Thần Đế

Chương 377: Chương 377: Thâm ý của Yêu Hoàng! (2)




Ánh mắt Xích Kình dần dần trầm xuống, trong mắt lóe lên sự sắc bén nói:

- Xem ra, có vài người thật sự cho rằng tính tình của Xích Kình quá tốt, chuyện này nhất định phải có người trả giá thật đắt, khoản nợ này, ta có thể tính toán tới cùng!

...

Trong sơn cốc, đám người trưởng lão Thượng Quan Hư và tất cả mọi người đã sớm lo lắng, đặc biệt là ba người trưởng lão Thượng Quan Hư đã bắt đầu do dự có nên bắt đầu ra sức đánh một trận luôn hay không.

- Đã không có gì đáng ngại nữa.

Khi Tô Dật trở về liền nói với mọi người như thế, trong đám người truyền ra tiếng hoan hô. Ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ đều thở phào nhẹ nhõm.

- Cái gì? Chúng ta đi tới Thương Lan thành, đi tới nơi ở của Yêu Hoàng này sao?

Mà sau đó, khi mọi người biết được quyết định của Tô Dật thì đều ngạc nhiên giật mình, kinh hãi. Bảo bọn họ đi tới địa bàn của Yêu Hoàng, sớm chiều ở chung cùng Man Yêu thú, mọi người không dám cũng không tưởng tượng nổi.

- Chuyện của Thiên Yêu tông đã truyền ra ngoài, bây giờ xung quanh có không ít cường giả Yêu tộc đang tìm kiếm chúng ta.

Tô Dật không thấy bất ngờ về phản ứng của mọi người, lại báo cho bọn họ biết tin tức mình mới nhận được.

Mọi người bàn luận, xì xào bàn tán, ai cũng biết tầm nghiêm trọng của chuyện này.

Nhưng nếu đi tới Thương Lan thành, mọi người đều e ngại, không ai tin tưởng Yêu Hoàng Xích Kình này.

- Dù sao nếu như chúng ta gặp phải cường giả Yêu tộc khác cũng là dữ nhiều lành ít, không còn đường nào có thể đi được, vậy không bằng chúng ta lại tới chỗ Thương Lan thành kia. Ta không tin Yêu Hoàng này nhưng ta tin tưởng Tô Dật!

Hổ Trì mở miệng nói, hắn cũng không tin những cường giả Yêu tộc kia, nhưng hắn tin tưởng Tô Dật.

- Ta cũng tin tưởng Tô Dật, nếu quả thật không còn đường nào có thể đi, vậy đi tới chỗ của Thương Lan thành thì có gì đáng ngại chứ?

Sau đó, Hùng Chiến và đám người người trẻ tuổi đều tỏ thái độ.

Bọn họ không tin Yêu Hoàng Xích Kình, nhưng tin tưởng Tô Dật, cho nên tin tưởng Tô Dật sẽ không nhìn nhầm người.

- Ba vị trưởng lão, nếu không có biện pháp nào tốt hơn, ta kiến nghị có thể đi tới Thương Lan thành, có lẽ nơi càng nguy hiểm lại càng an toàn.

Tô Dật biết, trước mắt quyền quyết định cuối cùng vẫn là do ba vị trưởng lão nào.

Mặc dù là mới Tông chủ của Thiên Yêu tông nhưng Tô Dật hiểu rõ, trong Thiên Yêu tông trước mắt, uy vọng của ba vị trưởng lão là cao nhất, mình tuy là Tông chủ, cũng chỉ là một có tiếng không có miếng.

Bây giờ, Thiên Yêu tông chỉ còn lại những huyết mạch này trước mắt, hơn nữa đều là một đám người mới, Tô Dật không hy vọng phát sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

- Ngươi có thể bảo đảm Yêu Hoàng Xích Kình này không muốn một lưới bắt hết chúng ta chứ?

Hổ Bộ trưởng lão ngước mắt nhìn Tô Dật hỏi.

Tất cả huyết mạch của bộ lạc Liệp Hổ đã không còn dư lại bao nhiêu người, hắn chưa từng tham gia cuộc chiến đẫm máu kia, xem như là tham sống sợ chết, ở lại vì giữ lại huyết mạch cuối cùng của bộ lạc Liệp Hổ, hắn không thể lại để xuất hiện bất kỳ bất ngờ nào.

- Nếu Yêu Hoàng Xích Kình muốn một lưới bắt hết chúng ta, bây giờ chính là thời cơ tốt nhất.

Tô Dật gật đầu, hiểu rõ lo âu và e ngại của Hổ Bộ trưởng lão, tuy hắn không dám nắm chắc 100% nhưng vẫn tin tưởng và trực giác của mình.

Yêu Hoàng Xích Kình này không phải là người hiền lành gì, nhưng trước mắt ngược lại rất đáng tin cậy, nếu như hắn muốn một lưới bắt hết mọi người thì có thể ra tay từ lâu, không cần phiền phức đưa mọi người đến Thương Lan thành.

- Nơi đây đã bị lộ nên không còn an toàn nữa, lại nửa bước khó đi, dù sao cũng là cửu tử nhất sinh, sao chúng ta không đi tới Thương Lan thành thử một lần, ít nhất vẫn có một chút cơ hội!

Tô Thiên Tước không nhìn được nữa, từ phía xa đảo qua trên người ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục, Hổ Bộ, có vẻ không kiên nhẫn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.