Trận huyết chiến này cũng không có kéo dài quá lâu.
Trừ ba con Liệp Man Trư, thực lực của Man Thú khác không phải đối thủ của đám thú Bạch Ngọc Huyền Điểu, Hỏa Liệt Man Điểu.
Mà khi Man Thú ở bốn phía bị giải quyết không sai biệt lắm, Bạch Ngọc Huyền Điểu, Ngân Linh Yêu Điệp… liền tương trợ Hoàng Kim Mãng và Hỏa Tình Man Hổ.
- Ô!
Ba con Liệp Man Trư phát ra tiếng rống giận dữ, từ Tô Dật xuất thủ, chúng biết người này không giống như Yêu Hoàng chính thức.
Mà giờ khắc này chúng nó lại bị áp chế gắt gao, dần dần trọng thương.
Tuy ba con Liệp Man Trư lực lớn vô cùng, nhưng bị đám thú Hỏa Tình Man Hổ áp chế, không cách nào thoát thân, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng.
Rống!
Hổ khiếu chấn thiên, Hỏa Tình Man Hổ gào thét, hổ trảo to lớn rơi xuống, hung hăng đập lên người Liệp Man Trư.
Liệp Man Trư kia vừa mới bị Bạch Ngọc Huyền Điểu oanh kích, không kịp tránh né, thân thể bị xé ra mấy vết thương sâu thấy xương, máu tươi dạt dào, thân thể bị đánh bay ra ngoài.
Ầm!
Thân thể nó đụng vào một gốc đại thụ cách đó không xa, cành cây rạn nứt, vỏ cây nổ bay, như lân phiến vỡ ra.
Liệp Man Trư này lập tức mất đi sức sống, nằm ở trong vũng máu.
- Ô ô...
Theo sát, hai con Liệp Man Trư khác cũng bị Hoàng Kim Mãng, Xích Hỏa Yêu Điêu… liên thủ đánh giết.
Tô Dật nhảy lên một tảng đá lớn, nguyên khí phun trào, từ trên tảng đá bay lượn xuống, trong tay nắm chặt Nguyên Binh đại đao.
Khí tức của hắn sắc bén bá đạo, trong nháy mắt lao xuống, xuất hiện ở trên đầu một Man Thú thể tích to lớn.
Man Thú kia giống như gấu, nhưng bộ dáng lại dữ tợn hơn nhiều, trên người có lân giáp thật dày, tràn ngập khí tức hàn băng.
Thân thể xuất hiện ở trên đầu Man Thú, Man Thú kia ngẩng đầu dựng đứng, trong miệng phun ra hàn băng, làm cho nguyên khí trong cơ thể Tô Dật bị ảnh hưởng, giống như muốn đóng băng.
Oanh!
Tô Dật đã sớm chuẩn bị, cũng biết khí tức hàn băng của Man Thú kia không đơn giản, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lại trời sinh khắc chế hết thảy hàn băng, nhất thời vận chuyển, trong thân thể như có Thần Hỏa tuôn ra, trục xuất tất cả khí tức lạnh lẽo.
Hưu!
Đại đao trong tay trực tiếp chém xuống.
Đao quang nương theo âm thanh xé gió, lộng lẫy cuồng mãnh, hung hăng bổ vào đầu Man Thú kia.
Xì xì xì...
Đại đao giống như thiểm điện, mang theo khí thế bá đạo sắc bén, nhanh đến không cho Man Thú kia chút cơ hội phản kháng nào.
Đao mang chém ở trên đầu, lân phiến vỡ vụn, máu tươi bắn ra.
Man Thú này đã là Yêu Huyền cảnh ngũ trọng, lại bị hắn trực tiếp chém giết.
Hai chân Tô Dật rơi xuống đất, thu đao vào vỏ, Man Thú bốn phía cũng bị giết sạch.
- Thu thập một chút!
Tô Dật mở miệng, trong đám Man Thú này, không ít vật có giá trị, da lông lân giáp… trên người một vài Man Thú, đều tài liệu luyện chế binh khí rất tốt.
Xem như thịt những Man Thú kia, mang ra ngoài bán cũng có giá trị không thấp.
Đặc biệt là thịt của Yêu Linh cảnh, nếu như ở trong Man Thành, tuyệt đối không phải gia tộc bình thường có thể ăn được.
Nghe nói thường xuyên ăn thịt Man Thú cường đại, còn có thể tăng trưởng tu vi.
Rất nhanh, ở dưới đám thú Ngân Linh Yêu Điệp ra sức, một số tài liệu có giá trị không nhỏ bị thu thập, thu vào trong Túi Không Gian.
Lúc này, mặt trời chiều ngã về tây, trên hạp cốc bao phủ ánh sáng màu vàng óng.
- Tìm một chỗ nghỉ ngơi, sáng mai lại tiếp tục lên đường!
Tô Dật mở miệng.
Khắp nơi đều là Man Thú, không đến hai ngày đã giao thủ với mấy tốp Man Thú, hơn nữa có xu hướng càng lúc càng nhiều.
Đám thú Hỏa Tình Man Hổ đều cần nghỉ ngơi, mà mình cũng tiêu hao không ít, đến tình trạng kiệt sức.
Thời điểm mặt trời xuống núi, màn đêm bao phủ thương khung, Tô Dật rốt cuộc tìm được một chỗ ẩn núp.
Trong hạp cốc thâm thúy có một sơn cốc nhỏ, bốn phía bị đại thụ và dây leo bao phủ, khó có thể phát hiện.
- Mệt chết rồi, ta muốn nghỉ ngơi một lúc.
Tô Thiên Tước cụp đuôi, huy động cánh ngắn, bộ dáng cực kỳ chật vật.
- Tô Thiên Tước, ta có thể tín nhiệm ngươi không?
Trong sơn cốc, đột nhiên Tô Dật nghiêm mặt nhìn Tô Thiên Tước hỏi.
- Đương nhiên, chúng ta đã kết bái huynh đệ nha.
Tô Thiên Tước nhướng mày, mắt nhỏ hiếu kỳ nhìn Tô Dật.
- Ta cũng hi vọng mình có thể tín nhiệm ngươi.
Tô Dật nghiêm mặt gật đầu, cùng Tô Thiên Tước kết bái, hoàn toàn không phải là tâm huyết dâng trào, mà là hy vọng có thể tín nhiệm con gà trọc lông không rõ lai lịch, lại tự xưng Khổng Tước kia.
Oanh!
Sau khi nói xong, Tô Dật ngưng kết thủ ấn, mi tâm có ánh sáng như thần huy lấp lóe, gọi ra không gian thần bí.
Quang mang như thần huy dập dờn, lập tức tràn ngập toàn thân Tô Dật.
Ánh sáng mông lung, như muốn bao phủ cả sơn cốc, cũng may bốn phía có đại thụ che chắn, khó có thể phát hiện.
Đám thú Hỏa Tình Man Hổ hoa mắt, thời điểm mở mắt ra lần nữa, đã bị bao phủ ở trong không gian thần bí.
- Đây là địa phương nào!
Khi Tô Thiên Tước nhìn thấy không gian thần bí, sắc mặt không khỏi chấn kinh!
Trong không gian này, có một cỗ khí tức để tim nó đập nhanh, tự dưng tuôn ra kính sợ, muốn phủ phục.
Nó quên quá nhiều chuyện, nhưng loại kính sợ này lại từ trong đáy lòng sinh ra.
Bốn phía linh khí nồng đậm, mông lung như hỗn độn, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như ngăn cách không gian.
Tô Thiên Tước đảo qua bốn phía, trực giác để cho nó biết, đây là bảo địa!
Nơi này cực kỳ thần bí, là trọng bảo!
- Đây là nơi nào!
Tô Thiên Tước nhịn không được run rẩy hỏi.
Khó trách thiếu niên này bất phàm như vậy, cho nó một loại cảm giác khác thường, nguyên lai người mang trọng bảo, sợ là hết thảy trên người đối phương, đều không thoát liên quan với không gian này.
- Nơi đây ta cũng không biết là gì, nhưng ở bên trong tu hành, có tác dụng làm ít công to.
Tô Dật trả lời, hy vọng có thể tín nhiệm Tô Thiên Tước.
Bây giờ phải đi Man Yêu Lâm, vì tốc độ tu luyện của mọi người, mình lại không có cách nào hấp thu Nguyên Thạch, chỉ có thể dựa vào không gian thần bí.