Thần Đế

Chương 294: Chương 294: Thắng thì nàng gả cho ta




- Được rồi, mọi người lên đường đi.

Thấy Thượng Quan Thần Phong đến, có một lão giả lên tiếng, mắt nở ý cười, trong ánh vừa có chút khẩn trương, lại vừa có chút chờ mong.

- Chít.

Hàn Ngọc Yêu Ưng hí vang một tiếng, vỗ cánh dẫn đầu nhập vào đám mây, bay ra phía ngoài thôn.

- Ngao...

Trong Linh Cổ Thôn cũng có không ít tọa kỵ Man Yêu Thú cường đại xuất hiện.

Một vài cường giả cùng lão giả nhảy lên tọa kỵ, nhưng phần lớn mọi người bước đi tiến về phía trước.

Tô Dật không cưỡi U Hư Man Thiên Báo, mà cùng bọn người Thượng Quan Diệp đi tới.

Ngược lại Tô Thiên Tước không chút khách khí, đôi cánh ngắn, thần sắc có chút buồn cười, bò lên lưng U Hư Man Thiên Báo, không chút lo lắng nghiêng người dựa vào, khiến người ta nhịn không được trợn hai mắt ngạc nhiên.

- Xuất phát.

Một đám người trùng trùng điệp điệp, nhanh chóng tiến đến nơi đọ sức.

Qua lời nói của Thượng Quan Nham, Tô Dật biết được cứ mười năm một lần sẽ diễn ra cuộc đọ sức giữa các bộ lạc bao gồm Linh Cổ Thôn, Man Hùng bộ lạc, Liệp Hổ bộ lạc. Cuộc đối đầu được tổ chức trên sân lớn.

Một đám người trùng trùng điệp điệp rời đi, sau hơn một canh giờ cũng gần đến đích.

Hai con đường phía trước, mỗi hướng cũng xuất hiện một đội nhân mã trùng trùng điệp điệp đi tới.

Man Yêu Thú tọa kỵ bay trên tầng trời thấp, còn có Man Yêu Thú tọa kỵ phi nhanh trên mặt đất, khí tức kinh người.

Phía trên ngồi một ít nhân vật ưu việt, đều là cường giả.

Có cự hùng rít gào, có mãnh hổ gầm nhẹ.

- Người của Man Hùng bộ lạc cùng Liệp Hổ bộ lạc cũng đã đến.

Thượng Quan Nham nhìn hai đội quân khổng lồ phía trước, đó là người của Liệp Hổ bộ lạc cùng Man Hùng bộ lạc.

Ánh mắt Tô Dật đảo qua hai đội kia, nhân số cũng không ít hơn Linh Cổ Thôn, từ xa đã có thể cảm giác được khí tức cường đại vô cùng.

Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc đều có rất nhiều cường giả đến.

Lập tức, ánh mắt Tô Dật cũng dừng trên sân cực lớn cách đó không xa, diện tích sân khá rộng.

Phía trước sân lớn, cũng có một tòa đại sơn nguy nga đứng vững, cao vút tầng mây, đỉnh núi sương mù phủ đầy.

Ba đội ba hướng, cùng thời gian đến được sân lớn.

Bốn phía sân lớn liền có bóng người rộn ràng, bắt đầu ồn ào huyên náo.

Lần này sân bãi có Linh Cổ Thôn phụ trách, đã sớm có người của Linh Cổ Thôn an bài sắp xếp. Trên đài cao ở sân lớn, đã có khá nhiều ghế dựa lớn để tựa lưng, trên bàn có hoa tươi rượu ngon, còn có mùi thịt thơm lừng xông vào mũi.

- A, là Hàn Ngọc Yêu Ưng.

Bên trong đoàn người Liệp Hổ bộ lạc có một con mãnh hổ hung hãn toàn thân phủ đầy lân phiến, ngồi trên đó là một người trung niên cùng hai cô bé sáu bảy tuổi, mắt to xanh, mỹ lệ khả ái. Ánh mắt cô bé tò mò nhìn vật cưỡi của Thượng Quan Thần Phong, trên tầng trời thấp Hàn Ngọc Yêu Ưng quanh quẩn.

- U Hư Man Thiên Báo, Linh Cổ Thôn lại có vận khí không tệ.

Trong Man Hùng bộ lạc có một người trung niên từ đầu đại hùng đi xuống, đánh giá U Hư Man Thiên Báo đi phía trước người Linh Cổ Thôn.

- Hống...

Thú rống như sấm, trong Man Hùng bộ lạc, một con Đại Hùng cao hai trượng, lông tóc đỏ thẩm, khí tức hung hãn, trên đầu vai có một thiếu niên tráng kiện đang đứng.

Thiếu niên lưng hùm vai gấu, bắp thịt cả người hở ra, quần áo giáp lộ vai, trên ngực một khối kim sắc Hộ Tâm Kính tràn ngập bí văn, ánh sáng lấp lóe, giống như một thiếu niên chiến thần trong truyền thuyết cổ xưa, người này chính là Hùng Chiến cùng Xích Liệt Cuồng Hùng.

Còn Liệp Hổ bộ lạc thì có Hổ Đầu đi đầu cũng khiến người khác chú ý.

Hổ Trì vẫn mặc một bộ chiến y, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, khí chất mạnh mẽ mà uy nghiêm. Dưới hông cưỡi một con Đại Hổ màu đen, ánh mắt hung hãn, toàn thân hiện lên hào quang màu đen, nhìn một cái khiến cho người ta nhịn không được run lên, đó chính là Hắc Minh Yêu Hổ.

Ánh mắt Tô Dật lúc này rơi vào ngọn núi nguy nga phía trước sân rộng, ngọn núi nhìn gần, càng thêm to lớn tráng lệ, nguy nga vô biên.

- Khí tức rất kỳ quái.

Tuy cách rất xa nhưng Tô Dật cũng có thể cảm nhận được khí tức bên trong ngọn núi tỏa ra khá đặc biệt.

Loại cảm giác này khá kỳ diệu nhưng chỉ trong nháy mắt bỗng nhiên biến mất, lập tức khôi phục như thường, không có gì khác biệt.

- Dịch Túc huynh đệ, chúng ta đi bên kia.

Tiếng của Thượng Quan Nham truyền vào trong tai Tô Dật.

Tô Dật hồi phục tinh thần, khẽ gật đầu, theo sau Thượng Quan Nham.

Dựa vào sức mạnh linh hồn, Tô Dật không khó cảm nhận được Liệp Hổ bộ lạc cùng Man Hùng bộ lạc đã tới không ít cường giả.

- Hổ Trì, Hùng Chiến.

Tô Dật nhìn thấy Hổ Trì cùng Hùng Chiến, người đứng đầu thế hệ trẻ của Liệp Hổ bộ lạc và Man Hùng bộ lạc, nhưng đây cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy.

Chỉ nhìn từ xa nhưng Tô Dật phát hiện khí tức trên người Hổ Trì cùng Hùng Chiến so với lần trước không giống nhau.

Từ khí sắc bên ngoài, hai người Hổ Trì, Hùng Chiến đều ở trạng thái tốt nhất, xem ra trong mấy ngày nay, hai người đều chuẩn bị khá công phu.

- Dường như đều có chút không giống.

Trong lòng Tô Dật thầm nói nhỏ, Hổ Trì thì có Hắc Minh Yêu Hô, Hùng Chiến có Xích Liệt Cuồng Hùng, khí tức cũng rất khác ngày trước.

Nhưng Tô Dật cũng không quá kinh ngạc, U Hư Man Thiên Báo trong mấy ngày ngắn ngủi, đã được Linh Cổ Thôn bỏ tài nguyên toàn lực tương trợ, cũng đã thăng tiến rất nhiều.

Như vậy, Liệp Hổ bộ lạc cùng Man Hùng bộ lạc cũng thế. Mấy ngày này, đối với Hắc Minh Yêu Hổ cùng Xích Liệt Cuồng Hùng đều bỏ ra không ít tâm huyết.

Nơi có ghế dựa đã có cường giả, lão giả Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc, Linh Cổ Thôn ngồi ngay ngắn.

Ví như Hổ Bí trưởng lão, Hùng Tam trưởng lão, Tô Dật trước đây đã gặp qua.

Những người có địa vị cao một chút sẽ đứng ở phía sau mấy cường giả trưởng lão này.

Chẳng hạn như Thượng Quan Nham, Thượng Quan Hề Vi, cùng mấy người Tô Dật.

Ngay cả Hổ Trì, Hùng Chiến, Thượng Quan Thần Phong, lúc này mỗi người đều hạ xuống khỏi tọa kỵ Man Yêu Thú của mình, đứng ở phía sau cường giả.

- A, thịt Man Yêu Thú này không đơn giản, là thịt hổ sao?

- Còn có Hùng Chưởng, xem ra lúc này hậu sinh Linh Cổ Thôn thu hoạch ở Yêu La sơn không ít.

Những cường giả, trưởng lão này ngồi xuống, thấy phía trước người là hoa tươi rượu ngon cùng thịt quay.

Ánh mắt bọn họ khá cay độc, nhận ra thịt của yêu thú này không đơn giản, không giống Man Yêu Thú bình thường.

- Thượng Quan Thanh Minh, hậu sinh Linh Cổ Thôn các ngươi có làm giả không thế? Thật sự mang về từ Yêu La sơn sao?

Hùng Tam lão giả bĩu môi, hỏi Thượng Quan Thanh Minh, lão có chút không tin những thứ này đều là hậu bối Linh Cổ Thôn mang về từ Yêu La sơn.

- Hừ, hậu sinh Linh Cổ Thôn chúng ta không làm giả.

Thượng Quan Thanh Minh hừ một tiếng, trong lòng đang cười lạnh, tên Hùng Tam này là người của Man Hùng bộ lạc.

- Hề Vi, nếu hôm nay ta thắng nàng gả cho ta được không?

Nhưng vào lúc này, đột nhiên ánh mắt Hùng Chiến nhìn chằm chằm trên người Thượng Quan Hề Vi, đơn giản trực tiếp nói ra mục đích, ánh mắt không chút che dấu nhìn nàng đắm đuối, âm thanh cũng rất lớn.

- Ha ha, nha đầu Hề Vi kia thật không tệ, không bằng gả đến Man Hùng bộ lạc chúng ta đi.

Nghe Hùng Chiến nói vậy, những cường giả lão giả Man Hùng bộ lạc không có ý trách móc, ngược lại vô cùng vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.