- Rống rống...
- U Hư Man Thiên Báo ta, vương giả Yêu tộc, làm sao có thể thần phục nhân loại, ngươi dám giết ta, U Hư Man Thiên Báo nhất tộc sẽ không bỏ qua ngươi!
U Hư Man Thiên Báo gầm nhẹ, thú ngữ đáp lại, thân là vương giả Man Thú, tự có ngạo khí trời sinh, thần phục một nhân loại, cái kia chính là nhục nhã, còn khó chịu hơn giết nó.
Oanh!
Ánh mắt Tô Dật âm trầm, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, khí tức bá đạo uy nghiêm từ trong cơ thể bao phủ ra.
- Rống!
U Hư Man Thiên Báo gầm nhẹ, khí tức này để linh hồn nó kích động, máu trong cơ thể sôi trào, nhịn không được muốn phủ phục quỳ bái.
- Hỏi ngươi lần cuối cùng, thần phục hay muốn chết?
Tô Dật trầm giọng hỏi, nếu có thể thuận lợi lưu lại U Hư Man Thiên Báo, này cũng không tệ, chẳng khác gì bên người thêm một cường giả Man Thú.
- Rống rống...
- Chủ nhân, ta nguyện ý thần phục.
U Hư Man Thiên Báo nói, ở dưới khí tức kia trấn áp, để nó không có lựa chọn nào khác, không thể phản kháng.
Nghe vậy, Tô Dật thu hồi Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, ý cười hiện lên khóe miệng, từ trên lưng U Hư Man Thiên Báo nhảy xuống.
- Rống!
U Hư Man Thiên Báo như gỡ được gánh nặng, rốt cục giãy dụa đứng dậy.
U Hư Man Thiên Báo đứng sau lưng Tô Dật, hung quang trong mắt đã thành ngoan ngoãn, tuy ánh mắt còn có chút kiệt ngao bất thuần, thế nhưng rất kính sợ.
Nhìn một màn trước mắt, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham… nghẹn họng nhìn trân trối, thật không thể tin, U Hư Man Thiên Báo lại thần phục.
- Ai, không được ăn thịt nướng rồi!
Tô Thiên Tước thất vọng, U Hư Man Thiên Báo thần phục, vậy thì không thể nướng ăn rồi.
- Chúng ta đi...
Tô Dật quay người rời đi, không có ý định liên lụy nhiều với đám người Thượng Quan Hề Vi, miễn cho trêu chọc phải cường giả gì khác.
U Hư Man Thiên Báo chật vật đi theo phía sau, trên người còn máu me đầm đìa, bộ dáng rất thê thảm.
- Các hạ, chỉ cần lưu lại U Hư Man Thiên Báo, ngươi mở điều kiện gì cũng được, chúng ta thật rất cần U Hư Man Thiên Báo.
Nhìn thấy Tô Dật rời đi, Thượng Quan Hề Vi lo lắng, mở miệng giữ lại.
Tô Dật cũng không quay đầu, chỉ phất phất tay, đã thu phục U Hư Man Thiên Báo, hiện tại cho dù cầm bảo vật đến trao đổi, cũng không thể nào giao U Hư Man Thiên Báo cho bọn họ.
- Các hạ dừng bước, chúng ta chỉ cần mượn U Hư Man Thiên Báo dùng một chút, đến lúc đó các hạ có thể được một cơ duyên lớn, thường nhân cầu còn không được!
Nhìn thấy Tô Dật thật mang theo U Hư Man Thiên Báo đi xa, Thượng Quan Hề Vi cắn răng, do dự một chút, cuối cùng mở miệng hô.
- Cơ duyên lớn...
Tô Dật hỏi:
- Chỉ là mượn U Hư Man Thiên Báo dùng một chút?
- Không sai, chỉ mượn dùng mà thôi.
Thượng Quan Hề Vi gật đầu, trong mắt lộ ra hi vọng.
- Cơ duyên ngươi nói, tốt nhất có thể đả động ta.
Tô Dật nói, cái gọi là cơ duyên, xác thực là có chút hấp dẫn hắn.
Đang cố gắng tu luyện đột phá, nếu có thể đạt được cơ duyên lớn, vậy đủ để làm ít công to.
Loại dụ hoặc này, Tô Dật không thể cự tuyệt.
Thượng Quan Hề Vi khẽ cắn môi nói:
- Nếu như có thể mượn dùng U Hư Man Thiên Báo, đến lúc đó ngươi đạt được một cơ hội tăng cường thực lực, quan trọng hơn là...
Nói đến chỗ này, ánh mắt Thượng Quan Hề Vi không khỏi có ánh sáng lấp lóe, dừng lại một cái chớp mắt, sau đó âm điệu cao hơn một chút, nhìn Tô Dật nói:
- Quan trọng hơn là, còn có thể được một loại lực lượng linh hồn, rèn luyện linh hồn của mình!
- Lực lượng rèn luyện linh hồn!
Tô Dật rung động, phải biết vô luận là Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, hay Ngự Hồn Sư, muốn tăng cường lực lượng linh hồn đều rất khó khăn, huống chi là võ giả bình thường.
Lực lượng linh hồn, khó có thể tăng cường hạng gì.
Nếu có biện pháp tăng cường linh hồn, đủ để khiến người điên cuồng đi tranh đoạt.
Đối với Tô Dật mà nói, có thể có được một loại lực lượng rèn luyện linh hồn mình, cái này không thể nghi ngờ là điều kiện tất yếu để luyện thành Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Hỗn Nguyên Yêu Thể tầng thứ hai Thiên Nguyên Yêu Hồn, chính là phải hấp thu các loại linh hồn, lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công luyện hóa, lớn mạnh linh hồn mình.
Hấp thu linh hồn chúng sinh, lớn mạnh linh hồn mình, đây chính là phương thức tu luyện của Thiên Nguyên Yêu Hồn.
- Có lẽ có thể dùng để tu luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn!
Từ lần trước tu luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn, Tô Dật có thể rõ ràng cảm ứng được, cái này đối với Ngự Hồn Sư cũng có chỗ tốt to lớn, có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Nhưng Tô Dật do dự, muốn biết tình huống cụ thể, không khỏi hỏi Thượng Quan Hề Vi:
- Ta cần phải biết tình huống cặn kẽ, hết thảy đến cùng là chuyện gì xảy ra, vì sao các ngươi phải mượn U Hư Man Thiên Báo dùng một lát?
- Nói rất dài dòng, ngươi có thể đi theo ta về thôn, trên đường lại nói cho ngươi kỹ càng.
Thượng Quan Hề Vi nói.
- Hề Vi tỷ, ngươi thật muốn dẫn hắn về thôn.
Nghe Thượng Quan Hề Vi nói, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham đều có chút kinh ngạc, trong thôn còn chưa từng có ngoại nhân đi vào a.
- Ta tự có chừng mực, hết thảy ta sẽ giải thích rõ ràng cho nãi nãi.
Thượng Quan Hề Vi hạ giọng nói.
- Về thôn, các ngươi ở phụ cận đây?
Tô Dật rất khiếp sợ, những người này quả nhiên ở phụ cận.
Đây chính là địa phương giao hội của Man Yêu Đại Hạp Cốc và Man Yêu Lâm, thế mà thật có nhân loại trú ngụ!
- Nghiêm ngặt nói ra, chúng ta ở trong Man Yêu Lâm, chỉ là chỗ kia ngăn cách, ngoại nhân căn bản không biết được.
Thượng Quan Hề Vi nhìn ra do dự và lo lắng trong mắt Tô Dật, tiếp tục nói:
- Yên tâm đi, ngươi theo ta trở về sẽ rất an toàn, ta có thể cam đoan, trên đường ta sẽ nói cho ngươi biết hết thảy.
- Có vẻ rất thần bí nha, nên đi hay không?
Tô Thiên Tước nhìn Tô Dật hỏi.
- Đi!
Tô Dật khẽ cắn môi, mặc dù cái này có chút mạo hiểm, có điều đối mặt dụ hoặc có thể tu luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn, đáng giá liều một lần.
- Ăn đan dược vào đi.
Tô Dật nhét vào trong miệng U Hư Man Thiên Báo một viên thuốc, trợ giúp U Hư Man Thiên Báo trị thương, một khi có chuyện gì, cũng nhiều một phần lực.
Một lát sau, Tô Dật, Tô Thiên Tước mang theo U Hư Man Thiên Báo đi theo Thượng Quan Hề Vi rời đi.
Trên đường đi, từ trong miệng Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham… Tô Dật biết được tình huống đại khái, trong lòng chấn động và kinh ngạc không thôi.
Nguyên lai ở trong Man Yêu Lâm, không chỉ có người ở, hơn nữa còn có rất nhiều người.
Những người kia giống như đời đời cư trú ở nơi này, trải qua thời gian dài, dần dần hình thành một thôn làng và hai bộ lạc, phân biệt gọi là Linh Cổ Thôn, Man Hùng bộ lạc và Liệp Hổ bộ lạc.
Linh Cổ Thôn, Man Hùng bộ lạc, Liệp Hổ bộ lạc, một mực sống ở trong thế ngoại đào nguyên ngăn cách ngoại giới, trời sinh thượng võ, lấy nữ dệt nam săn làm chủ, hoàn toàn là tự cung tự cấp.
Hai bộ lạc và thôn làng, cũng thường xuyên trao đổi đồ dùng sinh hoạt.