- Yêu Hoàng!
Từng ánh mắt nhất thời rơi vào trên người Tô Dật, ba con Liệp Man Trư run lên, lộ ra vẻ kinh sợ.
Trong Man Thú, đẳng cấp sâm nghiêm, địa vị rõ ràng, lấy thực lực vi tôn, gặp phải Yêu Hoàng, đẳng cấp như chúng nó không thể không thần phục.
Nhưng lập tức, trong ánh mắt kinh ngạc của ba con Liệp Man Trư, lại lộ ra vẻ nghi hoặc.
Yêu Hoàng còn trẻ như vậy, là chưa từng có a, từ khí tức cũng không giống Man Thú.
Ba con Liệp Man Trư nghi hoặc do dự.
- Không biết là vị Yêu Hoàng nào đến, để chúng ta thông báo Sí Giao Hoàng!
Một con Liệp Man Trư lấy thú ngữ nói với Tô Dật, đây cũng là một loại thăm dò, nếu là nhân loại, sẽ không cách nào hiểu rõ thú ngữ.
- Ta là ai, còn chưa tới phiên các ngươi biết!
Tô Dật mở miệng, thanh âm thăm thẳm, sắc mặt sắc bén.
Nhìn Tô Dật lại có thể nghe được thú ngữ, ba con Liệp Man Trư kinh ngạc, nhân loại là quyết không thể nghe hiểu thú ngữ a.
- Hoàng giả, sự tình này là Sí Giao Hoàng hạ lệnh, không buông tha bất cứ một nhân loại nào, nếu Yêu Hoàng đến đây, xin báo ra danh hào, để chúng ta bẩm báo Sí Giao Hoàng!
Liệp Man Trư lại dùng thú ngữ nói.
- Lùi lại, nếu không giết không tha!
Ánh mắt Tô Dật âm trầm, hàn ý từ hai con ngươi lướt qua, tự nhiên là không thể kinh động tới Sí Thiên Giao.
Trong mấy ngày này, Tô Dật cũng gặp được không ít Man Thú.
Có Man Thú ở dưới Hỗn Nguyên Chí Tôn Công chấn nhiếp, vội vàng rời đi.
Cũng có đội ngũ Man Thú bị đám người Tô Dật không chút khách khí đánh giết, xem như rèn luyện.
Hỏa Tình Man Hổ, Ngân Linh Yêu Điệp, Hoàng Kim Mãng… cũng cần rèn luyện.
- Đại nhân, hiện tại Man Yêu Đại Hạp Cốc là địa bàn của Sí Giao Hoàng, nếu ngài đến đây, nhất định phải bào cho Sí Giao Hoàng biết, nếu không sẽ chọc giận Sí Giao Hoàng!
Liệp Man Trư cắn răng, bộ dáng dữ tợn, chúng nó thần phục Sí Thiên Giao, phía sau cũng có Yêu Hoàng làm chỗ dựa.
- Rống!
- Giết!
Hỏa Tình Man Hổ tính khí táo bạo, đã sớm nhịn không được, gào thét một tiếng, hổ khiếu như sấm, chấn động sơn lâm, bốn phía cát bay đá chạy.
Rống!
Thân thể của Hỏa Tình Man Hổ đột nhiên nhảy ra, miệng rộng mở to, trực tiếp đánh giết tới.
- Ngao ô!
U Minh Thử, Tuyết Ngọc Man Viên, Hỏa Liệt Man Điểu, Hoàng Kim Mãng… cũng xuất thủ, nhất thời bạo phát, các loại ánh sáng tuôn ra, thanh thế to lớn.
Đội Man Thú kia không nghĩ tới đám thú Hỏa Tình Man Hổ nói xuất thủ liền xuất thủ.
Sự tình đột nhiên, chúng nó không kịp phòng bị, có Man Thú bị Ngân Linh Yêu Điệp trực tiếp diệt sát.
Ba Liệp Man Trư dẫn đầu cũng bị Hoàng Kim Mãng, Hỏa Tình Man Hổ, còn có Xích Hỏa Yêu Điêu ngăn cản.
Tuy Xích Hỏa Yêu Điêu, Hỏa Tình Man Hổ còn chưa tới Yêu Linh cảnh lục trọng, nhưng khí tức hung hãn, hung uy giống như đến từ viễn cổ, đánh với hai Nguyên Linh cảnh lục trọng cũng không rơi vào thế hạ phong.
Hoàng Kim Mãng đối phó Liệp Man Trư Nguyên Linh cảnh thất trọng, cũng bất phân cao thấp.
- Hưu!
Tô Dật đã nắm đại đao Nguyên Binh ở trong tay.
Cây đao trước đã hỏng, đại đao này là Tô Dật từ trong bảo tàng của Sí Thiên Giao đoạt được.
- Giết!
Tô Dật xuất thủ, quán chú nguyên khí vào đại đao, nhất thời tràn ngập ánh sáng.
Nguyên Binh không phải binh khí phổ thông, khí thế sắc bén kinh người, Tô Dật lựa chọn một Man Thú tu vi Yêu Huyền cảnh nhị trọng.
Bình thường phòng ngự của Man Thú đều rất mạnh, thân thể cường đại, vượt xa nhân loại cùng cấp.
Xoẹt...
Tô Dật thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, đao quang sắc bén, giơ tay chém xuống, Man Thú này lập tức đầu một nơi thân một nẻo, ngã trên mặt đất.
Ngao!
Một Man Thú khác như ngạc như rùa, từ một bên đánh lén Tô Dật, móng vuốt vung ra, năng lượng kinh người, muốn xé nát Tô Dật.
- Hưu!
Tô Dật quay lại, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đao quang trong tay như vầng trăng, trực tiếp lướt tới, giống như muốn trảm phá hư không.
- Xoẹt...
Trảo của Man Thú kia bị chém đứt, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ đau đớn.
- Giết!
Tô Dật xuất thủ gọn gàng, phóng tới bầy thú, trên người nguyên khí cuồn cuộn, đao quang lấp lóe.
Theo đại đao của Tô Dật rơi xuống, đều có một cái Man Thú bị chém chết.
- Lại dám khi dễ ta, muốn chết!
Tô Thiên Tước ở trong bầy thú, thanh âm cũng không ngừng truyền ra.
Một số Man Thú căn bản không có để Tô Thiên Tước ở trong mắt, muốn trực tiếp giẫm đạp nó ở dưới chân, làm Tô Thiên Tước cực kỳ nổi giận.
Thân thể lướt đi, dưới móng vuốt của Tô Thiên Tước có kim quang lấp lóe, một con Man Thú sắp tới Yêu Linh cảnh bị xé ngực mổ bụng.
- Ngao!
Một con hung cầm từ giữa không trung đáp xuống, giương cánh kéo theo cuồng phong, đây là một Man Thú đã đến Yêu Linh cảnh nhất trọng.
- Ai u, chim nhỏ cũng dám làm càn!
Tô Thiên Tước tức giận, cánh ngắn nhanh chóng vỗ, đột nhiên có ánh sáng tuôn ra, ánh sáng này như trời sao, lộng lẫy mà loá mắt.
Thời điểm ánh sáng xuất hiện, khí tức của Tô Thiên Tước trở nên khác biệt, giống như trong nháy mắt cường đại hơn nhiều.
Tô Thiên Tước không lùi mà tiến tới, trảo đánh đến trước mặt!
- Keng!
Hai trảo va chạm, một lớn một nhỏ, nhất thời phát ra tiếng vang to lớn, chấn động bốn phương.
- Xoẹt...
Chỉ chớp mắt, móng vuốt của hung cầm kia lộ ra vết rách, máu chảy dạt dào.
Chít chít...
Hung cầm gầm thét, một trảo của nó đã đứt, máu tươi rơi đầy mặt đất.
- Giết!
Tô Thiên Tước đắc thế không tha người, trong mắt có ánh sáng phun trào, móng vuốt như câu, xẹt qua cổ hung cầm.
Thân thể hung cầm rung động, ánh mắt mang theo không cam lòng và hoảng sợ, lập tức rơi xuống, cắm ở trong vũng máu.
- Hưu...
Đao quang của Tô Dật xẹt qua cổ của một Yêu Huyền cảnh tam trọng, đầu lâu tung bay, máu tươi như dòng suối nhỏ vung vãi.
Man Thú khác ở dưới Ngân Linh Yêu Điệp, U Minh Thử, Hỏa Liệt Man Điểu, Bạch Ngọc Huyền Điểu, Tuyết Ngọc Man Viên đồng loạt ra tay, cũng nhanh chóng bị quét ngang.
Chỉ còn ba con Liệp Man Trư và Hoàng Kim Mãng, Hỏa Tình Man Hổ, Xích Hỏa Yêu Điêu quyết đấu khí thế hừng hực, cực kỳ kịch liệt!
- Kỳ quái, không giống như là thủ đoạn của chúng nó a!
Tô Thiên Tước nhẹ nhõm không ít, sau khi đánh giết một Yêu Linh cảnh, tuy khí tức suy yếu, có điều đã không có Man Thú dám tùy tiện đến trêu chọc nó.
Ánh mắt nhìn Hoàng Kim Mãng, Hỏa Tình Man Hổ… Tô Thiên Tước âm thầm kinh ngạc.
Ở trong trí nhớ của nó, rất nhiều thủ đoạn cường đại của Hoàng Kim Mãng, Hỏa Tình Man Hổ… đều không phải của chúng, không phải tới từ hyết mạch truyền thừa.