Mà tông chủ Khí tông ở thế hệ này, kỳ thật đã có hơn ba trăm tuổi
rồi. Diện mạo lại vẫn là tầm bốn mươi, tướng mạo đường đường, tươi cười
rạng rõ, đang giống như cười mà không phải cười, đứng chắp tay.
- Đây là thời đại thượng cổ Huyết Vân Kỵ?
Tông Thủ khẽ vuốt cằm:
- Đúng vậy! Không biết Thiên Khí chân nhân có gì chỉ giáo?
- Bằng vào tầm mắt hiện nay của ta, sao có thể nói chỉ giáo cái gì? Từ
thời đại thượng cổ truyền xuống hơn mười loại lục giai đạo binh, loại
nào mà không phải là do mấy vị cường giả thánh cảnh suy diễn ra? Mà
Huyết Vân Kỵ này càng có chút ít đặc thù, dùng ngũ giai liền có thể
chống lại lục giai. Cũng không biết là xuất từ tay của người nào.
Thiên Khí cười khổ lắc đầu:
- Chỉ có thể nói, Thượng cổ vô địch thiết kỵ, quả nhiên là bất phàm! Nghe nói Huyết Kỵ Sát tâm pháp, giết chóc càng nhiều, chiến lực càng mạnh.
Một trận chiến này, Thượng Tiêu Tông không nên làm nhất đấy, chính là
đưa tới mấy trăm vạn đại quân. Ngược lại là hợp với tâm ý quân thượng,
một trận chiến này, chính là sính uy.
Nói đến chỗ này, Thiên Khí lại hung hăng trợn mắt nhìn sang Kiều Hàn một cái, sau đó lại khe khẽ thở dài:
- Đem các loại Huyết Vân giáp kích bán cho quân thượng. Đối với Khí Tông ta mà nói, thật không hiểu là phúc hay họa.
- Chân nhân chê cười rồi, thật lòng là được, làm sao có thể là họa? Tông Thủ cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa.
Tông Thủ một bên nói lời này, một bên lại nhìn về phía đệ tử Khí Tông đang tụ lại.
Bởi vì là luyện khí, nên ở trong Khí Tông, đều lấy Linh Sư chiếm đa số. Lúc này Thiên Khí mang tới, tất cả đều là trên ngũ giai, lại có đến bốn
ngàn! Mà cửu giai tu sĩ, cũng có đến bốn vị. Đây xem như chính là tinh
hoa của một tông, hết sức không sai.
Chỉ là trong mắt Tông Thủ thêm nữa là bất đắc dĩ.
- Thật đúng là phải đa tạ quý tông rồi, ta hôm nay ngược lại lo lắng,
những người kia ở trên núi có bị tác phẩm lớn này của chân nhân làm kinh sợ hay không?
- Đã là minh hữu, tự nhiên muốn làm hết sức.
Nguyên Không lão đạo kia, ta là rõ ràng nhất. Mặc dù là minh bạch tình
hình không đúng, lại có thể như thế nào? Hắn đã không có đường lui, lúc
này vất vả đến sơn môn, còn có thể không chiến? Lăng Vân Tông kia, cũng
không thể ngồi nhìn Thượng Tiêu bị thất bại. Hơn phân nửa chỉ có thể
liều chết.
Thiên Khí giễu cợt một tiếng, tiếp đó ống tay áo lại phất một cái:
- Hãy xem thử vật này!
Trước người đột ngột có thêm một cái pháo nỗ, phảng phất giống như như Nguyên Diệt nỗ.
Chỉ là thể tích hơi lớn một chút, linh văn càng là phức tạp, chất liệu sử dụng, cũng càng thêm trân quý.
Tông Thủ nhíu mày, liền đã biết vật ấy đến cùng có tác dụng gì. Trong mắt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên:
- Thất giai Nguyên Diệt nỗ như vậy, có thể có được bao nhiêu cái?
Trước kia hắn mua được loại này, chỉ có thể dùng ngũ giai thú tinh để kích
phát. Mà loại trước mắt này, nhưng có thể dùng thất giai thú tinh.
Tuy là càng thêm phá của, nhưng uy năng của nó, cũng hơn xa gấp trăm lần.
- Bốn mươi! Đây là đã dốc hết tài lực của Khí Tông chúng ta!
Thần sắc Thiên Khí nhàn nhạt, phảng phất là không thèm quan tâm:
- Vật ấy đối với tu sĩ cấp cao thì vô dụng, nhưng dùng để công phá linh trận, lại là lợi khí.
Tông Thủ càng cảm thấy đau đầu, ngón tay xoa mi tâm, cân nhắc một lát, mới dùng giọng điệu thương thảo nói:
- Chỗ Thượng Tiêu Sơn này, có thể để lại cho các ngươi. Bất quá linh phủ
của Khí tông các ngươi, lại cần giao cho Càn Thiên Sơn chúng ta.
Thiên Khí không chút nào bất động thanh sắc:
- Càn Thiên Sơn các ngươi, muốn linh phủ để làm gì?
Tiếp đó đã thấy Tông Thủ nhìn về phía Lệnh Tuyết Vân cùng mấy người Minh Đô. Liền biết tâm ý Tông Thủ, đây là muốn dùng để nuôi người.
- Lần
này Thượng Tiêu Tông diệt, Càn Thiên Sơn nhất định muốn thanh lý Đông
Lâm. Linh phủ bốn phía của Đông Lâm, vô số linh địa, chẳng lẽ còn sợ
không có địa phương an trí cung phụng?
Tông Thủ lại cười khổ một
tiếng, cũng không nói gì, mà là bình tĩnh nhìn về phía không trung. Chỉ
thấy ở trên hư không, tương tự có gần vạn linh quang, bỗng nhiên viễn
độn mà đến.
Thanh thế so với Khí Tông lúc trước, còn cường thịnh hơn mấy lần.
- Là Thất Linh Tông?
Thiên Khí lập tức giật mình, đến chiếm tiện nghi đấy, có thể không phải chỉ là một mình hắn.
- Như thế cũng được, Không Sơn linh phủ của chúng ta có thể nhường cho
ngươi. Bất quá linh mạch của Thượng Tiêu Tông, Khí Tông ta muốn tất cả.
Lúc này Tông Thủ mới gật đầu:
- Thành giao!
Chỉ cần đến nửa năm, cảnh nội Càn Thiên có hai cái đại hình linh mạch liền
có thể hình thành. Điểm của cải này của Thượng Tiêu Tông, hắn còn thấy
chướng mắt.
Khi hai người đang nói chuyện, hơn vạn đạo độn quang
kia cũng đã đáp xuống. Thực lực của đệ nhất linh phủ đại tông, quả nhiên nếu so với Khí Tông thì cường hoành hơn nhiều lắm, ngoại trừ vạn đệ tử
ngũ giai ra, còn có 400 lục giai đạo binh, đúng là Thương Sinh Huyền
Long sĩ.
Bất quá đa số đều là nữ tử, oanh oanh yến yến, rất là vui tai vui mắt.
Khi chưởng giáo Thất Linh Tông đi đến trước người Tông Thủ, lại khiến cho hắn quả thực càng hoảng sợ hơn.
Tướng mạo cùng Thủy Lăng Ba, quả thực chính là như một cái khuôn mẫu in ra
đấy, chỉ ngoại trừ ở chỗ mi tâm có thêm một nốt ruồi nhỏ màu son đỏ,
thần thái so với Thủy Lăng Ba nhàn tĩnh lãnh thanh ra, thật là nhìn
không ra có chút nào khác nhau.
Tông Thủ biết rõ nàng này, được
gọi là Thủy Lăng Tiêu, chính là thân tỷ tỷ của Thủy Lăng Ba. Ở tuổi 37
liền trở thành chưởng giáo của Thất Linh Tông, cũng là một nhân vật khó
lường. Chỉ là cho tới nay, đều bị muội muội của mình che hết ánh sáng.
Bất quá Thủy Lăng Tiêu này, tựa hồ cũng giống như tỷ tỷ của nàng đứng bên
cạnh ‘Trưởng bối’ sư môn là hắn, cảm giác cực không được tự nhiên.
Kiến lễ với nhau, hơi nói chuyện vài câu, sau đó lại trở về chỗ đệ tử Thất
Linh Tông, kết trận trong đó, chỉ đem Triệu Yên Nhiên để lại.
Sau khi tiễn vị Thủy tông chủ kia đi xa, Tông Thủ không khỏi liếc xéo Triệu Yên Nhiên, hơi hàm chứa vài phần trào phúng.
- Xá Ma tông các ngươi, thật đúng là biết xem xét thời thế. Lần này dốc hết lực lượng một tông, trận thế thật to!
- Chính là đến chiếm tiện nghi đấy!
Triệu Yên Nhiên có chút gật đầu, cũng không buồn bực, thẳng thắn nói:
- Biết rõ ngươi lúc này đây, dĩ nhiên là có 10 phần thắng, thời điểm lúc
này không tới kiếm chút chỗ tốt, mới là ngu xuẩn. Thiên Khí tông chủ,
cũng không phải là như thế sao? Cáo già, ngươi sao không nói với hắn?
Tông Thủ ngược lại cười cười:
- Chẳng lẽ ở thời điểm này liền không còn lo lắng có cái gì liên lụy với yêu vương ta đây sao?
- Sợ cái gì! Nếu là Thất Linh Tông ta đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết
rơi, sợ rằng người khác sẽ nghĩ nhiều. Nhưng nếu chỉ là dệt hoa trên
gấm, như vậy sẽ không có người chân chính để ý. Nhiều nhất chỉ nói Thất
Linh Tông chúng ta quả nhiên là xảo trá.