- Tiểu tử nhân loại, nguyên lai là ngươi!
Cửu Mệnh Miêu Yêu nhận ra Tô Dật, liễu mi như họa, trong con ngươi rung động lòng người, giờ phút này lại giống như mang theo hàn ý.
- Không phải ta, tỷ tỷ, ngươi nhận lầm người rồi!
Tô Dật kinh hãi, xoay người bỏ chạy, bàn chân tuôn ra nguyên khí, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Trong nháy mắt cởi truồng chạy lên bờ, Tô Dật nhặt lên đao kiếm và quần áo, cũng không kịp mặc, nhanh chóng chạy trốn vào trong rừng rậm.
Đây là Yêu Hoàng cảnh, là Cửu Mệnh Miêu Yêu, Tô Dật từng tận mắt nhìn thấy đối phương kinh khủng, còn từng truy sát qua mình, sau cùng may mắn được Tuyệt Hồn Diêm La Tây Vô Tình ngăn cản.
Giờ phút này gặp mặt lần nữa, Tô Dật không có lực lượng chống lại, nghĩ đến chỉ là trốn, trốn càng nhanh càng tốt, căn bản không có tất yếu giao thủ, mình tuyệt đối không phải đối thủ.
- Tiểu tử, trốn chỗ nào!
Sau lưng Tô Dật, Cửu Mệnh Miêu Yêu khẽ kêu, không ngờ tốc độ của Tô Dật nhanh như vậy, cởi truồng liền chạy.
Nhìn cái mông bóng loáng kia, Cửu Mệnh Miêu Yêu không khỏi sững sờ, sau đó mới trực tiếp đuổi theo.
Tô Dật cũng không có thời gian để ý tới âm thanh phía sau, càng không dám dừng lại, nhanh chân bỏ chạy.
- Tô Dật, chuyện gì xảy ra?
Tô Thiên Tước bị kinh động, không biết từ chỗ nào chui ra, nhìn thấy Tô Dật cởi truồng chạy đến, ánh mắt có chút sững sờ nói:
- Sao ngươi lại ở truồng, ngươi có đam mê khỏa thân sao?
- Ngươi mới có đam mê khỏa thân, có Yêu Hoàng ở phía sau truy sát!
Tô Dật hoàn toàn không có dừng lại, trực tiếp chạy qua người Tô Thiên Tước.
Không thể không nói sau khi tới Nguyên Linh cảnh tam trọng, cộng thêm gần đây lại lĩnh ngộ Phù Diêu Bách Biến Bộ, tốc độ của Tô Dật nhanh hơn không ít.
- Yêu Hoàng truy sát, chờ ta một chút, ngươi lại trêu chọc Yêu Hoàng, sao ngươi giỏi gây chuyện như thế hả...
Tô Thiên Tước sững sờ, vô ý thức nhanh chân bỏ chạy, cánh ngắn vỗ vỗ, hận không thể mọc ra thêm hai cái đùi.
- Tiểu tử, ngươi trốn không thoát!
Cửu Mệnh Miêu Yêu đuổi theo, thân thể lơ lửng giữa không trung, trên người đã mặc váy dài màu trắng, lộ ra một phần bộ ngực sữa như tuyết, váy rất ngắn, chỉ che khuất tới đầu gối mà thôi, đai lưng trắng buộc eo thon, càng nổi bật lên bộ ngực to thẳng, mái tóc ngân sắc đã không còn ướt át bay múa, khuôn mặt thanh lệ, con ngươi băng hàn, nhưng giờ phút này trên mặt lại lộ ra vẻ tái nhợt.
Xoẹt...
Trong tay Cửu Mệnh Miêu Yêu có một đạo quang mang lướt đi, như một mũi tên xẹt qua không gian, bắn về phía Tô Dật.
Ở dưới lực lượng linh hồn nhạy cảm, Tô Dật cảm ứng được mũi tên kia, dưới chân biến ảo, như sau lưng mọc ra mắt, nhanh chóng tránh đi.
Xoẹt...
Tô Thiên Tước đi theo sau lưng Tô Dật, Tô Dật tránh được mũi tên công kích, nhưng lại hố Tô Thiên Tước.
Mũi tên này cực kỳ chuẩn xác cắm vào mông Tô Thiên Tước.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn bầu trời đêm, thân thể Tô Thiên Tước bay thẳng về phía trước, đập lên người Tô Dật, sau đó lăn xuống hai vòng, kêu thảm rên rĩ, trên mông xuất hiện một vết thương nhỏ to bằng ngón út.
Nhưng vết thương không nghiêm trọng lắm, chỉ tràn ra một chút máu.
Tô Dật thuận thế xách Tô Thiên Tước lên, ném ở trên vai, hỏi:
- Không có sao chứ...
- Đau chết Tước gia, nữ nhân kia là ai vậy, quá ác, cái mông của ta...
Tô Thiên Tước nắm vai Tô Dật thật chặt, nhìn Cửu Mệnh Miêu Yêu ở giữa không trung đang đuổi theo, ánh mắt cực kỳ tức giận.
- Nàng là Cửu Mệnh Miêu Yêu.
Tô Dật mở miệng, đầu không dám quay về, toàn lực bỏ chạy, nguyên khí ở dưới bàn chân giống như vòng xoáy, tốc độ kinh người.
- Cửu Mệnh Miêu Yêu, còn có huyết mạch của Cửu Linh Thiên Miêu lưu lại...
Nghe vậy, tựa hồ Tô Thiên Tước có chút kinh ngạc, nhưng chỉ chớp mắt, sắc mặt lại biệt khuất và nổi giận đùng đùng nói:
- Lão tử là Khổng Tước, lại dám thương tổn cái mông của ta, đau chết rồi...
Một thiếu niên cởi truồng, một con gà trọc lông, đêm đen gió mạnh, nhanh chóng chạy trốn, hình tượng này quá kích thích.
- Đừng nói chuyện, nhìn xem Miêu Yêu kia có đuổi theo không.
Tô Dật chạy trốn, cắt ngang Tô Thiên Tước nói thầm, không biết sau lưng Cửu Mệnh Miêu Yêu có đuổi theo không.
- Hình như không có.
Tô Thiên Tước nhìn sau lưng, xuyên qua rừng rậm, lại không nhìn thấy dấu vết của nữ nhân kia.
- Kỳ quái...
Tô Dật rất kinh ngạc, nhưng không có giảm tốc độ, trong lòng có chút kỳ quái.
Cửu Mệnh Miêu Yêu là Yêu Hoàng, theo đạo lý mà nói, mình trốn lại nhanh, cũng không có khả năng đào thoát.
Tựa hồ Cửu Mệnh Miêu Yêu kia có chút đặc biệt, là Yêu Hoàng cảnh, nhưng thực lực như bị ảnh hưởng.
Không có nhìn thấy Cửu Mệnh Miêu Yêu đuổi theo, Tô Thiên Tước cũng hơi kinh ngạc, tuy thương thế trên mông đau nhức kịch liệt, nhưng mà để nó kỳ quái, nếu như Cửu Mệnh Miêu Yêu tu vi Yêu Hoàng cảnh ra tay, có lẽ thương thế của mình sẽ càng nặng.
Lại chạy một lát, cảm giác sau lưng không có động tĩnh gì, Tô Dật mới yên tâm, giảm tốc độ, quay đầu nhìn sau lưng, trong rừng rậm u ám, ánh trăng thông qua khe hở đại thụ chiếu xuống, nhưng không thấy dấu vết của Cửu Mệnh Miêu Yêu.
- Tại sao không đuổi theo. Tô Dật triệt để dừng bước, trong lòng kinh ngạc.
- Cái mông của ta, hiện tại nữ nhân hạ thủ đều ác như vậy sao!
Tô Thiên Tước ủy khuất nói thầm, lần trước bị nữ nhân kia nướng, kém chút thành một con gà tây, lần này lại bị nữ nhân gây thương tích, trong lòng không khỏi có bóng ma.
- Còn không đi xuống!
Tô Dật ném Tô Thiên Tước xuống, nhanh chóng mặc quần áo vào, vác đao kiếm ở sau lưng, hơn nửa đêm cởi truồng chạy khắp nơi, cũng may đây là trong Man Yêu Lâm, không có người nhìn thấy.
- Cẩn thận...
Đột nhiên, Tô Thiên Tước kinh hô một tiếng, trong hai tròng mắt có quang hoa loá mắt tuôn ra, toàn bộ thân hình tràn ngập ánh sáng.
Tô Dật cũng cảm ứng được, ánh mắt nhìn qua bên cạnh, một bóng hình uyển chuyển xinh đẹp lặng yên xuất hiện.
Bóng hình bay bổng, đường cong rung động lòng người, kiều mị tự nhiên, đặc biệt là đôi mắt, ở dưới bóng đêm giống như Hổ Phách đẹp nhất trên đời này, tỏa ra ánh sáng lung linh, tràn ngập cảm giác thần bí, chỉ nhìn một cái, sẽ làm người mơ màng miên man, tim đập thình thịch.
Bóng hình xinh đẹp này xuất hiện, vô thanh vô tức, không chút đấu vết, giống như trống rỗng xuất hiện.
- Cửu Mệnh Miêu Yêu, không tốt...
Tô Dật biến sắc, không nghĩ tới Cửu Mệnh Miêu Yêu một mực đi theo sau lưng, lại nhanh chóng bỏ chạy.
- Còn muốn trốn!