Tông Thủ biết được người này, người này không giống với Tông Hàn.
Tông Hàn là bàng mạch của Tông thị, Tông Phi ở bảy trăm năm trước, nhưng lại là dòng chính của Thiên Hồ chính tông.
Bất quá nếu nói
đến mạch, hắn ở bảy trăm năm trước, đồng dạng cũng là một chi của mạch.
Vì vậy ở trong mắt người nọ, cái gọi là bàng mạch, trừ phi là huyết
thống xác thực cách xa một chút, nếu không thì cũng là không tính.
Thực tính toán ra, nói không chừng hắn chính là tổ tông của ‘Tông Thủ’. Người bên ngoài hắn có thể ngang hàng đối đãi. Nhưng với người này hắn
không thể bất kinh.
Cũng kiến lễ qua với mấy người, Tông Thủ
lại không muốn tiếp tục đàm luạn chuyện đánh bại Nguyên Vô Thương nữa.
Nếu không phải là Lệnh Tuyết Vân mở miệng trước, hắn căn bản cũng không
nguyện ý trả lời việc này. Lúc này liền cười cười chuyển đổi đề tài, tò
mò dùng linh năng rót vào, nhìn về phía trong lòng núi.
- Mấy vị nhìn xem, trong Càn Thiên Sơn chúng ta, còn có thể hội tụ được mấy cái long mạch nữa?
Tông Hàn kia quả nhiên là nhíu mày:
- Tối đa còn có thể tụ được bốn cái! Đây là do quân thượng, do vận mệnh quốc gia hưng thịnh. Nơi này chính là đô thành, là nơi quân thượng trị
vì, khí mạch mới hợp thành, vì vậy khác xa so với nơi khác.
Hắn là cửu giai linh sư, gần như đỉnh phong, thân có huyết mạch Thiên
Hồ, trận đạo cũng rất tốt. Đồng bậc linh sư ở bên trong, cũng là người
nổi bật, ở phương diện này tự nhiên là có tiếng nói.
- Bất quá nơi đây, nếu như dung nạp sáu vị cửu giai tu giả còn còn thể, nhưng mà bây giờ…
Thanh âm bỗng nhiên ngừng lại, bất quá cũng đã nói hết ý ở bên trong, mọi người là hiểu rõ rồi.
Càn Thiên Sơn có thể tụ được 12 cái long mạch, nhưng chỉ có thể dung nạp được 6 vị cửu giai tu luyện mà thôi.
Nhưng mà nơi này chỉ có 9 người, liền có vẻ hơi không đủ.
Tông Thủ cũng là nhíu mày, ở trước linh triều, cứ hai cái long mạch,
chỉ duy trì cho một vị cửu giai tu sĩ bảo trì cảnh giới của mình, tu
hành càng có chút tiến triển.
Hắn vốn là ý định cũng chỉ có
năm sáu vị trí cửu giai, như vậy là đủ rồi. Nhưng chưa từng nghĩ, cuối
cùng là Nhâm Bác, ở Càn Thiên Sơn tụ tập cửu giai cường giả, lại nhiều
hơn sáu vị!
Hắn sớm biết Thiên hồ tộc cùng mấy bộ tộc lớn ở
Càn Thiên Sơn, đều có không ít cường giả cửu giai. Đây mới là việc Yêu
tộc, có thể thủy chung ở Đông Lâm Vân Giới có được một chỗ đứng nhỏ
nhoi.
Nhưng lại không ngờ, mấy bộ tộc lớn lại có khả năng đem người triệu hồi, trở thành cung phụng của Càn Thiên Sơn.
Đáng tiếc Tụ Long Sơn đã sụp đổ, nếu không ở bên kia cũng có thể an trí một ít.
- Việc này ta sẽ lại nghĩ biện pháp, hai tháng sau, nhất định có thể giải quyết!
Theo bản năng, Tông Thủ cũng nhớ tới cái khung cảnh cỡ nhỏ ở trong Long điện. Nếu là có thể mời Long Ảnh lão nhân, hoặc là Ngao Khôn xuất thủ,
đem nó dời qua. Cho dù là Tiên cảnh tu giả, mình cũng nuôi được tốt.
Mặc dù không thể, dùng thực lực của Càn Thiên Sơn lúc đó, không sai biệt lắm cũng đầy đủ hội tụ được hơn 60 cái long mạch.
Lời ấy nói ra, mấy người chung quanh đều là cười cười, không hề có nửa phần hoài nghi.
Chỉ có Lệnh Tuyết Vân là khẽ giật mình, hai tháng sau, chỉ sợ là Càn
Thiên Sơn cùng Thiên Thành Minh bắt đầu đại chiến, những người này không có chút lo lắng nào sao?
Minh Đô đạo nhân ở một bên cũng mở miệng lần nữa:
- Quân thượng, Minh Đô phụng mệnh, đã đem Thập Tuyệt Khung Không đại
trận ở Phù Linh Tông ta mang đến, không biết quân thượng có muốn bố trí ở Càn Thiên Sơn?
Tông Thủ nghe vậy, lập tức là lông mày hơi
giương lên, trong mắt hàm chứa sự vui mừng, tiếp theo là sâu xa khó hiểu cười, lộ ra vài phần tà khí.
Ở trong trò chơi ‘Thần Hoàng’
khi đến trung kỳ, bị vô số thế lực, vô số bang phái tranh đoạt, được coi là đệ nhất phòng hộ đại trận Thập Tuyệt Thương Khung, hắn cũng không
nguyện dùng ở chỗ này.
Minh Đô, Liệt Hà ở một bên, chỉ nhìn
thần sắc hắn, liền biết ý định của Tông Thủ, cũng không có chút nào
ngoài ý muốn, ngược lại là thân hình khẽ run, tâm thần không yên, khí
thế ở quanh người cũng bắt đầu dao động, gần như thất thố. Dẫn tới mấy
người ở chung quanh đều đem ánh mắt kinh ngạc nhìn tới.
Nhưng mà ở trong lồng ngực, giờ phút này nhưu có nham thạch sôi sùng sục, sao có thể đè nén được?
Cuối cùng là báo ứng, cái Thập Tuyệt Khung Không đại trận này là Phù Linh Tông bọn hắn tự mình luyện chế.
Cũng không nghĩ đến cuối cùng, Phù Linh Tông vẫn là bị diệt vong, chỉ còn lại những ‘Dư nghiệt’ bọn hắn.
Mà bộ hộ sơn trận pháp không kịp sử dụng này, cuối cùng sẽ dùng trên
người kẻ thù bọn họ. Lúc trước Lăng Vân Tông, thao túng Đông Lâm chư
tông, thời điểm diệt Phù Linh tông, không biết có nghĩ đến ngày hôm nay?
Thập Tuyệt Khung Không đại trận, khốn tỏa thập phương thiên đại, có thể bao phủ trong vòng trăm dặm. Chỉ cần là linh năng sung túc, liền rất
khó phá vỡ.
Xem tình hình, vị quân thượng này, mặc dù là có
mấy ngàn Huyết Vân Thiết Kỵ, nhưng lại như cũ ẩn nhẫn không phát. Lại là chuẩn bị đem Đông Lâm chư tông, một mẻ hốt gọn, chém tận giết tuyệt!
Quả nhiên là thủ đoạn thật tàn nhẫn!
Bất quá bọn hắn, lại thật sự là rất vui mừng. Càng là ngoan độc, càng
là hưng phấn. Rõ ràng biết được, ít nhất còn phải đợi thời gian nửa
tháng, nhưng cái tâm ý ở trong ngực này, vẫn là vội vã không nhịn nổi.
Đem mấy vị cửu giai tu sĩ này tiếp kiến một phen, lại tự mình mang theo những người ở đi chung quanh bốn phía Càn Thiên Sơn. Một bên thì nhìn
nhìn, một bên nói vài lời lung lạc đơn giản. Ngược lại là trao đổi được
với nhau, nội dung quan trọng của võ học cùng linh pháp.
Cũng may tất cả tu giả có thể có thành tựu, phần lớn đều có tính cách yêu
thích yên tĩnh. Tông Thủ bồi tiếp nửa ngày, rốt cuộc cũng xong. Lại đem
Lệnh Tuyết Vân an trí ở một nơi khác, rồi sau đó mới về trong tẩm cung
của mình.
Phát giác Triệu, Hiên hai nữ đã sớm chờ ở chỗ này.
Khiến cho người ta ngoài ý muốn là, ở bên cạnh Triệu Yên Nhiên, còn có
thêm hai nữ tử nữa.
Một trong số đó, chính là Khổng Dao. Mà
một người khác, lại là thiếu nữ mười sáu tuổi, dung mạo tư sắc, toàn bộ
đều không kém Triệu Yên Nhiên. Thần sắc không màng danh lợi, vừa xem
liền biết đó là người thanh tâm quả dục, tràn đầy khí tức tường hòa.
Nếu không phải là mặc vào một bộ váy dài Nghê Thường, lộ ra dáng người
yểu điệu, Tông Thủ thiếu chút nữa liền cho rằng, đây là một vị cao tăng
đã đắc đạo.
Lại nói tiếp, nàng này mang theo một cái mũ da nhỏ, nhìn ở bên cạnh, tựa hồ cũng xác thực cũng không có tóc ở trên đó.
Tông Thủ khẽ giật mình, tiếp đó lại hướng Hiên Vận Lan cười:
- Ước định ban đầu, sớm đã chấm dứt. Vận Lan tiểu thư, kỳ thật không cần tới nữa.
Chẳng lẽ quân thượng không thích Vận Lan? Đây chẳng lẽ là trục khách?
Thấy Tông Thủ nhíu mày, Hiên Vận Lan cũng cười khúc khích:
- Là Vận Lan không muốn rời khỏi quân thượng, muốn ở bên người quân
thượng. Bổ ích của cầm thuật này, tổng cảm giác so với cái khác, mạnh
hơn rất nhiều. Liền ngay cả sư tôn, cũng nói là để cho Vận Lan ngày sau
hầu hạ ở bên người quân thượng cho thỏa đáng.