm tang thương.

Cửa hang đá đóng chặt, bên trên điêu khắc một ít phạm phù bí văn.

Trên hang đá khắc ba chữ “Thiên Yêu động” như rồng bay phượng múa, tử tế nhìn lại, như là đao mang kiếm quang, khiến người nhìn mà lạnh gan.

- Oanh!

Tô Dật đạp bước lên quảng trường, cỗ khí tức kỳ quái kia lần nữa truyền đến, khiến nội tâm bất giác run lên.

- Người Linh Cổ Thôn!

Có tiếng nói nhàn nhạt truyền đến.

Đám người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi chính đang hành lễ trước Thiên Yêu động, đột nhiên nghe được thanh âm, lập tức theo tiếng ngước mắt nhìn lại.

Bên cạnh Thiên Yêu động, tám đạo thân ảnh xuất hiện trước mắt mọi người.

Đi đầu là một thanh niên chừng hai mươi hai mốt tuổi, thân hình cao gầy, áo bào bọc kín người, tôn lên đường cong phiêu dật ưu mỹ, tóc đen dài sóng vai, ngũ quan lập thể, đặc biệt là đôi mắt, lấp lánh như sao trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.