Thần Đế

Chương 91: Chương 91: Quyết đấu Ngạn Thượng Dương!




Vì sao mấy con Man Thú lại có phản ứng như vậy, tựa hồ đang sợ tiểu tử kia.

- Xùy...

Nhưng lúc này, thân ảnh của Tô Dật đã như thiểm điện, trực tiếp lấn người lên, lao thẳng về phía Ngạn Thượng Dương.

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công có thể ảnh hưởng Man Thú, trong lòng Tô Dật hiểu rõ, đây cũng là nguyên nhân hắn lựa chọn xuất hiện.

Cường giả Hắc Sát môn đều bị dây dưa, mà Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trên người mình có thể ảnh hưởng Man Thú, cho nên Tô Dật mới quyết định thừa cơ xuất thủ.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Sau khi chấn kinh, Ngạn Thượng Dương liền lấy lại tinh thần, cung tên trong tay trực chỉ Tô Dật.

Tô Dật đã sớm biết thủ đoạn của Hắc Sát môn thiếu môn chủ, cung tiễn là lợi khí đánh xa, chỉ có cận thân, hi vọng của mình mới càng lớn.

- Xoẹt...

Phù Diêu Bách Biến Bộ thật thật giả giả, giả giả thật thật, biến hoá thất thường, tốc độ cực nhanh.

Tô Dật đã sớm chuẩn bị, những năm này rèn luyện ra kinh nghiệm hoàn mỹ dung hợp với Phù Diêu Bách Biến Bộ, quả thực là như hổ thêm cánh, bóng người lấy góc độ khó tin, trực tiếp tránh đi mũi tên.

- Hưu hưu hưu...

Ngạn Thượng Dương biến sắc, vội vàng cài tên, bóng người thì nhanh chóng lùi lại.

- Tam Tài Phá Không Tiễn!

Lạnh quát một tiếng, cùng lúc, ba mũi tên đồng thời bắn về phía Tô Dật.

- Ô ô ô...

Ba mũi tên bay ra, xếp theo hình tam giác, mang theo ba âm thanh xé gió, ánh sáng như điện, phong tỏa con đường tiến lên của Tô Dật.

Giờ khắc này Tô Dật cũng rất ngưng trọng, không nghĩ tới Ngạn Thượng Dương lợi hại như vậy, tiễn pháp kia cũng cực kỳ quỷ dị.

Nhìn khí tức trên ba mũi tên, thế như bôn lôi, căn bản không có cách tránh, Tô Dật tuyệt đối không dám ngạnh kháng.

Trong nháy mắt, nguyên khí Phong thuộc tính lấp lóe, như hình thành vòng xoáy ở dưới bàn chân, bóng người như quỷ mị lướt qua ba mũi tên.

- Xoẹt...

Nhưng kình phong sắc bén lại làm Tô Dật đứt không ít tóc, kình phong thổi qua cổ, như đao mang lướt qua, lông mao dựng đứng, cảm giác có chút đau đớn.

Nhưng giờ phút này, Tô Dật cũng thừa cơ đến trước người Ngạn Thượng Dương.

Ngạn Thượng Dương biến sắc, không nghĩ tới tiểu tử kia lại có thể tránh đi tuyệt chiêu của hắn, vừa rồi ba mũi tên cùng phát đã cực kỳ cố sức, giờ phút này không có thời gian bắn tên lần nữa.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng ta chỉ dựa vào cung tiễn sao!

Ngạn Thượng Dương cười lạnh, lúc này không cần nói cũng biết, tiểu tử kia chạy ra hầm mỏ là muốn giết hắn.

Không kịp kéo cung, Ngạn Thượng Dương vung tay lắc một cái, trong nháy mắt có nguyên khí Hỏa thuộc tính tuôn ra, chỉ ấn ngưng tụ, điểm về phía Tô Dật.

- Xoẹt...

Chỉ ấn xích mang loá mắt, như một Xà Ảnh màu đỏ, lấy góc độ xảo trá độc ác lướt về phía Tô Dật.

Tô Dật quyết định xuất thủ, thì đã quan sát tình huống bốn phía, càng không xem thường Hắc Sát môn thiếu môn chủ.

Nhìn chỉ ấn của Hắc Sát môn thiếu môn chủ lướt tới, trong lòng Tô Dật hơi trầm xuống, khóe miệng co rúm.

Hắc Sát môn thiếu môn chủ này xác thực có chút thủ đoạn, nếu không phải trong khoảng thời gian qua mình được người thần bí chỉ điểm, thì giờ phút này hắn cảm giác mình sẽ rất nguy hiểm.

Nói rất dài dòng, nhưng hết thảy chỉ trong nháy mắt!

Thời điểm chỉ ấn xuất hiện ở trước mặt Tô Dật, bàn tay hắn vung lên, nguyên khí phun trào như sóng xung kích, chấn chỉ ấn vỡ thành hư vô.

Sau khi chấn nát chỉ ấn, Tô Dật đã có chuẩn bị, bóng người thừa cơ lấn tới gần.

Trong cơ thể hắn, nguyên khí màu đen ầm vang vận chuyển, xuyên qua kinh mạch đặc biệt, lực lượng Thổ thuộc tính kéo lên, cuối cùng hội tụ ở chân phải.

Trong nháy mắt, khí tức Nguyên Hồn cảnh tam trọng không giữ lại chút nào, trong mắt như có lôi điện lấp lóe, quần áo lam lũ phần phật, sợi tóc bay múa, khí thế như mang theo lôi đình chi nộ.

- Bát Hoang Nộ, Nhất Cước Trấn Sơn Hà!

Tiếng quát như sấm, theo Tô Dật quát nhẹ, chân phải bước ra, dưới bàn chân có vòng xoáy nguyên khí bao phủ.

Oanh...

Khắp nơi rung động, không khí oanh minh, từ Tô Dật lối ra, từng vòng từng vòng màu đen nguyên khí Thổ thuộc tính năng lượng, như là như gợn sóng quét sạch mà ra (*).

- Ken két...

Mặt đất rạn nứt, giống như mạng nhện chậm rãi lan tràn.

Bốn phía có nham thạch cổ thụ, đều trong nháy mắt hóa thành bột mịn.

- Ngao ô...

Những Man Thú ở phụ cận kia, giờ phút này không biết vì sao, ánh mắt đều rung động kịch, không ngừng gào thét.

- Phốc phốc...

Ngạn Thượng Dương rên rỉ, bóng người lảo đảo lui ra sau, không nhịn được phun một ngụm máu tươi.

Hắn thụ thương, còn là trọng thương.

Tiểu tử kia rõ ràng chỉ là Nguyên Hồn cảnh tam trọng.

Hắn là Nguyên Huyền cảnh nhất trọng, cho dù là Nguyên Hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong, cùng Nguyên Huyền cảnh nhất trọng cũng có chênh lệch cực lớn.

Nhưng tiểu tử kia mới Nguyên Hồn cảnh tam trọng, lại bạo phát ra thực lực đáng sợ như vậy.

Nếu không phải hắn có chuẩn bị, cộng thêm từ nhỏ tu luyện nhục thân, thì vừa rồi hậu quả khó mà lường được!

Sắc mặt Tô Dật tái nhợt, thôi động Bát Hoang Nộ tiêu hao quá lớn.

Nếu không phải đột phá đến Nguyên Hồn cảnh tam trọng, hắn thật không dám tùy tiện thi triển.

- Còn mạnh hơn tưởng tượng, đó là...

Nhìn Ngạn Thượng Dương chỉ thụ thương, mà không có bị mình đạp nằm, ánh mắt của Tô Dật không khỏi âm trầm.

Mà lập tức, Tô Dật nhìn thấy trên người đối phương có một tầng ánh sáng đỏ nhạt nhạt màu, như một tầng vụ khí bao trùm ở trên da.

- Nguyên Khí Tráo!

Ánh mắt Tô Dật hơi khép, đến Nguyên Hồn cảnh, thì có thể làm cho nguyên khí tiết ra ngoài, hình thành Nguyên Khí Tráo bảo hộ bản thân.

Giờ phút này quang mang trên người Hắc Sát môn thiếu môn chủ kia, hẳn là Nguyên Khí Tráo.

- Tiểu tử, không thể không nói, ngươi đã rất mạnh, chỉ tiếc Nguyên Huyền cảnh và Nguyên Hồn cảnh là có thiên địa khác biệt, hiện tại chịu chết đi!

Ngạn Thượng Dương trọng thương, khóe miệng còn chảy ra máu tươi, ánh mắt âm u nhìn Tô Dật, nguyên khí trong cơ thể nương theo sát ý phun trào, ở bên ngoài thân hình thành một tầng ánh sáng nóng rực như lửa.

Xoẹt...

Trong nháy mắt, Ngạn Thượng Dương động, dưới chân tuôn ra ánh sáng, bóng người như hóa thành tàn ảnh màu đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.