Thần Đế

Chương 398: Chương 398: Yêu Hoàng đi tắm!




- Đến cùng phát sinh chuyện gì.

Tô Thiên Tước lay thân thể, chấn ra bùn đất đá vụn trên người.

Tô Dật nhíu mày, nhớ tới thời điểm rời đi, Yêu Hoàng Xích Kình nói, gần đây phụ cận xảy ra đại sự, gây nên động tĩnh rất lớn, chẳng lẽ là chuyện này.

- Tránh một chút, chúng ta đi đường vòng!

Suy tư một lát, Tô Dật quyết định đi đường vòng, địa phương thú triều trải qua, vẫn là không nên đi, vạn nhất chạm mặt, mình sẽ bị thanh lý.

Tô Dật biết phương hướng đại khái của Hỗn Loạn Vực, sau khi chọn lộ tuyến, liền tiếp tục lên đường.

Lần này Tô Dật một lòng muốn vào Hỗn Loạn Vực, nơi đó có lẽ càng thích hợp mình phát triển.

Ở trong Hỗn Loạn Vực đều là tán tu, không cần lo lắng Hắc Sát môn, cũng không cần lo lắng Nhất Sơn Nhị Giáo Tam Tông Tứ Môn.

Còn về Phù Diêu Bách Biến Bộ đã có thể bay được, nhưng Tô Dật không dám dùng linh tinh, ở trong Man Yêu Lâm rêu rao, cái kia chính là muốn chết.

Không nói trước sẽ khiến cường giả Man Thú chú ý, không trung một mực là địa bàn của Man Thú phi hành, thân phận nhân loại bị phát hiện, sợ là sẽ lập tức bị vây công.

Man Thú bình thường còn may, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công có thể áp chế, nhưng đây là trong Man Yêu Lâm, lúc nào cũng có thể sẽ xuất hiện cường giả Man Thú, đến lúc đó, vậy thì phiền phức lớn.

- Đổi lộ tuyến, tiếp tục xuất phát.

Nhưng đây là Man Yêu Lâm, đi như thế nào nữa, Tô Dật cũng khó tránh khỏi sẽ gặp phải Man Thú.

Cũng may Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đã có thể chấn nhiếp Yêu Linh cảnh, Yêu Chân cảnh, còn cường giả Yêu Hư Cảnh thì không phải khắp nơi đều có.

Phóng thích khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trên người, trên đường đi Tô Dật không có đụng phải quá nhiều trở ngại.

Ngược lại là những Man Thú kia, xa xa cảm ứng được khí tức trên người Tô Dật, lập tức tránh đi, không dám tới gần.

- Có nên tìm một chỗ nào nướng thịt ăn không, đã rất lâu không có ăn thịt rồi...

Tô Thiên Tước đứng ở trên đầu vai của Tô Dật nói thầm.

Trên đường đi Tô Thiên Tước chậm rãi theo sau, đến cuối cùng Tô Dật chỉ có thể đặt ở trên vai mình.

Tô Dật ghé mắt, trừng Tô Thiên Tước một cái, con hàng này thật là Khổng Tước sao, chẳng lẽ Khổng Tước thích ăn thịt như thế?

Nhìn sắc trời, lại hữu kinh vô hiểm qua một ngày, Tô Dật mở miệng nói:

- Tìm một chỗ nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục lên đường.

Tô Dật tìm một chỗ ẩn núp, sắc trời đã vào đêm.

- Cách Thương Lan Thành đã xa, hẳn là không người chú ý.

Tô Dật suy nghĩ, đã cách Thương Lan Thành mấy ngày, tuy trên đường tốc độ không nhanh, nhưng khoảng cách đã rất xa, hẳn không còn cường giả chú ý tới.

Lực lượng linh hồn phóng thích, cảm ứng được bốn phía yên lặng, ngay cả dấu vết Man Thú cũng không có, lúc này Tô Dật mới gọi ra không gian thần bí trong đầu.

Tuy tiến vào không gian thần bí không lâu, nhưng giờ phút này đã đến Nguyên Linh cảnh tam trọng, Tô Dật muốn nhìn một chút trong không gian thần bí biến hóa như thế nào.

Mỗi lần tu vi tiến bộ, trong không gian thần bí đều có không ít biến hóa.

Như Tô Dật nghĩ, không gian thần bí lại mở rộng không ít, năng lượng thiên địa vẫn còn rất nồng đậm, mạnh hơn ngoại giới nhiều.

Dù không có hấp thu Nguyên Thạch, nhưng không gian thần bí vẫn sẽ tự động hấp thu năng lượng thiên địa, chỉ là linh dịch lại sắp khô kiệt rồi.

Trong không gian thần bí, Bích Huyết Linh Tham vẫn tiếp tục hấp thu năng lượng tu hành, đối với Tô Dật đến, cũng không có bao nhiêu phản ứng.

Sau khi thu thập một phen, Tô Dật ra không gian thần bí, suy nghĩ nên đi tìm chút Nguyên Thạch, chờ thời điểm năng lượng trong không gian thần bí nồng nặc nhất, mình tu luyện mới càng nhanh hơn.

Thu hồi không gian thần bí, Tô Dật nhìn trời cao.

Bây giờ còn ở trong Man Yêu Lâm, cũng không biết khi nào mới có thể đến Hỗn Loạn Vực, tuy có thể phi hành, nhưng bây giờ ở trong Man Yêu Lâm, cũng không dám rêu rao.

- A, có nguồn nước!

Bỗng dưng, trời tối người yên, Tô Dật nghe được phụ gần như có tiếng nước.

Nghĩ đến mấy ngày nay màn trời chiếu đất, trên đường còn gặp thú triều, chật vật đến mặt mày xám xịt, Tô Dật muốn rửa mặt một chút.

Nghe tiếng nước, Tô Dật như U Linh trong đêm tối, mượn nhờ ánh trăng, dần dần tới gần nơi phát ra tiếng nước.

Xuyên qua rừng rậm, Tô Dật tìm được nguồn nước, là một đầm nước bị vách đá vây quanh.

Diện tích của đầm nước còn không nhỏ, mặt nước thanh tịnh sạch sẽ, hoàn cảnh thanh u.

- Tắm rửa cái đã...

Tô Dật mừng rỡ, đã rất lâu không có tắm rửa rồi.

Phù phù!

Rất thuần thục, cởi xuống quần áo đao kiếm trên người, Tô Dật lặn xuống nước.

Nhiệt độ nước rất lạnh, nhưng không băng hàn, làm cho Tô Dật thật lâu không có tắm rửa, nhất thời cực kỳ hưởng thụ.

Phần phật...

Đột nhiên, thời điểm Tô Dật vừa mới nhào vào đầm nước, trong nước truyền đến âm thanh vạch nước phần phật….

Giọt nước vẩy ra, dưới ánh trăng, một bóng người từ trong nước xuất hiện.

Mà khi thấy hình bóng từ trong đầm nước xuất hiện kia, ánh mắt Tô Dật nhất thời ngạc nhiên ngốc trệ.

Ánh trăng mông lung, bóng người uyển chuyển, mái tóc ướt sũng, thủy châu trượt ở trên làn da mịn màng.

Mái tóc của nàng rất đặc biệt, nó màu bạc nhàn nhạt.

Trong nước liên y dập dờn, lộ ra eo nhỏ cực kỳ dụ hoặc, yêu kiều không đủ một nắm.

Gần trong gang tấc, Tô Dật chỉ thấy da thịt nàng trắng nõn, vòng eo mềm mại.

Nương theo sóng nước, thân thể uyển chuyển kia nhảy ra mặt nước, hai chân thon dài thẳng tắp, da trắng như ngọc, giọt nước trượt xuống, giống như từng hạt châu rơi vào khay ngọc, để huyết khí người ta kích động.

Tình cảnh như vậy, đủ để cho bất kỳ nam nhân nào huyết khí phun trào.

Đây là một thân thể hoàn mỹ như bạch ngọc điêu khắc, tìm không ra bất kỳ tì vết nào, mềm như không xương, có quang hoa dập dờn, đường cong tự nhiên thiên thành, rung động lòng người.

Tô Dật kinh ngạc đến ngây người, kém chút chảy ra máu mũi, kiếp trước hắn còn là xử nam, đời này cũng chưa gặp qua sự việc như vậy a.

Lập tức, Tô Dật nhìn về phía khuôn mặt của thân thể hoàn mỹ.

Trong không khí tươi mát, dưới ánh trăng, một khuôn mặt tuổi không lớn lắm, nhìn bộ dáng chỉ mười sáu mười bảy tuổi, mắt ngọc mày ngài, mày ngài như họa, ánh mắt mị hoặc, giống như lúc nào cũng để lộ ra phong tình vạn chủng.

Thiếu nữ vốn lộ ra thần thái kiều mị, giờ phút này ướt sũng giống như vừa tắm xong, càng lộ ra mị hoặc tự nhiên.

Chẳng qua khi nhìn thấy khuôn mặt của thiếu nữ này, khí huyết trong lòng Tô Dật lại từ khuấy động chuyển đổi thành băng hàn, sắc mặt đại biến.

- Yêu Hoàng!

Thanh âm kinh ngạc từ trong miệng Tô Dật bật thốt ra.

Khuôn mặt của thiếu nữ này, Tô Dật làm sao quên được, lúc trước từng tận mắt thấy thực lực đáng sợ của thiếu nữ này.

Hắc Sát môn Hắc Minh, một chiêu liền bị đánh trọng thương.

Đây là Yêu Hoàng… Cửu Mệnh Miêu Yêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.