Thần Đế

Chương 327: Chương 327: Hạ mã uy (ra oai phủ đầu)! (1)




Bên người thanh niên còn có bảy thiếu niên nam nữ, tuổi tác hẳn còn nhỏ hơn cả đám Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Nham một ít, đều chỉ chừng mười sáu mười bảy, nhưng ai nấy đều khí thế bất phàm, khí chất không tầm thường.

- Hổ Minh

Lúc nhìn thấy đám thiếu niên nam nữ trẻ tuổi kia, đặc biệt là thanh niên cao gầy tuấn lãng đi đầu, thần sắc mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham đều khẽ biến.

Lúc này ánh mắt Tô Dật cũng rơi trên thân bảy thiếu niên nam nữ, sau cùng dừng lại trên thân thanh niên cao gầy, hắn cảm nhận được khí tức trên thân thanh niên cao gầy là mạnh nhất.

- Xem ra có phần không diệu.

Thượng Quan Tú thấp giọng nói nhỏ bên tai Tô Dật, trong mắt mang theo chút đành chịu.

Chuyện gì? Tô Dật đánh giá tám người kia, hỏi khẽ Thượng Quan Tú.

Bọn họ là người bộ lạc Liệp Hổ, lần này Linh Cổ Thôn chúng ta chiến thắng, tiến đến thay thế tiến vào Thiên Yêu động, nhưng người bộ lạc Liệp Hổ e rằng sẽ không dễ dàng bàn giao với chúng ta, chắc sẽ gây khó dễ.

Khóe môi Thượng Quan Tú nhếch lên, mang theo chút đắng chát, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho phiền toái.

- Dịch Túc huynh đệ, tên kia là Hổ Minh, tuổi tác chỉ lớn hơn Hổ Trì mấy tuổi mà thôi, nhưng theo bối phận mà tính thì lại là chú ruột của Hổ Trì. Tuổi tác lớn hơn chúng ta, cộng thêm bối phận cũng lớn, nghe nói nửa năm trước liền tiến vào Thiên Yêu động nên không tham gia lần tỷ thí này. Theo đồn đại, nửa năm trước Hổ Minh đã là Nguyên Huyền cảnh bát trọng đỉnh phong, giờ hẳn càng mạnh, rất có khả năng đã đặt chân đến Nguyên Linh cảnh!

Nghe được lời Thượng Quan Tú nói với Tô Dật, Thượng Quan Nham cúi đầu sát bên tai Tô Dật nhắc nhở:

- Kẻ đến không thiện, lần này Linh Cổ Thôn chúng ta chiến thắng, đứa này chắc chắn sẽ không dễ buông tha chúng ta, sợ là phải nếm chút khổ sở, chẳng qua bọn hắn cũng không dám quá phận!

Nói xong, nét mặt Thượng Quan Nham cũng không giấu được vẻ đắng chát.

Thượng Quan Nham rõ ràng, Tô Dật rất cường hãn, lần trước Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong Xích Liệt Cuồng Hùng đều có thể đánh bại.

Nhưng tên Hổ MInh trước mắt này đã có hơn nửa năm ở trong Thiên Yêu động, quá nửa là đã đặt chân đến Nguyên Linh cảnh.

Nguyên Linh cảnh và Nguyên Huyền cảnh, đây chính là hai đại cảnh giới, ai có thể vượt qua.

Chẳng lẽ không có người quản ư?

Ánh mắt Tô Dật đảo qua trên thân đám người bộ lạc Liệp Hổ, khí tức trên thân tên Hổ Minh kia là mạnh nhất, Tô Dật cảm giác quá nửa là Nguyên Linh cảnh.

Nhưng bảy người còn lại của bộ lạc Liệp Hổ thì đều yếu thua không ít, chỉ là trung bình cũng cỡ Nguyên Huyền cảnh ngũ lục trọng, về chỉnh thể vẫn mạnh hơn đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Tú.

- Ách! Đây là quy củ bất thành văn, nếu như mười năm sau, bộ lạc Liệp Hổ và bộ lạc Man Hùng mà chiến thắng, người bọn họ tiến đến Thiên Yêu động, khi đó Linh Cổ Thôn chúng ta cũng sẽ làm một lần hạ mã uy.

Thượng Quan Nham cười khổ, đây vốn là quy củ bất thành văn, cho nên người già trong thôn đều không nói nhiều, lứa nào cũng vậy cả.

Cái gọi là hạ mã uy này chỉ là chịu chút đau khổ, ai nấy đều rõ ràng, cho nên đều sẽ không quá phận.

Trong lúc Tô Dật đánh giá, đám thanh niên nam nữ bộ lạc Liệp Hổ cũng đang quan sát đám người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi. Chỉ là thần sắc trên mặt có phần khó coi, ánh mắt không có bao nhiêu thiện ý.

Đối với đám thanh niên nam nữ bộ lạc Liệp Hổ này mà nói, tự nhiên là hi vọng bộ lạc Liệp Hổ có thể tiếp tục chiến thắng, nhưng thấy là người của Linh Cổ Thôn đi đến, chứng minh lần tỷ thí mười năm một lần này bộ lạc Liệp Hổ đã bại, tâm tình thế nào hẳn không cần nghĩ cũng biết.

- Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi

Ánh mắt Hổ Minh lần lượt đảo qua mấy người Linh Cổ Thôn, nhưng sau cùng chỉ dừng lại trên thân Thượng Quan Thần Phong và Thượng Quan Hề Vi. Đối với đám Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham, hắn không quá để ở trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.