Thần Đế

Chương 207: Chương 207: Ngươi ngốc, hay là ta khờ?




Thiếu nữ mặc váy màu vàng nhạt, cổ áo kéo rất thấp, trước ngực hơi lộ ra da thịt trắng như tuyết, sơn phong cao ngất, eo nhỏ chân dài, tư thái thướt tha, để Tô Dật không khỏi nhìn nhiều mấy lần.

- Thật mạnh!

Ba thiếu niên nhịn không được thì thào, một thiếu niên tuổi tác tương tự bọn hắn, giờ phút này chân đạp U Hư Man Thiên Báo, sợi tóc tung bay, phía sau đao kiếm giao thoa, trong phiêu dật lại có tư thế oai hùng, thực lực đã triệt để chấn nhiếp bọn hắn!

- Đa tạ cứu giúp, ta gọi Thượng Quan Hề Vi, bọn họ đều là đệ đệ trong gia tộc của ta, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Nham, không biết các hạ xưng hô như thế nào, đến từ phương nào?

Thượng Quan Hề Vi mở miệng, nhất nhất giới thiệu đám người Thượng Quan Nham.

Mà nhìn thiếu niên trước mắt, tiếng lòng của Thượng Quan Hề Vi nhịn không được bị lay động, gương mặt có chút ửng đỏ, âm thầm nóng lên.

Ta sao có thể như vậy, hắn vẫn chỉ là một thiếu niên nha...

Thượng Quan Hề Vi âm thầm cười khổ, đó chỉ là một thiếu niên, tuổi tác tương tự đám người Thượng Quan Ngọc mà thôi, sao mình có thể có phản ứng như vậy chứ, xấu hổ chết người rồi.

- Dịch Túc, sao các ngươi lại ở chỗ này?

Tô Dật không có nói mình đến từ đâu, ngược lại kỳ quái vì sao mấy thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi kia lại xuất hiện ở chỗ này. Phía trước đã sắp đến Man Yêu Lâm, bình thường cường giả cũng không dám tùy tiện tiến vào, huống chi là mấy người trẻ tuổi, chẳng lẽ có trưởng bối chỉ huy đến đây rèn luyện.

- Chúng ta ở địa phương cách nơi này không xa, Dịch Túc huynh đệ, ngươi là người từ bên ngoài vào sao?

Thượng Quan Nham mở miệng, dáng người khôi ngô thẳng tắp, cảm giác lực lượng rất cường đại, bộ dáng tuấn lãng, nhìn Tô Dật, rất nhiệt tình hỏi.

- Ở chỗ này...

Nghe Thượng Quan Nham nói, Tô Dật âm thầm biến sắc, trong lòng chấn động.

Bọn họ ở phụ cận, Man Yêu Lâm không phải thiên đường của Man Thú sao, không ít Yêu tộc chiếm cứ, cường giả Man Thú như mây, là cấm khu của nhân loại, tại sao có thể có người ở chỗ này.

- Không thể nói lung tung.

Thượng Quan Hề Vi giống như cố kỵ cái gì, nhìn Thượng Quan Nham nháy mắt, khuôn mặt tái nhợt cố nặn ra vẻ tươi cười, nói với Tô Dật:

- Là trưởng bối dẫn chúng ta tới phụ cận rèn luyện một đoạn thời gian, ngươi cũng là theo sư môn tới nơi đây rèn luyện sao?

Tô Dật nhìn thần sắc của Thượng Quan Hề Vi, không khó biết nàng đang ẩn giấu cái gì, nhưng không có hứng thú hỏi nhiều.

Rống rống...

U Hư Man Thiên Báo giãy dụa gầm nhẹ, trên người còn có máu chảy dào dạt.

Giờ phút này trên người Tô Dật vác phá kiếm cũng đã nặng ngàn cân, để nó khó có thể giãy dụa, muốn lật tung Tô Dật, nhưng khí tức suy yếu, đã không cách nào làm được.

- Vì sao muốn lưu lại U Hư Man Thiên Báo này?

Tô Dật cúi đầu nhìn U Hư Man Thiên Báo, hỏi Thượng Quan Hề Vi.

Mấy người kia kém chút chết ở trong tay U Hư Man Thiên Báo, nhưng giờ phút này lại muốn lưu lại U Hư Man Thiên Báo một mạng, để Tô Dật có chút hiếu kỳ.

- Thực không dám giấu giếm, chúng ta nhất định phải bắt một con Man Thú trở về, đây là nhiệm vụ mà trưởng bối đã định.

Thượng Quan Hề Vi nhìn Tô Dật, thái độ rất thành khẩn nói:

- U Hư Man Thiên Báo này là ngươi đánh bại, cũng cám ơn ngươi cứu giúp, đại ân suốt đời khó quên, chúng ta có thể cho ngươi thù lao, hy vọng có thể lưu lại U Hư Man Thiên Báo cho chúng ta.

Tô Dật nhìn Thượng Quan Hề Vi hỏi:

- Các ngươi có thể cho ra thù lao gì?

- Lần này đi ra chúng ta không mang thứ gì, chỉ có thể lấy ra một viên Hỏa Nguyên Đan Thần phẩm sơ cấp, đối với võ giả nguyên khí Hỏa thuộc tính có tác dụng cực lớn, Nguyên Huyền cảnh cửu trọng dùng, cũng sẽ có hiệu quả rất lớn.

Thượng Quan Hề Vi khẽ cắn môi nói, hy vọng có thể đạt được U Hư Man Thiên Báo.

Tô Dật nhìn Thượng Quan Hề Vi một hồi, mới cười nói:

- Đan dược Thần phẩm sơ cấp, liền muốn đổi U Hư Man Thiên Báo, đây chính là Yêu tộc ấu tể, là ngươi ngốc, hay là ta khờ?

Đan dược Thần phẩm sơ cấp, đã có giá trị không nhỏ.

Tô Dật cũng biết Hỏa Nguyên Đan, chuyên môn luyện chế cho võ giả Hỏa thuộc tính, có thể tăng cường nguyên khí Hỏa thuộc tính.

Thế giới này, đan dược đặc biệt nhằm vào một loại thuộc tính đơn độc nào đó, cũng không chỉ có Hỏa Nguyên Đan.

Có điều Tô Dật không ngốc, một viên Hỏa Nguyên Đan, còn không cách nào so sánh với U Hư Man Thiên Báo.

U Hư Man Thiên Báo, đây chính là Yêu tộc ấu tể.

Huyết mạch của U Hư Man Thiên Báo tuyệt đối không kém Sí Thiên Giao bao nhiêu.

- Một viên đan dược Thần phẩm sơ cấp, liền muốn đổi U Hư Man Thiên Báo, khinh chúng ta ngốc sao.

Tô Thiên Tước trừng Thượng Quan Hề Vi một cái, sau đó cười hì hì nhìn Tô Dật nói:

- Chúng ta vẫn là nướng con mèo nhỏ này lên, mùi vị khẳng định không tệ.

Rống rống...

Nghe Tô Thiên Tước nói, một con gà lại muốn nướng nó ăn, U Hư Man Thiên Báo gào thét, cực kỳ nổi giận, nhưng không cách nào tránh thoát Tô Dật trấn áp.

Thượng Quan Hề Vi nhíu mày, nàng cũng biết một viên đan dược Thần phẩm, xác thực không cách nào so sánh với U Hư Man Thiên Báo,.

Thế nhưng giờ phút này, trên người nàng xác thực không có gì đáng tiền cả.

Huống chi U Hư Man Thiên Báo cũng không phải đồ vật bình thường có khả năng so sánh.

Nhưng nàng thật rất cần U Hư Man Thiên Báo, bằng không mà nói, toàn bộ thôn làng sẽ hậu quả đáng lo.

Lần này hi vọng của toàn bộ thôn làng đều rơi vào trên người các nàng.

Tô Dật không để ý đến Tô Thiên Tước, nhìn Thượng Quan Hề Vi nói:

- Nếu như các ngươi có bảo vật giá trị tương đương, ta có thể giao U Hư Man Thiên Báo cho các ngươi, nếu không thì không cần bàn nữa.

Tùy tiện giao U Hư Man Thiên Báo cho người khác, Tô Dật cũng không ngốc, tiểu gia hỏa này là có giá trị rất lớn nha.

- Trên người chúng ta thật không có gì đáng giá, bằng không chúng ta lấy hết đồ vật trên người, tất cả đều giao cho ngươi.

Thượng Quan Hề Vi nói, nàng thật rất cần U Hư Man Thiên Báo.

- Được rồi, U Hư Man Thiên Báo là của ta, các ngươi tự tiện!

Tô Dật không có hứng thú gì, tùy tiện góp đan dược và dược liệu vụn vặt, chắc hẳn cũng không có bao nhiêu giá trị, căn bản không có cách nào so sánh với U Hư Man Thiên Báo.

Nói xong, quanh người Tô Dật ánh sáng phun trào, dưới bàn chân cự lực tuôn ra, hung hăng rơi vào trên lưng U Hư Man Thiên Báo.

- Rống...

U Hư Man Thiên Báo vốn bị trấn áp không cách nào giãy dụa, giờ phút này cự lực áp chế, thân thể lại phủ phục, phát ra gầm nhẹ không cam lòng.

- Thần phục ta, nếu không… chết!

Thanh âm của Tô Dật trầm thấp hỏi, cảm thấy vừa rồi có chút lỗ mãng.

Một U Hư Man Thiên Báo, huyết mạch tương đương Sí Thiên Giao, nếu vừa rồi giết chết, không phải làm ăn lỗ vốn sao.

Nếu như có thể thu phục U Hư Man Thiên Báo, nuôi lớn, đến lúc đó chẳng khác nào bên cạnh mình có một cường giả Yêu tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.