Thần Đế

Chương 278: Chương 278: Tốt nhất đừng có chọc vào ta (2)




Tô Dật sửng sốt, người này lại muốn nhận mình làm người hầu, không biết mình từng là bại tướng dưới tay hắn sao, xem ra lần trước giáo huấn vẫn hơi nhẹ. Một nụ cười lạnh lóe lên ở khóe miệng, nhìn thẳng Hùng Liệt, trầm giọng nói:

- Cùng lên đi, lần này ngươi sẽ rất thảm!

- Không cần chúng ta xuất thủ, ngươi sẽ có đối thủ.

Khóe mắt của Hùng Liệt giật giật, có chút bực bội, tự biết mình không phải là đối thủ, một đám ở bên người cũng càng không phải là đối thủ, nhưng lần này chuẩn bị kỹ càng, tự có đối thủ đối phó với người này.

- Đi, giáo huấn tiểu tử này, để lại người sống là được rồi.

Vung tay lên, Hùng Liệt nói với con đại hùng vẫn đứng ở phía sau, trong mắt tuôn ra ý lạnh.

Rống...

Nghe vậy, đại hùng sớm đã không nhịn được mà trầm thấp rít gào, hùng chưởng bước ra, thân thể cao lớn thế như người khổng lồ bao vây Tô Dật, hung đồng tràn ngập ánh sáng lạnh.

Cảm giác khí tức đang tràn ra trên người con đại hùng lúc này, Liệp Phong Yêu Điêu sau lưng Tô Dật cảm thấy kiêng kỵ nhưng không lui ra phía sau, vẫn đứng phía sau Tô Dật.

- Địa Cương Man Hùng, các ngươi muốn dùng con Địa Cương Man Hùng này để đối phó với ta sao?

Tô Dật đã sớm nhìn thấy con đại hùng này rồi, đây là một con Địa Cương Man Hùng, cấp bậc huyết mạch không phải đặc biệt cao.

Nhìn từ khí tức thì đây chỉ sợ là một con Địa Cương Man Hùng vẫn chưa tới Yêu Linh cảnh.

Mắt nhìn Địa Cương Man Hùng ở phía trước, trong lòng Tô Dật cũng đã sớm nghĩ đến, không có gì dựa vào, tên Hùng Liệt này sao dám tìm đến mình như thế, xem ra con Địa Cương Man Hùng này chính là chỗ dựa.

Chỉ là một con Địa Cương Man Hùng chưa tới Nuyên Linh cảnh, Tô Dật thật sự không sợ, thậm chí là có chút chờ mong, để có thể chân chính nghiệm chứng thực lực bây giờ của mình.

Vừa rồi con Liệp Phong Yêu Điêu không đủ để kiểm nghiệm thực lực của mình.

- Tiểu tử, tất cả là do ngươi tự chuốc lấy.

Hùng Liệt cười nhạt, Địa Cương Man Hùng là do gã mang từ trong bộ lạc ra ngoài, đối phó với tiểu tử này hẳn là đủ rồi, mối thù lần trước chịu nhục nhất định phải báo.

- Hùng chưởng hẳn là có mùi vị không tệ!

Tô Dật đánh giá Địa Cương Man Hùng, mùi vị của hùng chưởng chắc là rất ngon.

Rống!

Nghe lời nói của Tô Dật, Địa Cương Man Hùng cũng nổi giận, tiếng rống kinh người, chấn động tới mặt đất rung rung.

- Động thủ!

Hùng Liệt không muốn trì hoãn nữa, sớm động thủ giải quyết người này rồi còn phải quay lại bộ lạc nữa.

Rống!

Địa Cương Man Hùng rít gào, nhất thời hùng chưởng giẫm lên mặt đất một cái, bốn phía bụi đất tung bay, mặt đất đều rung lên, toàn thân phát sáng lộ ra răng nanh tuyết trắng, dữ tợn hung hãn tràn ngập khí tức hung ác, uy thế khiếp người.

- Nghiệt súc lui đi, bằng không ta không ngại ăn chân gấu đâu!

Tô Dật ngước mắt, đối mặt với tiếng quát lớn của Địa Cương Man Hùng, thông thường trước khi động thủ với Man Yêu thú thì đều sẽ cảnh cáo trước một phen.

Chỉ là khi nghe lời nói của Tô Dật, một đám thiếu niên nam nữ của Man Hùng bộ lạc đờ ra rồi chấn động, đều tưởng mình nghe lầm.

Đây chính là một con Địa Cương Man Hùng Yêu Huyền cảnh bát trọng đỉnh đó, tiểu tử này lại dám không để trong mắt sao!

Rống!

Địa Cương Man Hùng cũng sửng sốt một chút rồi lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, nhất thời thân thể cao lớn bước ra, trên người tuôn ra ánh sáng, một luồng năng lượng màu đen đậm thuộc tính thổ dao động, khí tức Yêu Huyền cảnh bát trọng đỉnh không hề giữ lại, hùng chưởng to lớn liền vỗ thẳng về phía Tô Dật.

Ầm!

Hùng chưởng vĩ đại đánh xuống, giống như một ngọn núi nhỏ đánh thẳng về phía Tô Dật, khí tức hung hãn cuồng bạo kinh người không gì sánh được làm chấn động bụi đất bốn phía tung bay, kình phong gào thét.

- Nghiệt súc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.